1 Chỉ khi nước mắt rơi vì không chịu được nỗi cô đơn, anh mới đến an ủi em. Lo lắng bầu trời trong xanh ngắn ngủi sẽ bị mây đen bao phủ bất cứ lúc nào. Chờ đợi, là cơ hội tồi tệ nhất và ngọt ngào nhất, em vui vẻ nhưng mệt mỏi.
2
Trì Duẫn hơi sửng sốt, sau đó lúng túng không biết nói gì, yên lặng một lát, người kia mới nói: "Anh là ông chủ pub này, tên Thành Vẫn, em muốn tìm việc à?"
Trì Duẫn gật nhẹ đầu, có chút thận trọng, anh không quen nơi hỗn loạn phóng túng thế này.
3 Chín giờ tối, thời điểm quán bar bắt đầu đông đúc nhất, trai gái lẫn lộn điên cuồng uốn éo cơ thể theo điệu nhạc, tất cả cùng chơi điên cuồng để thỏa nỗi cô đơn bi thương trong lòng.
4 Trì Duẫn không muốn dây dưa không rõ cùng Tiết Trích Dạ, gặp hắn ở đây, là điều anh trăm triệu lần không ngờ tới. Kỳ thật, không chỉ Tiết Trích Dạ không muốn gặp anh, đến chính anh cũng không muốn gặp lại Tiết Trích Dạ.
5 Tiết Trích Dạ bất tri bất giác lái xe đến trước cửa bar Soul, hắn không hiểu rốt cuộc club này có sức hút gì với hắn, đến các club khác nhau gần như đã trở thành thói quen của hắn, mà Soul lại chẳng có gì đặc biệt.
6
"Ở đây à?" Tiết Trích Dạ lạnh lùng nhìn gian phòng tối đen, cái phòng nhỏ đến dọa người, "Cậu ở đây?"
Trong bóng tối, Tiết Trích Dạ gần như có thể trông thấy cái đầu nho nhỏ kia gật nhẹ, sau đó hai người trở nên im lặng.
7 Trì Duẫn cầm danh thiếp Tiết Trích Dạ chần chờ hồi lâu trước cửa Tiết thị, anh không biết có nên vào hay không, Tiết Trích Dạ không hay nói giỡn, nếu anh không đến Tiết thị trình diện, có lẽ hắn thật sự sẽ kể ra mối quan hệ của hai người mất.
8 "Nếu cậu đã thích được đàn ông đè, vậy để tôi đến thỏa mãn cậu đi. " Tiết Trích Dạ vốn đã áp chế cơ thể Trì Duẫn, hiện tại biến thành càng áp sát anh hơn, hắn bắt đầu sờ mó, muốn cởi quần áo Trì Duẫn.
9 Lại bị té xỉu, Trì Duẫn cười khổ từ khi nào mà cơ thể anh đã yếu đến này nhỉ? Mở bừng hai mắt, cảnh tượng trước mắt vô cùng xa lạ, phong cách lại quá ư quen thuộc.
10 Hội nghị kết thúc, Trì Duẫn giao bản ghi chép cho Tiết Trích Dạ. Tiết Trích Dạ nhìn kĩ nét bút trên giấy, chúng vừa câu nệ vừa nghiêm túc như chính con người Trì Duẫn, cũng thêm cả vẻ xinh đẹp thanh tú.
11
Hắn vẫn vậy, luôn nhớ đến Trì Mặc, đến món hắn gọi cũng là thứ Trì Mặc thích.
***
Trì Duẫn ra mở cửa, hình ảnh trước mắt khiến anh giật thót người.
12
Beta: noha1929
——————————————————
"Trích Dạ, gần đây có khỏe không?" Trì Mặc cười, trong mắt tràn đầy vẻ thích thú, nhưng đáy mắt lại mang theo một tia nghiền ngẫm, "Nghe nói anh đem anh của tôi tiến vào Tiết thị rồi?"
Tiết Trích Dạ nhìn xem Trì Mặc, như nghẹn ở cổ họng, hắn nghĩ không ra làm thế nào để giải thích cho Trì Mặc, nhưng Trì Mặc nhìn như thế nào cũng không giống bộ dạng "khởi binh vấn tội".
13
Beta: noha1929
——————————————————
Trì Duẫn nhìn căn biệt thự quen thuộc, buông hành lý trong tay xuống.
14
Beta: noha1929
——————————————————
" Tôi nói cậu không được gặp mặt anh ta nữa, cậu không có nghe sao!" Tiết Trích Dạ giận dữ đem Trì Duẫn áp trên giường, con mắt hồng như Tu La đến từ Địa ngục, hung hăng hỏi Trì Duẫn.
15
Beta: noha1929
——————————————————
Trì Duẫn nhìn gương mặt ngủ say của Tiết Trích Dạ, nhẹ nhàng tới gần hắn.
16
Beta: noha1929
—————————————————
Tiết Trích Dạ về đến nhà đã nhìn thấy hình ảnh Trì Duẫn bận rộn trong phòng bếp.
17
Beta: noha1929
——————————————————————————
(khiên: lỗi lầm; luyến: thương mến/ tiếc nuối, nhớ mãi)
Chi Thu đi vào Soul, cậu có chút ngại ngùng, tuy nhiên Soul chỉ thưa thớt vài người, nên cũng không cần gượng ép nữa.
18
Beta: noha1929
——————————————————————————
Tại văn phòng cao nhất trong tập đoàn Tiết thị, Tiết Trích Dạ ngón tay thon dài cầm điếu thuốc, thần tình trầm mặc mà mơ hồ đối diện Trì Mặc.
19
Beta:noha1929
Đăng chap mới làm quà Noel sớm cho mọi người, chúc mọi người đọc "vui vẻ".
20
Beta: nohan1929
———————————————
Tiết Trích Dạ không mục đích tìm kiếm khắp nơi, lúc này hắn mới phát hiện, hắn đối với Trì Duẫn hiểu biết thật sự là quá ít.