21 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Kể từ sau đó, Ninh Tiệp không nhắc tới đề tài này lần nào nữa, cũng có thể hiểu như ngầm thừa nhận, Mục Ngạn vài lần đi đón Giản Ninh, bà cũng rất thản nhiên chào hỏi vài câu, vì thế Mục Ngạn vẫn như trước cách vài ngày lại mang một bó hoa tới tặng, chạy đi chạy lại so với trước kia còn cần mẫn hơn.
22 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Khi nói chuyện xong, Tô Mạn Vân cũng đã rửa sạch trái cây đặt trên bàn, kiên quyết nhét vào trong tay Giản Ninh mấy trái nho: “Ninh Ninh, đừng khách khí, ăn nha.
23 Edit: Động Bàng Geii
. . o0o. .
Thời điểm cuối năm, Giản Ninh mang theo Ninh Tiệp tới tái khám lần cuối, bác sĩ nói bà đã khôi phục lại rất nhiều, có thể ngưng dùng thuốc, đồng thời dùng chút đồ bổ, dù sao uống nhiều thuốc tây rất tổn hại cho sức khoẻ.
24 “Cho nên, ân… Cậu?”
“…À. ”
À… À là có ý gì a! Mục Ngạn ở trong lòng gấp đến phát điên, ngoài mặt còn phải giả bộ như trấn định.
“Nhưng tôi không thích con trai.
25 . . o0o. .
“Ninh Ninh, có phải làm như vậy không…”
“Em làm sao biết! Á… Lạnh…” Giản Ninh sợ run cả người, mông hướng về phía sau né tránh.
Mục Ngạn vội vàng lấy dầu bôi trơn, nghĩ nghĩ lại đổ ra lòng bàn tay, chà xát cho nóng lên mới một lần nữa cọ lên huyệt khẩu của Giản Ninh, thật cẩn thận mà vân vê đè nặng một ngón tay cắm vào, trước đó chỗ kia của Giản Ninh đã rửa sạch rất lâu, bên trong còn thật ướt át mềm mại, thậm chí có chút thích ứng, ngón tay đi vào nó liền bao trụ lấy không buông.