1 “Bác sĩ Từ, người bệnh ở giường số bốn kia kiên trì không làm giải phẫu, anh có thể khuyên hắn một chút được không?” Y tá trẻ tuổi hướng tới người bước vào phòng bệnh chuẩn bị kiểm tra, nhỏ giọng hỏi.
2 Trên bàn cơm, không đợi Từ Trác Dư ăn mấy miếng cơm, Từ ba ba liền uyển chuyển biểu lộ mục đích của bữa tiệc tối nay,nói: ” Trác Dư a, kỳ thật hôm nay gọi con trở về là vì mục đích muốn quyết định hôn sự của con cùng Viễn Trình, con xem con cũng 26 tuổi rồi, việc hôn nhân nên ưu tiên lo lắng một chút.
3 Chiều thứ năm, Từ Trác Dư nhận được một cuộc điện thoại lạ.
” Xin chào, tôi là Tiếu Viễn Trình. ”
…………………………………………………….
Trong nhà hàng Tây sáng chói
” Thật có lỗi, đột nhiên gọi cậu đến, hy vọng không có làm vướng công việc của cậu.
4 Do song phương đều chấp nhận hôn sự này, gia đình hai nhà cũng liền bàn luận về hôn sự. Cụ thể chuyện lễ nghi không cần hai người trẻ tuổi nhúng tay, chỉ cần đi chụp ảnh cưới cùng đăng kí kết hôn trước hôn lễ là tốt rồi.
5 Tần Du vừa mở cửa liền đối Từ Trác Dư điên cuồng hét lên: ” Cậu sao bây giờ mới đến!”
” Thật xin lỗi, vừa rồi có người hẹn mình, không có biện pháp từ chối.
6 Vài ngày sau đó là hôn lễ, Từ Trác Dư đối với quá trình ngày đó không quá rõ ràng, chỉ nhớ cậu cùng Tiếu Viễn Trình hai người mặc tây trang đen trắng, Tiếu Viễn Trình kéo cậu lên đài phát biểu tuyên ngôn kết hôn, trao đổi nhẫn, rồi hai người mới lần lượt đến từng bàn kính rượu.
7 Trên máy bay.
Bởi vì một ngày trước công ty có chuyện nên Tiếu Viễn Trình trông có vẻ mệt mỏi, ngồi trên máy bay một lúc liền ngủ.
Mà bởi vì hôm qua ngủ suốt ngày nên Từ Trác Dư tinh thần rất tràn đầy, nhìn nam nhân bên cạnh dù ngủ cũng rất có mị lực, Từ Trác Dư không khỏi bắt đầu xuất thần.
8 Du khách Nhật Bản sau khi biết rõ đường đi, liên tiếp hướng bọn họ nói lời cảm tạ. Dân bản xứ hai tay tạo thành chữ thập đối bọn họ nói ” Thực cảm tạ hai cậu, chúc hôn nhân của hai cậu hạnh phúc.
9 Một ngày ở bờ biển trôi qua rất nhanh, vốn Tiếu Viễn Trình muốn quay về khách sạn giải quyết bữa tối, nhưng Từ Trác Dư thập phần tưởng niệm tới lúc ăn vặt ngày đó, hai người ở bờ cát đến nhà tắm công cộng tắm qua loa sau đó liền đến phố ăn uống.
10 Buổi tối, Tiếu Viễn Trình mở máy tính bắt đầu xem xét tình huống ở công ty, vốn muốn ngủ sớm nhưng Từ Trác Dư lại ngủ không được, thế là nằm trên giường nhìn Tiếu Viễn Trình làm việc.
11 Sau đó, hai người lại bị nhóm du khách mời rất nhiều rượu, Từ Trác Dư rất nhanh liền say, Tiếu Viễn Trình coi như tỉnh táo đem cậu trở về khách sạn.
Vẫn có thể xem là một buổi đêm tốt đẹp.
12 ( Có H =))))))
Tiếu Viễn Trình nhẹ nhàng hôn lên cổ cậu, muốn tiến đến bước cuối nhưng lại phát hiện không có gì để bôi trơn.
Mắt anh nhìn về phía đầu giường, cuối cùng dừng lại ở một cái chai trên đó.
13 Từ Trác Dư ngủ một mạch đến giữa trưa ngày hôm sau, thẳng đến khi Tiếu Viễn Trình gọi cậu dậy.
Anh đã thay cậu gọi bữa sáng, hành lý cũng đã thu thập đầy đủ.
14 Buổi tối sau khi Tiếu Viễn Trình về nhà, Từ Trác Dư cùng anh nói về chuyện của Khổng Trạch. ” Bạn của anh rất thú vị. ”
“Khổng Trạch sao? Sau khi hắn trở về cũng nhắc tới em với anh.
15 Tiếu Viễn Trình chỉ cảm thấy hạ thân càng thêm cương cứng. Theo bản năng anh muốn lập tức đem cậu đặt dưới thân hung hăng mà làm, chính là lý trí cũng cho anh nhớ rằng quan hệ của hai người hiện tại còn rất xấu hổ, lần trước đã muốn xem như ngoài ý muốn.
16 Ngày hôm sau, Tiếu Viễn Trình đã rời đi trước khi Từ Trác Dư dậy, lưu lại một người cả ngày mặt đều hồng đến mất hồn mất vía, trong lòng cảm thấy ngọt ngào vô cùng.
17 Từ Trác Dư ngây ngẩn cả người.
Xe đẩy chạy ngang qua người cậu, nhưng anh vẫn chỉ chú ý tới nhìn nam hài kia, ngay cả đi qua cậu cũng không biết.
Bên kia, thầy hướng dẫn của Từ Trác Dư đang sai người chuẩn bị phòng giải phẫu.
18 Sau đó, như là trốn tránh, Từ Trác Dư bối rối đi ra khỏi góc hành lang.
Cậu có cảm giác, Tiếu Viễn Trình nói dối. Cho nên, đối với việc Tiếu Viễn Trình tận lực giấu diếm, cậu nhất định phải biết rõ ràng.
19 Người vừa lên tiếng tên là Khang Húc, là một thực tập sinh khác của khoa giải phẫu thần kinh, xem như hắn là đệ tử của sư phụ. Người này năng lực cũng không tệ lắm, chính là lòng dạ hẹp hòi, luôn cho rằng sư phụ thiên vị Từ Trác Dư, cho nên đối với cậu trong lời nói vẫn giấu đinh, khắp nơi châm chọc khiêu khích.
20 Sau vài ngày, chiều nào Tiếu Viễn Trình tan làm cũng đến bệnh viện xem người nọ, rồi mới về nhà. Nhưng là Từ Trác Dư hiện tại mỗi ngày đều cố ý tăng ca đến đêm khuya, cho dù về nhà cũng trực tiếp vào phòng không nói với anh một câu nào, vẫn là cùng Tiếu Viễn Trình chiến tranh lạnh.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37