201 Tử Thất Thất nghe lời thổ lộ của Bách Hiên, nhìn đôi mắt thâm tình kia, đôi chân lui về sau một bước, trái tim. . . . . Đập cuồng loạn, mỗi lần đập lại đau một lần.
202 Phương Lam nhìn gương mặt thương tâm muốn chết của Bách Hiên, trầm mặc thật lâu, sau đó mới mở miệng nói, "Tôi không biết!"Giống anh nhịn đau buông tay, cô có thể sẽ không làm được, nhưng nếu anh không buông tay thì có thể như thế nào? Ai hiểu rõ Tử Thất Thất đều biết, cô ấy căn bản là không có khả năng chọn anh, đời này, cô ấy chỉ yêu một người, vậy cô ấy cũng sẽ chỉ yêu một người đấy, tuyệt đối sẽ không phân chia tình yêu của mình cho bất kỳ ai, cho dù là bố thí cũng không thể, cho nên.
203 Mặc Tử Hàn nhìn biểu tình do dự trên mặt Tử Thất Thất, sợ hãi trong lòng tăng lên. Bên trong ly rượu này nhất định cho thứ gì đó rồi, lão cáo già này chính là thích trò khiến người khác giãy dụa trong thống khổ, ông ta chính là thích người khác lộ ra vẻ mặt rối rắm.
204 Tử Thất Thất nhanh chóng thu hồi ánh mắt nghi ngờ, hai mắt mở to nhìn về phía gương mặt già nua của Chung Khuê, sau đó lạnh lùng nói, "Hiện tại ông có thể nói cho tôi biết không?""Ha ha.
205 "Thiên Tân ——""Thiên Tân ——""Thiên Tân ——"Mặc Tử Hàn, Mặc Thâm Dạ cùng Bạch Trú ba người đồng thời kêu to, trợn to cặp mắt nhìn Mặc Thiên Tân té xỉu. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Thiên Tân trắng bệch , so với tử Thất Thất còn nghiêm trọng hơn, mà hơi thở của cậu yếu vô cùng giống như sắp tắt thở.
206 Phương Lam nhìn hắn, khuôn mặt hắn không hề thay đổi vẫn đẹp trai như vậy, nhìn nụ cười đắc ý của hắn, làm cho cô không khỏi chấn động trong lòng. Đáng chết!Cô hốt hoảng cái gì? "Tôi cảnh cáo anh Mặc Thâm Dạ, nhanh tránh ra cho tôi, nếu không tôi không khách khí với anh đâu !" Cô uy hiếp mở miệng, hung hăng quát.
207 Dưới bầu trời đêmPhương Lam đi suốt một con phố, mặc dù cô không quay đầu lại, nhưng cô lại có thể cảm giác được rất rõ ràng Mặc Thâm Dạ đi theo sát phía sau cô, hơn nữa khoảng cách giữa hai người chỉ có gần 1m.
208 Sống không quá. . . . . Bảy tuổi?Nó hiện tại mới sáu tuổi, vậy nghĩa là nó sắp chết?"Ba sẽ không để con xảy ra việc gì đâu, ba nhất định sẽ khiến con sống lâu trăm tuổi!" Mặc Tử Hàn kiên định nói, đồng thời dùng đôi mắt kiên định nhìn con trai, ở trong lòng âm thầm thề, anh tuyệt đối sẽ không để con mình chết, tuyệt đối sẽ không.
209 Sáng sớm ngày thứ haiỞ trong một nhà khách bình thườngPhương Lam bọc trên người khăn tắm màu trắng bước ra từ phòng tắm, kể từ lúc đêm khuya sau khi về tới đây vẫn không thể ngủ, mà toàn bộ suy nghĩ đều là bóng dáng Mặc Thâm Dạ, giọng nói của hắn, ánh mắt của hắn, nụ cười của hắn.
210 Mặc Thâm Dạ nghe cô nói xong, đột nhiên không nói lời nào nữa. Sự kiện kia là lỗi của anh. Là anh phản bội cô, anh đáng bị trừng phạt như vậy, xứng đáng bị cô vứt bỏ mười lăm năm.
211 Ngoài cổng bệnh việnPhương Lam vừa đi ra cổng chính, cảm thấy như có người theo dõi cô, mà loại cảm giác này đã xuất hiện qua nhiều lần, chẳng lẽ là đã tìm được cô? Nhưng là nếu như tìm được cô.
212 Mặc Thiên Tân ngạc nhiên nhìn Tử Thất Thất đang có vẻ mặt cực kỳ vui vẻ, sau đó cậu tà ác nói: “Mẹ thật hư! Cư nhiên lừa chúng con!”“Ai bảo hai người hợp lại bắt nạt mẹ?” Tử Thất Thất quay sang nhìn cậu chằm chằm.
213 Tay Mặc Tử Hàn bị cậu nắm thật chặt, tâm trạng cực kỳ lo lắng. Anh đã phải chờ đợi chịu đựng trong nhiều ngày như vậy không dám đụng vào cô, hiện tại rốt cuộc có thể cùng cô ở một chỗ, anh tuyệt đối sẽ không để cô trốn thoát.
214 Động Phòng Hoa Chúc?Tử Thất Thất nghe được những lời anh nói , trong lòng hốt hoảng không ngừng chạy loạn. "Anh. . . . . . Anh anh anh. . . . . . " Cô câm lặng làm thinh nói, "Anh mau buông em xuống, ai muốn động phòng với anh? Ai thuộc về anh? Anh.
215 Hơi thở Tử Thất Thất mất trật tự, thân thể cực nóng giống như bị rút đi hết khí lực, nhưng những lời Mặc Tử Hàn mới nói, cô lại nghe được rất rõ ràng, trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc.
216 Bách Hiên khiếp sợ trợn to đôi mắt, nhất thời không thể hồi phục lại tinh thần. Hạ Thủy Ngưng vụng về hôn lấy môi anh, to gan đưa lưỡi mình vào trong miệng anh mút lấy mọi thứ, mà đôi tay bối rối cởi áo sơ mi của anh ra, kích động cầu hoan với anh.
217 "Không được ngủ!" Anh bá đạo mở miệng. Tử Thất Thất làm bộ trở mình một cái, đưa lưng về phía anh chậc chậc miệng, mơ hồ nói, "Em muốn ngủ, đừng quấy rầy em!"Mặc Tử Hàn nhìn lưng cô, nhìn thấy trên lưng cô săm con rồng đỏ, chợt , chân mày giãn ra, khóe miệng gợi lên một chút cười tà.
218 Thân thể Tử Thất Thất hơi thay đổi, quay mặt đối diện với anh, nhìn hai mắt của anh, chần chờ mấy giây, sau đó âm thầm nắm chặt nắm tay, chậm rãi mở miệng, nói, "Có phải anh định tìm người sống hiến tim cho Thiên Tân làm phẫu thuật?"Mặc Tử Hàn nghe cô nói.
219 OOXX? XXOO? OX¬OX?Nữ trên nam dưới? Nam trên nữ dưới?Đổ mồ hôi !©¸®!Tử Thất Thất cùng Mặc Tử Hàn sững sờ đổ mồ hôi !©¸®!(⊙﹏⊙|||)(⊙﹏⊙|||)~"Tiểu tử thúi, con học ở đâu những thứ này, đồ Tiểu Sắc Quỷ !" Tử Thất Thất mặt đỏ tới mang tai oán trách, theo thói quen đưa tay của mình ra, cho cậu một cái cốc lên trán.
220 Lòng của Mặc Tử Hàn đột nhiên hỗn loạn , Mặc Thâm Dạ trong miệng Kim Hâm nói là Mặc Thâm Dạ mà anh hoàn toàn không quen biết , từ nhỏ hai người cùng nhau lớn lên, tất cả mọi chuyện anh đều biết rõ , chỉ có anh hiểu rõ tính cách của anh ta, nhưng hiện tại anh chợt thấy mâu thuẫn, anh thực sự hiểu Mặc Thâm Dạ? chẳng lẽ tất cả đều là giả dối sao? Anh ta vẫn luôn ngụy trang mình ? Vẫn luôn cố giấu mình?Rối loạn rối loạn.