1 Chính văn Chương 1: Tứ hôn “Hoàng Thượng có lệnh, tuyên đại tiểu thư Cầu phủ - Cầu Mộ Quân tiến cung diện thánh. ” Công công mở miệng, giọng nói mang chút nữ khí lại mang vài phần uy nghiêm.
2 Chính văn Chương 6: Trừng phạt Cầu Mộ Quân nghe xong, buông sách ra cửa lớn. Vừa đến nơi mới phát hiện Đoàn Tử Thông sớm đã đứng ở cửa. Chỉ chốc lát sau, có một chiếc xe ngựa lớn đi về phía phủ, cuối cùng đứng ở trước cửa Đoàn phủ.
3 Chính văn Chương 11: Hái hoa Cầu Mộ Quân oán hận nghiến răng nghiến lợi mắng, nhưng cũng chỉ dám mắng trong lòng. Nếu đắc tội hắn, không chừng mạng cũng chẳng còn! Ban ngày việc duy nhất có thể làm đó là đi dạo trong vườn hoa.
4 Chính văn Chương 16: Không thể không nhận lỗi Nhìn thấy tờ giấy kia, tim Cầu Mộ Quân như ngừng đập. Ai ngờ đến tờ giấy bị gió thổi đi vẫn còn ở trong viện chưa bị người khác dọn đi, còn cố tình bị hắn tinh mắt thấy được! Đoàn Chính Trung nhìn tờ giấy, nhàn nhạt hỏi:“Ai viết ?” Quản gia đứng bên cũng thấy mấy chữ trên tờ giấy, mặt lập tức biến sắc.
5 Chính văn Chương 21: Hiểu lầm Thấy hắn đỏ mặt, Cầu Mộ Quân nhìn lại mình, phát hiện y phục ẩm ướt dán vào da thịt, cánh tay thậm chí còn trở nên trong suốt, dưới ngọn đèn, cực kỳ giống một bộ xuân cung sống.
6 Chính văn Chương 26: Lại cầu xin tha thứ “Thế nào? Muốn chết sao? Muốn vì hắn tự sát sao? Ta sao không thấy ngươi là một người dễ dàng liền muốn chết như vậy.
7 Chính văn Chương 31: Quẫn bách Sau tối nay, chỉ sợ ngay cả xương cốt của mình cũng chẳng còn. Đoàn Chính Trung cởi xong quần áo, cúi người kéo Cầu Mộ Quân ra khỏi chăn, Cầu Mộ Quân sợ hãi hét lên một tiếng, liên tục xin lỗi nói:“Thực xin lỗi, ta sai rồi, lần sau ta cũng không dám nữa, thật ra ta không có ý gì khác, ta chỉ là…… chỉ là……” Trong lúc Cầu Mộ Quân còn đang liều mạng nghĩ nên nói như thế nào thì Đoàn Chính Trung liếc nàng một cái, thổi tắt ngọn nến, kéo chăn nằm xuống.
8 Chính văn Chương 36: Lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn Cầu Mộ Quân búi tóc lên, mặc trang phục của phu nhân nhà giàu, nam tử trẻ tuổi tuy rằng đều liếc nhìn, nhưng cũng chỉ dám thưởng thức nhìn lướt qua, không dám nhìn nàng quá lâu.
9 Chính văn Chương 41: Người kia Sau lưng đột nhiên có tiếng bước chân, không đợi nàng quay đầu, một thanh trường kiếm đã đặt trên cổ nàng, cánh tay mạnh mẽ có lực bắt lấy vạt áo của nàng, lôi nàng đứng lên.
10 Chính văn Chương 46: Hôn sâu Chuyện xấu hổ nhất trên thế giới này không phải mình xấu hổ, tim đập nhanh vì một ai đó; mà là tay người kia đặt trên ngực mình, cảm nhận rõ ràng được nhịp tim của mình.
11 Chính văn Chương 51: Lạnh nhạt Sắc mặt vẫn tái nhợt, lông mày nhíu chặt, ngay cả trong lúc ngủ mơ cũng không giãn ra. Mấy năm nay, hắn thật sự quá vất vả rồi.
12 Chính văn Chương 56: Thủ hạ bại tướng Tiếng gào khóc đột nhiên dừng lại, Cầu Mộ Quân đứng ở sau lưng Đoàn Chính Trung, dùng trâm kề lên cổ hắn. “Thả hắn ra!” Trong mắt nước mắt chưa khô, Cầu Mộ Quân hung hăng nói.
13 Chính văn Chương 61: Mệnh ở sớm tối Cầu Mộ Quân trước lúc Đoàn Chính Trung kịp đuổi tới đã ngã xuống nước, chìm vào trong nước. Sau đó là màu máu đỏ sậm từ trong nước chậm rãi dâng lên, lan ra bốn phía.
14 Chính văn Chương 66: Buồn bực Vừa hưởng thụ cảm giác tốt đẹp được hắn nắm tay, vừa thầm mắng hắn mắng mình. Thế nhưng nàng lại lo lắng thời gian trôi qua quá nhanh, hi vọng bọn họ vĩnh viễn dừng ở giờ khắc này.
15 Chính văn Chương 71: Thân phận công tử Biểu tình Đoàn Chính Trung thực nghiêm túc, nhìn nàng nói:“Vết thương còn chưa lành, đừng ra bên ngoài chạy loạn.
16 Chính văn Chương 76: Tức giận “Ngươi……” Cầu Mộ Quân lập tức đỏ mắt, lại liều mạng nhịn nước mắt xuống nói:“Đa tạ lão gia, người nếu có thể đem cái trâm gài tóc kia trả lại cho ta, thì hãy cố gắng trả lại cho ta.
17 Chính văn Chương 79: Đùa giỡn Một hồi lâu, hình như hắn đã tắm xong, xoay người, chống lên thành bể đứng lên. Nàng nhìn thấy… mông hắn… Chỉ nhìn thoáng một cái, Cầu Mộ Quân đỏ mặt rụt đầu về.
18 Chính văn Chương 82: Làm thế nào đi ra ngoài? Tiếng bước chân hắn đi xa, âm thanh lại quanh quẩn ở bên tai nàng thật lâu. Có lẽ mọi người ở trong mắt hắn đều là phế vật, bao gồm cả nàng.
19 Chính văn Chương 85: Chịu nhục “Các ngươi bắt hắn?” Cầu Mộ Quân kinh hãi nói. “Ha ha, cái này ta không thể nói. ” Đoàn Tử Thông cười, lại đi lên hai bước.
20 Chính văn Chương 88: Sơn Vô Lăng* * Núi chưa mòn Đoàn Chính Trung nâng nàng dậy, bón chén đường nóng cho nàng, nàng cũng nghe lời há miệng uống hết.