21 Chính văn Chương 91: Lại gặp người trong cung Trong lời nói Đoàn Chính Trung, dường như vô ý lại dường như có thâm ý khác. Một lần nữa được ngồi cùng bàn ăn cơm với hắn, nhớ lại tình hình lúc ban đầu bọn họ ăn cơm cùng nhau cảm thấy thật sự rất thú vị.
22 Chính văn Chương 94: Có yêu ta không? “Ngươi có chuyện lừa ta, phải không?” Ngữ khí vẫn dịu dàng như cũ. Cả người Cầu Mộ Quân chấn động, né tránh ánh mắt hắn, yên lặng thật lâu, mới nói:“Không có.
23 Chính văn Chương 97: Bi thương Cầu Mộ Quân yên lặng, đứng lên ra khỏi phòng nàng. Trước giờ vẫn luôn như vậy, nếu Tư Huyên không muốn nàng nhúng tay vào, nàng cũng không muốn tự mình đi kiếm chuyện.
24 Chính văn Chương 100: Mối hận của Mộ Quân Cầu Vĩ được đưa vào phòng, đỏ mắt nhìn Cầu Mộ Quân, Cầu Mộ Quân nhìn thấy cha, đi đến trước mặt ông rồi lập tức ngã xuống đất.
25 Chính văn Chương 103: Công tử đào hoa “Được rồi được rồi, tỷ đi vào muội sẽ đi, muội sẽ không la cà, lập tức trở về!” Thích Vi nói xong, đẩy nàng vào Cầu phủ Cầu Mộ Quân quay đầu nhìn nàng cười, vào cửa.
26 Chính văn Chương 106: Xấu hổ 2 Thích Vi nghe hai chữ ‘nhân duyên’, hơi hơi đỏ mặt, lại trêu chọc cầm lấy một viên tô đường nhét vào cái miệng nhỏ của Sanh Dung, cười nói: “Tô đường Chức Nữ ngươi ăn nhiều một chút, ngươi thích náo loạn như vậy, không ăn nhiều sẽ khiến cha mẹ ngươi buồn chết!” Sanh Dung cũng cầm hai cái nhét vào miệng nàng, nói:“Ngươi mới phải ăn, ta không cần gả, ngươi mới phải gả!” Thích Vi không trốn được, lại vẫn bị Sanh Dung nhét một cái vào miệng, sau đó che miệng không cách nào mở ra được.
27 Chính văn Chương 109: Ước hẹn “Không đâu!” Thích Vi khẳng định nói:“Tỷ không cần thêu quá đẹp, bình thường là được rồi, cha muội không biết muội thêu thế nào, cũng không hiểu bức tranh thêu như thế nào mới là đẹp, chỉ biết giống hay không giống, châm pháp chỉnh tề hay không.
28 Chính văn Chương 112: Đến Thích phủ Cầu Mộ Quân cúi đầu, nhịn không được cười lên một tiếng. Thích Ngọc Lâm cũng cười, dắt tay nàng. “Vậy nàng muốn nghe chuyện xưa thật sự về ‘Vực Tương Tư’ không?” Trên đường xuống núi, Thích Ngọc Lâm hỏi.
29 Chính văn Chương 114: Đàn rắn! Ban đầu nàng còn nghĩ người đó có phải Công chúa hoặc là người giống nàng bị người ép tiến cung hay không, không ngờ nàng ta đúng là phi tử.
30 Chính văn Chương 116: Phải gả thì gả cho Đoàn thái giám “Vi Vi, Công chúa, chuyện này không thể nói lung tung, các muội tốt nhất làm như không biết, hơn nữa ai hỏi cũng không nói, được không?” Cầu Mộ Quân nói.
31 Chính văn Chương 118: Giằng co Nghe xong lời này, Cầu Mộ Quân còn nói thêm:“Hoàng hậu nương nương, Lệ phi nương nương, thần nữ cảm thấy, thật ra phương pháp tốt nhất vừa rồi đã có, giống như hoàng hậu nói, thay Công chúa chọn Phò mã.
32 Chính văn Chương 120: Lại lừa người Tươi cười trên mặt Đoàn Chính Trung đột nhiên trở nên đáng sợ, âm trầm lạnh lùng nói: “Bây giờ, nàng không sợ ta giết người diệt khẩu sao?” Thân thể Cầu Mộ Quân cứng, mở to mắt nhìn hắn.
33 Chính văn Chương 122: Công tử hoa tâm Đoàn Chính Trung rời khỏi ngực nàng ngẩng đầu, hít sâu một hơi, sau đó giúp nàng kéo lại quần áo Chải tóc xong, Đoàn Chính Trung lại nhìn trên người nàng, nhặt hai sợi tóc không biết là của nam hay nữ dính trên người nàng xuống, hai người nhìn nhau, đi ra khỏi phòng.
34 Chính văn Chương 124: Gian tình Nàng không biết gần Cầu phủ có phải đang có một chiếc xe ngựa đứng đó hay không, xe ngựa kia ngừng một lát rồi lập tức đi, hay vẫn ngừng nửa ngày, hoặc…… đến tận lúc trời tối cũng chưa đi.
35 Chính văn Chương 126: Xin nàng để cho ta chờ nàng “Ta biết, ta là một kẻ không thể động tình. Một người không thể động tình rung động, tình cảm của ta sẽ không dễ dàng thay đổi.
36 Chính văn Chương 128: Lại đến thích phủ Nàng thở gấp, gian nan nói “Chỉ… Một lần…” “Ba lần” “Một lần…” “A… Đừng…” “Ba lần. ” “A… Hai… Hai lần. ” “Được, hai lần” Hắn bế ngang nàng, đi về phía giường trong phòng.
37 Chính văn Chương 130: Anh hùng cứu mỹ nhân Thích Tĩnh vỗ cái bàn, nói:“Đều nói Liễu Vấn Bạch có ba vẻ trời cho không ai có thể so, mặt mỹ nhân, giọng nói ngọt ngào, dáng người tốt, không biết không có ba cái này, Đoàn tổng quản còn có thể vì ngươi vung tiền như rác ở Lan Cầm phường, còn có thể bố thí cho ngươi một miếng cơm ăn nữa không?” Sau đó, hắn nói với thủ vệ: “Lôi xuống!” Cầu Mộ Quân không biết hắn muốn làm gì Liễu Vấn Bạch, nhưng dù thế nào thì cũng có vẻ như muốn hủy hắn.
38 Chính văn Chương 132: Hờn dỗi Thích Ngọc Lâm nói:“Nếu nàng biết, ta lại càng không nghĩ ra. Sao nàng lại thích Đoàn Chính Trung mà không thích ta? Dù thế nào ta cũng là nam nhân, cũng thích nữ nhân, nàng thích hắn ở chỗ nào? Là thái giám biến thái thích nam nhân sao?” Cầu Mộ Quân nghĩ nghĩ, phát hiện mình không nghĩ ra được, cuối cùng nói:“Quên đi, không được nói đến hắn nữa, hắn là tên chết tiệt!” Thích Ngọc Lâm nói:“Được, ta cũng không muốn nhắc đến hắn.
39 Chính văn Chương 134: Nguy cơ Thích Vi chu miệng nói:“Không phải muội giống huynh sao? Huynh không được nói với cha đâu đấy, biết không? Nói không chừng ngày nào đó huynh ghé vào lỗ tai cha nói mấy câu, cha nhớ ra sẽ không để uội ra ngoài nữa.
40 Chính văn Chương 136: Bốn người mặc đồ đen Buổi tối, Cầu Vĩ để Cầu Mộ Quân lén thay đổi phòng. Tắt đèn, Cầu Mộ Quân không dám ngủ, chỉ khẩn trương ngồi ở góc sáng sủa.