Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Gái Già Gả Bảy Lần

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 56
Chương mới nhất: Q.3 - Chương 10
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nghe nói trong kinh thành già trẻ gái trai ai ai cũng đều biết có 2 người, một là hoàng đế, người thứ hai là cô gái già nhà họ Chân. Cũng nghe nói ai mà nghe đến cũng sợ mất mật cũng có 2 người, một là hái hoa đạo tặc – Sơn lão yêu, một là gái già họ Chân liên tục khắc 6 vị hôn phu chết.

Danh sách chương Gái Già Gả Bảy Lần


Q.1 - Chương 1

1 Nghe nói trong kinh thành già trẻ gái trai ai ai cũng đều biết có hai người, một người là hoàng đế, người thứ hai là cô gái già nhà họ Chân. Cũng nghe nói cũng có hai người mà ai nghe đến cũng sợ mất mật, một là đạo tặc hái hoa- Sơn lão yêu, một là cô gái già họ Chân liên tục khắc chết sáu vị hôn phu.


Loading...

Q.1 - Chương 2

2 Phật đã từng nói, cuộc sống luôn tràn đầy chuyện xấu ngoài ý muốn, lấy một lòng bình thường mới có thể cười, ngồi trong đình xem hoa rơi, nước chảy. Tôi ghi sâu trong lòng điều đó.


Q.1 - Chương 3

3 Trở về, thấy một nhà bán hoa, tôi quyết định dừng lại mua một chậu quân tử lan. Khi trở lại Vân phủ, tôi ôm chậu lan quyết định trèo tường vào viện. Sau khi Vân Phi Bạch mất trí nhớ, tôi mỗi ngày đều lén mang một chậu quân tử lan tới thăm anh.


Q.1 - Chương 4

4 Lúc ấy cùng Vân Châu nhận thức bản thân tôi cũng chưa phải là gái già mà lúc đó tôi còn là một tiểu cô nương trong trắng tinh khiết, vừa tròn chín tuổi.


Q.1 - Chương 5

5 Nói xong hắn ngồi thấp xuống trước mặt tôi. Tôi đưa tay lên cổ hắn, đưa toàn bộ lục phủ ngũ tạng của mình một lần lên lưng hắn, cuối cùng cũng cảm thấy được người cõng đi so với chính mình tự đi đúng là thoải mái hơn nhiều, vì thế tôi lau hết nước mắt nước mũi, lầm lì leo luôn lên lưng hắn.


Q.1 - Chương 6

6 Lúc về đến nhà ăn một bát móng giò, uống một bình rượu, ăn thêm một bát cháo nữa. Đêm ngủ không ngon, trằn trọc nằm mơ, trong mơ đã trải qua đau thương, trải qua năm xưa lưu luyến, lại trải qua dung nhan phai dần mà ngồi ngốc một mình, Vừa tỉnh lại thì trời đã sáng.


Q.1 - Chương 7

7 Ngày hôm sau tỉnh dậy bàn bàn tay còn nắm chặt, nóng lên như còn giữ của ai độ ấm. Tiểu Đào dựng thang trèo lên nóc nhà, vừa thấy tôi, mắt liền đỏ, che miệng cười trộm, hỏi tôi: “Tiểu thư, hôm qua ngủ có ngon không?” Trên mặt mang vẻ bảy phần kỳ quái, ba phần lấm lét.


Q.1 - Chương 8

8 Ngày hôm sau trong kinh thành lại tung tin đồn nhảm một chuyện. Chuyện đó là, gái già họ Chân ở lâu trong khuê phòng cảm thấy tịch mịch khó nhịn nổi, xuân tâm nhộn nhạo, rục rịch, thế là gần đây đến trà lâu có nhiều khách lui tới, ý tưởng muốn tóm lấy một thanh niên đàng hoàng, muốn giết hại một sinh mạng vô tội.


Q.1 - Chương 9

9 Ngoại tổ đã từng nói với tôi, một người đi cầu gỗ thì không đáng sợ, đáng sợ chính là bản thân mình bị người vạch tội. Giống kiểu lấy tay bịt tai trộm chuông thực ra cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là lúc mình bịt tai bỗng có người áp sát rồi ột đao.


Q.1 - Chương 10

10 Một năm kia ở Dược sư cốc, hoa sơn trà nở rộ đến say lòng người. Vào giữ trưa đầu xuân, mặt trời lên ấm áp, tôi xách theo giày, đi chân đất, bước chậm rãi trên đường nhỏ đầy cỏ khô để đuổi theo 1 con ốc sên.


Q.1 - Chương 11

11 Lúc tôi từ trên giường lăn xuống, do hơi cao nên đụng phải chân bàn làm cái chén vô tội cùng tôi kêu loảng xoảng. Trong phòng tối đen, một tiếng vỡ vang lên làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.


Q.1 - Chương 12

12 Trong mộng mơ nhiều chuyện, đến khi mở mắt ra thì đã là ngày hôm sau rồi. Tiểu Đào tới giúp tôi rời giường, mặc quần áo, lắp bắp nửa ngày mới nói được nên câu: “Tiểu thư, tối hôm qua cô ngủ mơ thế nào mà rơi lệ nhiều vậy?”Tôi sợ run, theo bản năng sờ sờ mặt: “Có thật không?”Ngực như có gì đè chặt, nước mắt lại sắp trào ra.


Q.1 - Chương 13

13 Giống như trời đang trong xanh, bỗng đột ngột vang lên tiếng sét đánh điếc hết cả lỗ tai. Tôi sợ run một lúc lâu, mãi sau mới từ từ hồi phục trở lại. Tôi run rẩy nói: “Lúc trước quận chúa không phải là thích Vân Phi Bạch hay sao, thế nào mà tự dưng lại biến thành Vân Châu vậy?”Tiểu Đào chớp chớp đôi mắt bát quái, nói bô bô một hồi, tôi từ đó mới rút ra được ý chính là trước Thác bà mối đi Vân gia đặt vấn đề kỳ thật không phải là ý của quận chúa mà là ý của Trữ Vương gia, hôm qua lúc đi du hồ cũng là một tay Trữ Vương gia an bài cả nên mới nhìn thấy mục tiêu chính, một chuyến du ngoạn, nhưng lại làm cho nàng đụng trúng Vân Châu lúc tiến đến kéo tôi trượt chân xuống hồ biến thành mối hận thiên cổ, liếc mắt trúng ngay tiếng sét tình áiPhật đã nói, cuộc sống muôn màu muôn vẻ, thế giới có nhiều điều kỳ diệu, mà duyên phận cũng thật nhiều diệu kỳ.


Q.1 - Chương 14

14 Tôi giật nẩy mình. Hắn vẫn mỉm cười thản nhiên, ấm áp, trong nháy mắt xung quanh tôi nở đầy hoa móng giò. Vân Phi Bạch gọi gã sai vặt ột chiếc xe ngựa đến.


Q.1 - Chương 15

15 Trong lòng tôi kinh ngạc đến mức không chịu nổi, yểu điệu ngựa cái, ngựa đực hảo cầu (Câu này chắc ai cũng hiểu, hí hí), thì ra vốn thân chỉ là một con ngựa, cũng có thể làm thơ kiểu như người vậy.


Q.1 - Chương 16

16 Người tới họ Vân tên Châu, trên tay cầm chiếc giầy thêu, trên mặt dùng vẻ không có chút ý tứ gì để hình dung thật là chuẩn xác. Tôi ngồi trên mặt đất ngẩng đầu sửng sốt nhìn hắn.


Q.1 - Chương 17

17 Một lúc sau, một ông lão khiêng cai hòm thuốc, đẩy cửa phòng đến, bắt mạch, kiểm tra lưỡi, trầm tư ngồi viết đơn thuốc, bốc thuốc, tiên dược. Một chén dược uống xong, chui vào trong chăn ngủ say, toàn thân toát ra mồ hôi lại trợn mắt tỉnh dậy lúc đó đã về chiều rồi.


Q.1 - Chương 18: Chương 18

18 Hôm nay là một ngày đẹp trời, cũng thật tuyệt vời. Mãi cho đến khi tôi ngồi lên xe ngựa thì tâm trạng vẫn còn bồng bềnh như trên mây vậy. Ban đêm lại mơ một giấc mơ thật đẹp, vừa tỉnh lại thì đã là nửa đêm, tôi nằm trong chăn một lát, thấy hứng lên muốn làm thơ nên đứng dậy thong thả đi đên trong viện viết luôn một bài.


Q.1 - Chương 19

19 Sau nửa canh giờ, tôi hăng hái lên một chiếc xe ngựa ra khỏi cung. Ra đến trước cửa cung, tôi gặp một chút chuyện ngoài ý muốn. Lúc tiểu thái giám phụng lệnh hoàng đế đưa tôi đi thăm hoa viên, bỗng từ một đám hoa ngũ sắc ló ra một chú bé con.


Q.1 - Chương 20

20 Lại mở mắt tỉnh lại không tính được là mình lại nằm trên giường, Vân Phi Bạch cũng không đoán được là đang ngồi cạnh tôi bên giường. Trong phòng không có người nào chỉ có tôi và hắn hai người.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Ông Xã Chớ Làm Loạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29


Khi Nho Chín

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Mãi Nhớ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Nếu Mùa Hạ Ấy Em Không Gặp Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 36


Vương Phi Thần Trộm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40



Quỷ Động

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 7



Nhạn Bay Hướng Nam

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 15