1 Diệp Huyên là một sinh viên năm tư hệ xuyên không vô hạn, sắp tới sẽ chuẩn bị tham gia cuộc thi tốt nghiệp.
Hệ xuyên không vô hạn được đánh giá là hệ khó nhất trong học viện xuyên không, Diệp Huyên lúc trước ghi danh vào hệ hot nhất trong học viện- hệ xuyên không bàn tay vàng.
2 Làm thế nào để đẩy ngã một người tâm tư kiên định, lạnh lùng tự chủ, không gần nữ sắc, đây là một vấn đề lớn. Tránh ở trong phòng cân nhắc ba ngày, Diệp Huyên sửa sang lại quần áo, đầu tóc mang một thân khí phách hiên ngang xuất môn.
3 Côn thịt thô to bị bàn tay nhỏ nắm chặt khiến cho hắn cảm nhận được một loại khoái cảm khó có thể mở miệng chạy thẳng từ đỉnh đầu cho đến hai chân. Trong khi Trương Diễn đang giãy dụa trong khoái cảm, Diệp Huyên không biết nằm mơ thấy gì, trên môi thì nở nụ cười ngọt ngào, còn bàn tay phía dưới thì vô thức vỗ về chơi đùa dương vật của hắn.
4 Khi một việc làm đã biến thành thói quen, ngươi lại muốn thay đổi nó, thì sẽ nhận ra rằng điều này là vô cùng khó khăn. Liên tục mấy tháng bị tiểu đồ đệ trong lúc ngủ nắm chặt côn thịt mình, bản thân Trương Diễn vốn là người có tâm tính kiên định lại bất ngờ phát hiện ra rằng mình thế nhưng đối với việc này đã có xu hướng mặc kệ.
5 Thời gian nửa năm thoáng cái đã trôi qua, Trương Diễn từ từ mở ra hai mắt, từ giữa ngày hè đã chuyển sang ngày đông giá rét. Ba ngàn dặm núi Thương Lan tuyết trắng phủ đầy, vách đá dựng đứng thấp thoáng sau mây mù cũng đã bị tuyết phủ kín.
6 Lúc này, pháp chế cố định Diệp Huyên đã được giải, thiếu nữ kiều kiều ngẩng đầu, mở ra hai cánh môi hồng nhuận, đem côn thịt Trương Diễn ngậm vào. Lúc vừa ngậm lấy côn thịt, quy đầu lớn như trứng vịt ở trong miệng Diệp Huyên lại trướng lớn một vòng, cái lưỡi hương nhuyễn bị côn thịt khẽ đỉnh, chỉ có thể đảo lung tung trong miệng.
7 Ngoài cửa sổ, đêm đã về khuya. Trên chiếc giường rộng lớn, cùng với tiếng rên rỉ mềm mại của thiếu nữ tiếng nam nhân thở dốc đầy gợi cảm, là thân thể cường tráng của nam nhân cùng thân thể trắng nõn, yêu kiều đang chặt chẽ giao triền.
8 Một hồi chuông vang lên, buổi giảng đạo trong Phùng Chân điện kết thúc. Cho đến khi thân ảnh huyền sắc cao lớn trên ngọc đài đứng dậy rời đi, đệ tử trong điện mới lục tục đi ra khỏi điện.
9 Bên trong điện chỉ nghe được tiếng bàn tay đánh lên da thịt phát ra từng đợt ba ba, cùng thanh âm thiếu nữ tinh tế rên rỉ. Dâm thủy giữa hai chân Diệp Huyên chảy ra càng nhiều, mùi thơm ngào ngạt giống như hương hoa không ngừng phiêu tán trong không khí, phối hợp với âm thanh dâm mỹ, khiến thân thể thiếu nữ nhanh chóng muốn bốc cháy.
10 “A. . . ” vừa ngồi xuống, Diệp Huyên không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ kiều mị, hai chân nàng mở lớn kẹp chặt lấy thắt lưng Trương Diễn, mông nhỏ dán lên háng nóng rực của hắn.
11 “Ngươi có nghe nói không, Mục sư thúc sắp trở về. ” Trước Phụng Chân điện, hai đồng đạo hưng trí bừng bừng nói chuyện phiếm. “Mục sư thúc rời khỏi sư môn tự lập môn phái, đã lâu rồi chưa trở về phái Thương Lan, bây giờ sao lại đột ngột về núi?” một đồng đạo có vóc người thấp hơn một chút hạ giọng nói: “Ta đoán, là vì chuyện Diệp sư thúc.
12 “A. . . Anh trai. . . ”
Khoái cảm đi qua, thân ảnh phập phòng trên giường cũng chợt dừng lại. Diệp Huyên vừa xuyên không đến từ trong cảm giác khó chịu tỉnh táo lại, liền cảm thấy một cỗ nóng rực phun vào tử cung bản thân.
13 “Thân ái, ngươi mặc cái vày này thật sự rất đẹp. ” Một bàn tay trắng nõn lướt qua trước mặt, đem phần tóc trước trán của Diệp Huyên chải ra sau đầu, chúng thị nữ nâng lên một chiếc gương to lơn nạm vàng, trên gương phản chiếu hình ảnh một thiếu nữ xinh đẹp, tầm mười bảy mười tám tuổi, mái tó xoăn như hải tóc xõa tung xuống dưới, trên đỉnh đầu là một chiếc vương miện tinh xảo bằng kim cương.
14 Căn dương vật nóng bỏng vừa mới cắm vào, Diệp Huyên co rút run rẩy. Nàng nắm chặt vạt áo Cesare, nước mắt hòa cùng chỉ bạc nơi khóe miệng cùng nhau rơi xuống: “Anh trai, không cần, a.
15 “Di, công tước đại nhân?” nhìn thấy thân ảnh quen thuộc trong hoa viên, Annie không tự chủ được mà đi tới. Ánh trăng rơi xuống vừa vặn trên khuôn mặt nam nhân, còn một nửa khuôn mặt hắn khuất trong bóng đen, vẻ tuấn mỹ nhuốm thêm chút tà khí.
16 Sáng nay nắng ấm vừa vặn, đi theo thị nữ dẫn đường, Rey đi xuyên qua hành lang huy hoàng, đi tới phòng khách gặp nữ hoàng. Từ sau buổi tối dạ tiệc kết thúc, hắn đã mấy ngày rồi không được gặp nữ hoàng.
17 Sau khi Rey về nước, Diệp Huyên bị anh trai liên tục ép buộc mười ngày, nàng cuối cùng cũng được ngủ một giấc ngon lành. Cesare tựa hồ đã có thói quen qua đêm ở tẩm cung em gái, lúc trước luôn là Margaret dùng mọi thủ đoạn để dụ hắn tới, mà hiện tại, thời điểm màn đêm vừa buông xuống, chân hắn liền tự động đến phòng ngủ của nữ hoàng bệ hạ.
18 Vài tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, cửa thư phòng bị đẩy ra. Nam nhân đang đứng trầm tư, nhìn thoáng về phía người vừa mới tới: “Edward, ngươi tới rồi.
19 Trời sắp đổ mưa, ngoài cửa sổ sắc trời trầm xuống, Cesare ngồi trong thư phòng, không thắp đèn, trong bóng đêm dày đặc chỉ thấy được sườn mặt lạnh lùng của hắn.
20 Rất nhanh liền đến tháng bảy, gió lạnh đãn dần thay thế cho ngày hè, hai vạn đại quân đang chờ xuất phát, tiến quân lên phương bắc dẹp phản loạn. đại tướng quân tất nhiên là người độc chưởng quân quyền công tước Valentino, tuy Cesare chỉ hai mươi ba tuổi nhưng hắn đã trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, chưa bao giờ chiến bại.