1 "Ục ục. . . " Tiếng động từ bụng của Thiên Tuyết vang lên. Ầy, ta đang bận mà sao mi cứ kháng nghị như thế hả bụng ?-Mỗ nữ của chúng ta vừa lẩm bẩm vừa chậm rì rì bước vào trong bếp.
2 Trở lại hiện tại, mỗ nữ của chúng ta vẫn đang gặm từng chữ của câu chuyện tam ngược này. Cốt truyện là về nữ chủ Nam Cung Lạc Lạc, đứa con thất lạc của gia tộc Nam Cung, khả ái đáng yêu, là mẫu con gái làm nam nhân yêu thích.
3 Đau ! Hai chữ thôi: Cực đau !Thiên Tuyết nhăn mặt cắn răng cố gắng mở mắt. Đập vào mắt mình là bóng dáng một nam một nữ. Thân ảnh nam tử hình như thấy nàng mở mắt, vậy mà hắn lại lạnh lùng thốt lên "Nếu không phải vì ngươi từng hầu hạ ta và Lạc Nhi khuyên can thì ta đã giết ngươi rồi.
4 Thiên Tuyết đang đắc ý thì ông lão áo xám đúng gần đó lên tiếng giảng hòa: "Vậy là đủ rồi. Lão già, ngươi lớn như vậy còn đi chấp nhặt cùng 1 tiểu cô nương, mà nàng còn bị thương.
5 Bỗng có tiếng nói đằng sau cất lên thu hút sự chú ý của Thiên Tuyết và Dương Nhất Sinh. Lão nhân áo xám nãy giờ chỉ im lặng à và cười sặc sụa khi nãy lướt qua người Dương sư phụ, hắc hắc cười nói :- Nha đầu, hay ngươi làm đồ đệ ta đi, đừng làm đồ đệ lão già đó, hắn chỉ có thể truyền cho ngươi võ công nhưng không thể chỉ cho ngươi cách chế độc, bốc thuốc,.
6 Sáng hôm sau, Thiên Tuyết dậy thật sớm, đây cũng được coi là chuyện lạ nha, khi còn ở hiện đại thì Thiên Tuyết nàng được đặt biệt danh là sâu ngủ chính hiệu, cú đêm 24/7 đấy.
7 "Nha đầu !!!" Dương Nhất Sinh hét to một tiếng làm đám quạ trong rừng ở gần đó bay hết lên trời “quạ quạ” vài tiếng bất mãn. ( Quạ : “Này lão đầu kia, đồ đệ của ngươi không thèm nghe ngươi nói là do ngươi không có sức hấp dẫn.
8 Rồi Dương Nhất Sinh kéo Thiên Tuyết ngồi xuống bên cạnh mình, làm động tác ngồi thiền người ta hay làm giống trong phim kiếm hiệp, bắt đầu chậm rãi giải thích :-Tuyết nha đầu, ngươi ngồi xuống giống như ta rồi hãy nhắm mắt lại, cảm thụ một lượng khí có trong cơ thể ngươi, dưới đan điền đó.
9 Thiên Tuyết chợp mắt chưa được bao lâu thì lại có tiếng người đạp cửa bay vào rất quen thuộc, nàng cũng không quay đầu lại, vùi mình vào chăn bông, đi đánh bài với Chu công lão đầu.
10 Buổi sáng, bầu trời trong xanh, mây trôi bồng bềnh, không khí mát lành, gió thổi hiu hiu, chim hót líu lo,…. Khụ khụ…. Lạc đề rồi. Trong một khu vườn tươi tốt với những bông hoa đua nhau khoe sắc còn mang chút sương sớm của buổi sáng, có một bóng dáng màu trắng đang ngồi trên một chiếc xích đu dưới một cây cổ thụ cao lớn.
11 . . . . . . . Vậy là bảo vệ đại nhân xuất hiện, nhóm người đang đánh nhau thì bị một tiếng nói non nớt vang lên làm đình chỉ mọi việc :-Các nguơi, dừng tay.
12 Thiên Tuyết nghe đến đấy thì bắt đầu nóng này, tức giận nhìn chằm chằm vào bé trai gần đó. Cho ta lau ! Sao số nàng khổ vậy, nàng chỉ là muốn hóng chút chuyện hay, làm thế nào mà lại dính luôn vô cái chuyện giang hồ bắt cóc, chém giết này nọ vậy ?! Tất cả, tất cả là tại tên xú tiểu tử kia, chính hắn là chủ mưu kéo nàng vào chuyện này – Thiên Tuyết vừa nghĩ vừa tức giận nhìn bé trai đó.
13 . . . . . . . Vậy là nữ chính của chúng ta đột nhiên cười ngọt ngào, giọng nói như rót mật vào tai :- Tiểu Mặc Mặc à, hình như con là thiếu chủ của cái Ngọc Ngọc sơn trang gì đó phải không ? Nghe đến đó thì Ngôn Tử Mặc nhếch miệng, ánh mắt lóe sáng nhưng vẫn giả bộ ngày thơ trả lời :- Ưm, đúng vậy a.
14 Sáng sớm, Thiên Tuyết đã đứng trước một chiếc xe ngựa không xa hoa cũng không nghèo nàn, ngáp đi ngáp lại vài cái, tinh thần uể oải trái ngược với thần thái sáng láng hôm qua.
15 Lộc cộc…lộc cộc…Trong Linh Lung trấn, tiểu nhị đang dọn dẹp bàn ghế thì bỗng ngoài cửa truyền đến tiếng nói :- Khách điếm có còn phòng trọ không ?Nghe thấy thế thì tiểu nhị chạy ra ngoài, còn không quên vừa chạy vừa kêu "Có có" kiểu như lâu ngày không thấy người nên bây giờ mới phản ứng thái quá.
16 "Cứu…. hồ ly…của…ta" Nam nhân áo đen cố gắng mấp máy từng chữ nhỏ, câu nói đứt quãng rất khó để nghe, nhưng Thiên Tuyết là người luyện võ, nếu không nghe thấy há chẳng phải rất mất mặt hai vị sư phụ của nàng hay sao.
17 Trong một trạch viện to lớn, trên sân rộng lớn, có một bóng dáng nhỏ nhắn chạy đến, trên tay còn là một con tuyết hồ đang khó chịu muốn nhảy ra. Tiếp theo đó là một bóng dáng màu hồng chạy đến theo.
18 Sáng sớm, trong một khách điếm tại Linh Lung trấn,"Oa…oáp oáp…. oa…. " Thiên Tuyết vừa vươn vai vừa ngáp vài lần. Nàng cố gắng mở đôi mắt đã có quầng thâm nhẹ trên mặt, lộ ra đôi mắt có vài vệt đỏ, uể oải ngồi dậy, chậm rì rì đi chuẩn bị.
19 Nói rồi Thiên Tuyết liền phất tay, rất ra dáng "đại gia là người hào phóng, không chấp nhặt" nghênh ngang bước ra ngoài, làm cho Lãnh Ngạo mặt rơi đầy hắc tuyến, trong lòng thầm nhủ, tính cách con người cũng có thể thay đổi, có thể thay đổi.
20 "Á á á á á…. . " Một tiếng hét với âm lượng 90 deciben vang lên, làm hai chú chim đang đậu trên cành cây gần đó giật mình rơi bịch xuống đất. Không may là có một đồng chí mèo đang đói ở gần đó.