1 Chương 1: Phế vật tiểu thư“Bạch Tử Linh ngươi tới đây làm gì?” Giọng nói tức giận của một nữ tử vang lên, mọi người trong đại viện đều quay đầu nhìn lại.
2 Chương 2: Xuyên quaƯm… Nơi này là đâu…?Mọi thứ đều trở nên mơ hồ, Bạch Tử Linh cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt nàng là một gian phòng cổ kính. . . . Bạch Tử Linh kích động bật dậy, không phải chứ…?Nàng nhìn quanh căn phòng, căn phòng trang trí đơn sơ.
3 Chương 3: Giáo huấn Ngọc Anh (1)Thời gian thấm thoát trôi qua, hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi Bạch Tử Linh xuyên qua đến nơi này. Trong ba ngày này Bạch Tử Linh chưa từng bước ra khỏi viện của nàng, khi muốn dùng bữa thì chỉ có Thanh Nhi đến phòng bếp lấy thức ăn đem vào cho nàng, bởi vậy người trong phủ đều đồn là ‘phế vật’ sau khi tỉnh lại nhưng không dám bước ra ngoài.
4 Chương 4: Xuất phủ“Tiểu thư…”Thanh Nhi khẽ lên tiếng đánh vỡ bầu không khí nặng nề. Nàng liếc mắt nhìn những người xung quanh, chỉ thấy ánh mắt bọn họ kinh ngạc, nghi ngờ, còn có kiếp sợ.
5 Chương 5: Ăn cướp trắng trợn Bên trong căn phòng chữ Thiên trên lầu hai của Phong Nguyệt Lâu. Nam tử một thân lam y, gương mặt hắn cực kì tuấn tú, bộ dáng phong lưu phóng khoáng, ánh mắt lười biếng chăm chú nhìn đôi chủ tớ Bạch Tử Linh, khéo miệng hắn khẽ cong lên.
6 Chương 6: Vân Thiên Phường “Tiểu thư… Người thực sự muốn đến Vân Thiên phường ư?” Nàng vốn nghĩ tiểu thư chỉ nói đùa. . . Thân hình nhỏ nhắn đáng yêu, một thân tử y xinh đẹp, trên mặt được che bởi một chiếc khăn che mặt cùng màu, gió thổi khăn che mặt phất phới khiến người ta không khỏi liên tưởng đến gương mặt dưới khăn che.
7 Chương 7: Lãnh Vô QuânPhong Nguyệt Lâu được mệnh danh là ‘Đệ nhất tửu lâu’ của Thành Thiên Quốc. Bởi, Phong Nguyệt Lâu không chỉ nổi tiếng với thức ăn ngon mà phục vụ lại vô cùng chu đáo.
8 Chương 8: Kết giao“Lãnh công tử, vị cô nương này… Đã đến phòng chữ Thiên!”Bước vào phòng, cảm giác đầu tiên chính là thoải mái!Căn phòng trang trí vô cùng tinh tế, đồ trang trí bằng gỗ tinh xảo, nhìn đẹp mắt vô cùng.
9 Chương 9: Tam phu nhân Liễu Tư Băng Lúc nàng cùng Thanh Nhi về đến phủ thì trời đã sắp tối, trước cổng Thừa tướng phủ có hai thị vệ lực lưỡng đang đứng.
10 Chương 10: Lão ngoan đồngVì bị lời nói của Tam phu nhân phiền nhiễu nên Bạch Tử Linh không hề có tâm trạng đi dạo xung quanh nữa. Nàng cùng Thanh Nhi trở về Linh Viên, ngồi bên bàn Bạch Tử Linh trong đầu không ngừng suy nghĩ về lời nói của tam phu nhân.
11
“Cạch!”
“Tiểu thư…”
Cửa phòng mở ra, Thanh Nhi trên tay cầm khây thức ăn kinh ngạc nhìn.
“Tiểu thư…”
Thanh Nhi vội để khây thức ăn lên bàn, chạy đến bên người Bạch Tử Linh, cảnh giác nhìn lão ngoan đồng.
12
“Hoa Bỉ Ngạn…?!”
Hoa Bỉ Ngạn ư. . . ? Tại sao trên lưng nàng lại có Hoa Bỉ Ngạn?!
Bạch Tử Linh trầm ngâm, lần trước tắm nàng lại không phát hiện gì cả?! Nhưng hiện tại.
13
“Lão gia, nếu mọi người đã đến đông đủ thì người hãy nói đi. Chuyện người muốn nói với mọi người!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều tập trung nhìn Đại phu nhân Viên Minh Hân.
14
Lâm Tâm Lan sinh ra trong một gia đình nghèo khổ, mẫu thân nàng vì muốn nuôi nàng khôn lớn mà làm bất cứ nghề gì. Nàng thậm chí còn không biết phụ thân của bản thân là ai.
15
“Ngũ phu nhân, đây là Chiêu Lan Viện… Đại phu nhân đã cho người chuyển đồ của phu nhân cùng tiểu thư vào. Đại phu nhân bảo nếu cần thứ gì thì đến tìm Đại phu nhân.
16
Những chiếc thuyền được thả trôi tự do trên mặt hồ. Dòng nước xanh nhiễm phải ánh nắng chiều tà, xanh xanh đỏ đỏ lặp đi lặp lại không ngừng.
Mặt trời đang dần ngả về phía tây, không khí bắt đầu trở nên náo nhiệt.
17
“Hừ! Đúng là hồ ly tinh!”
Giọng nói cay nghiệt vang lên, Thương Phiên Phiên nhìn chằm chằm Bạch Tử Linh như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
Lần trước là Lãnh công tử, lần này lại đến Cung Thế tử!
Thật không biết liêm sỉ!
Sau chuyện lần đó ở Phong Nguyệt Lâu, nàng cùng Bạch Tử Linh đã kết thù.
18
“Ồ, đó không phải là Viên Đại tiểu thư Viên Minh Châu của Đại lý tự khanh Viên Khải sao? Sao lại chật vật như vậy cơ chứ?!”
Hạ Danh mở miệng châm chọc, ai chẳng biết nhà mẹ đẻ của Hữu Thừa tướng phu nhân là Thái phó phủ.
19
Mắt phượng nheo lại, hồng y nam tử cong khoé môi, mở miệng hỏi: “Tiểu mỹ nhân, nàng là ai…?”
Lúc nãy giao đấu với đám hắc y nhân, hắn đã phát hiện ra nàng.
20
“Chủ tử, thuộc hạ không hoàn thành được nhiệm vụ, xin chủ tử trách phạt!”
Giọng nói của hắc y nhân mặc dù kiên định nhưng lại không nhịn được mà run rẩy.