1 Đời người rốt cuộc là có thực sự cần đến
tình yêu hay không? Bởi cuối cùng thì yêu cũng sẽ biến thành thương, cái thứ nghĩa tình thực thụ giúp người ta ở lại bên nhau đến hơi thở cuối cùng.
2 Dưới ánh nắng ấm áp chiếu qua tấm rèm mỏng, chiếu rọi xuống thân thể mềm mại người con gái. .
Vốn là buổi tối sau khi tắm rửa xong Y Tịnh muốn chờ Trình Viện về.
3 1 tháng sau
Trình Viện một thân áo phông quần jean bên ngoài khoác thêm chiếc áo da màu đen cá tính, vóc dáng cao lớn khuôn mặt lãnh đạm gốc cạnh sắc nét làm anh nổi bật trong đám đông.
4 Mới sáng sớm, Trình Viện đã bị Trình Phu nhân đích thân lên phòng gọi dậy, bà rất nhớ con dâu của mình nhé.
Trình Viện bị đánh thức mặt mày ủ rủ, sau khi ăn sáng liền bị Tham Mưu Trưởng ra lệnh bắt khởi hành đi ngay.
5 Xe chạy ra thành phố F thì cũng đã hơn bảy giờ tối. . Lúc này trời bắt đầu kéo mây đen mù mịt, cơn mưa bắt đầu nặng hạt. . .
Cần gạt liên tục hoạt động nhưng không thể xóa nhòa màn mưa trước mặt, với tình trạng này không thể về thành phố C trong đêm được rồi.
6 Sáng sớm hôm sau hai người khởi hành về thành phố C
Ngồi trong xe Y Tịnh lén đưa mắt nhìn người đàn ông bên cạnh. Lúc sáng cô thức dậy phát hiện mình nằm trong lòng của Trình Viện mà anh vẫn ngủ say.
7 Cả thân người Y Tịnh run lên, chưa biết làm sao thì cửa phòng có người mở ra, cô chỉ kịp xoay người cầm chiếc gối đánh tới tấp người bước vào. . .
-" Á.
8 Reng. . . reng. . . . reng. . .
Tiếng chuông cửa in ỏi, đánh thức hai con người đang ôm nhau ngủ say sưa trên giường. .
-" Ai đến. . . ai đến. .
9 Sáng sớm Trình Viện đã bị Y Tịnh kéo dậy. .
Y Tịnh vì chuyện họp mặt gia đình ngày hôm nay mà lo lắng không yên.
Thay xong quần áo Trình Viện xuống lầu thấy Y Tịnh đang ngồi ngẩng người đợi anh trên sopha.
10 Trong không gian ấm áp. . Y Tịnh mặc chiếc tạp dề màu hồng đáng yêu. . Thành thục nấu ăn. . Hương vị thức ăn lan tỏa cả giang bếp, ngửi vào thật khiến người ta thèm thuồng.
11 Một ngày rất nhanh trôi qua, màn đêm nơi đây tràn ngập ánh sao. . Không ồn ào không xô bồ như ở thành phố hoa lệ. . . .
Ánh trăng nhẹ nhàng chiếu rọi xuống cảnh đẹp ấm áp đang diễn ra.
12 Hạnh phúc như mật ngọt phủ quanh Trình Viện và Y Tịnh. Hai người vi vu ở Nhật Bản vẫn chưa muốn về. . . .
Trình Viện cảm nhận rất rõ ba mươi năm qua, đây là thời gian sống và hạnh phúc nhất của anh.
13 Trong quầy bar nhạc nổi sập sình,Tần Tuyết Mẫn cầm ly rượu nhìn sắc đỏ óng ánh lại nhớ lại chuyện ngày xưa. . Từng lời nói của Tần Mạnh vang lên bên tai.
14 Không biết lí do vì sao sự xuất hiện của Tần Tuyết Mẫn, lại làm Y Tịnh luôn cảm thấy bất an. . . Chính cô cũng không lí giải được. .
Tuy Tần Tuyết Mẫn luôn thân thiện nói cười mỗi khi gặp cô, nhưng Y Tịnh lại không nhìn ra sự chân thật và nhiệt tình trong mắt cô ta.
15 Hôm nay chủ nhật, Trình Viện ở nhà với vợ. .
Sau khi ăn sáng xong, bọn họ không về Trình Gia mà cùng nhau đi siêu thị mua đồ. .
Y Tịnh cầm từng thứ nhìn giá hẳn hoi mới bỏ vào xe.
16 Trong phòng làm việc, Trình Viện không con vẻ nhu hòa hay bỡn cợt như ở nhà. Đây là một vẻ mặt khác hoàn toàn của anh. . Ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng. .
17 Bữa tối diễn ra có chút gượng gạo. . Trình Viện im lặng ngồi bên cạnh gắp đồ ăn cho Y Tịnh. .
Trình Tâm ngồi với Tần Tuyết Mẫn, bà là người vui vẻ thích nói chuyện, lúc này chỉ biết ngậm đũa quan sát xung quanh không biết mở miệng làm sao.
18 Trình Viện rất nhẫn nại nghe cô ta nói hết. . Nắm lấy tay cô ta kéo ra khỏi áo mình. .
Lùi một bước, giữa khoảng cách cần thiết chậm rãi nói. .
-" Cái sai của tôi đã làm cô hiểu lầm.
19 Y Tịnh cảm thấy mình rất may mắn khi được gả vào Trình Gia. . Ngoài Trình Viện cưng chìu lại được ba mẹ chồng hết mức yêu thương. .
Hôm nay Trình Khiêm không có ở nhà, cả buổi sáng Phức Nhã đưa Y Tịnh đi mua sắm, ngoài quần áo cho con dâu nhỏ.
20 Hạnh phúc là được trở về sau một ngày dài, được nấu cho nhau ăn một bữa ăn, ôm nhau ngủ rồi thủ thỉ chuyện vui buồn cho nhau nghe, gác lại những bão giông sau cánh cửa.