441 Doãn Thanh Nhã ngồi bên cạnh giường, im lặng nhìn gã mang các loại pháp bảo cất vào kho bí mật, không lên tiếng. Cao Ngạn tình tự dâng trào, tiếp tục: “Ta có một cảm giác kỳ quái, dường như những sự việc trong mấy ngày qua chưa từng xảy ra.
442 Doãn Thanh Nhã vừa quát vừa cướp lối phóng ra, lợi kiếm rời vỏ, hóa thành mấy chục đạo kiếm ảnh ào ạt tràn tới Hướng Vũ Điền. Đây toàn là những chiêu số tấn công bất chấp tất cả.
443 Một kiếm chém ngang này dùng đơn giản chống lại hoa mỹ, chỉ cần bức bách Doãn Thanh Nhã phải biến chiêu là y có thể sử dụng thủ pháp tá kình đánh dạt Doãn Thanh Nhã sang ngang, làm Cao Ngạn hứng trọn đòn tấn công của y.
444 Đồ Phụng Tam đón gió nói: “Đó chính là căn cứ địa trên biển bí mật nhất. Khi tình thế có lợi cho bọn ta thì bọn ta có thể từ đó phản công Thiên Sư quân, xây dựng vương quốc quân sự của chúng ta.
445 Nếu thuyền đi trên sông, kể cả là sông lớn như Đại Hà, Đại Giang thì muốn giấu tai mắt địch nhân là một việc vô cùng khó. Nhưng trên mặt biển, lại do cao thủ điều khiển thuyền như Lão Thủ thì có thể khẳng đi tới lui vô ảnh vô tung.
446 Chẳng lẽ lại là Trần công công?Trong lúc tâm niệm nổi lên, Yến Phi đã tới Hoài Nguyệt lâu, âm thầm lọt vào khu vườn bên của lâu, chỗ người kia phóng ra.
447 Những điểm cao chiến lược bên bờ đông đều bị chiến sỹ Hoang nhân chiếm cứ để có thể ứng phó với bất kỳ địch nhân nào dám đến chọc giận bọn họ. Hơn hai ngàn chiến sỹ người nào cũng ý khí hừng hực.
448 Ngọn đồi mà họ đang đứng ở bờ tây Dĩnh Thuỷ, chỉ cách bắc Dĩnh khẩu hơn một dặm. Sự xuất hiện của họ chỉ có tính chất kiềm chế, làm người Yên không hiểu được chiến lược của họ.
449 Tình hình hai bờ Đông, Tây hoàn toàn khác nhau. Vì bộ đội Hoang nhân tập kết bên ngoài trận địa bờ Đông nên chủ soái quân Yên là Tông Chính Lương đem toàn bộ một ngàn hai trăm bộ đội chủ lực trong tay điều sang bố phòng bên bờ Đông.
450 Hai ngày qua, gã và Đồ Phụng Tam, Tống Bi Phong chia ra chỉ huy ba tổ, mỗi tổ gồm bốn người, đến bãi biển nơi Đồ Phụng Tam bị tập kích làm khởi điểm rồi chia làm hai đường từ gần đến xa truy lùng cứ địa giấu quân của Thiên Sư quân, không ngừng lan rộng thêm phạm vi, kết quả vẫn không được gì nên Lưu Dụ đang hết sức thất vọng.
451 Yến Phi đứng bên bờ thiên huyệt, trong lòng tư tưởng ngổn ngang. Mỗi lần nhìn thiên huyệt chàng đều sinh ra đủ thứ tình cảm. Thiên huyệt không những đã cải biến vận mệnh mà còn cải biến cả nhân sinh quan của chàng nữa.
452 Yến Phi có cảm giác cổ quái cực điểm, một đoạn ký ức nào đã bị quên lãng từ lâu lại tựa như quay về phủ trùm lấy hiện thực, mỗi mỗi sự việc đều sống lại.
453 Chiến sĩ vinh quy đi thành bốn hàng, dẫn đầu là Mộ Dung Chiến và bộ chỉ huy hiên ngang cưỡi ngựa vào Tập. Chiến sĩ hai bên đều cầm cao đuốc lớn khiến đoàn quân hai ngàn người trở thành con rồng lửa thấy đầu mà không thấy đuôi, càng làm tăng thêm khí thế và thanh uy của sự chiến thắng trở về.
454 Yến Phi hiểu cảm giác của y. Lúc này, Hướng Vũ Điền vừa kinh vừa mừng, vừa hưng phấn lại có phần mất mát, ở vào tình trạng cực kỳ mẫu thuẫn. Cái làm y vui mừng chính là việc "Phá toái hư không" là có thật.
455 Cao thủ tương tranh, đặc biệt là đối với loại cao thủ hiếm có như Yến Phi và Hướng Vũ Điền thì điều cố kỵ nhất là tuyệt không thể để đối phương nhìn ra được hư thực.
456 Nhưng Hướng Vũ Điền trước mặt làm chàng không rõ rốt cuộc là người hắn là chủ, Thiết cầu là phụ hay là Thiết cầu là chủ, người là phụ nữa? Không biết cái nào mới là ‘công cụ’ bị chế ngự.
457 Qua nhiều lần suy nghĩ và tính toán cẩn thận, họ đã thu hẹp phạm vi cần phải tìm kiếm lại rất nhiều, chỉ xem xét khu vực Ngô Quận và khu duyên hải phía đông của Gia Hưng, nhưng vẫn không tìm thấy một chút hình bóng của căn cứ bí mật của địch.
458 Đồ Phụng Tam than “Bọn ta còn tưởng là vận khí đã đến rồi, đâu ngờ lại đoán nhầm, kết quả thật đáng thất vọng”Lưu Dụ đưa mắt nhìn sang dãy núi liên tiếp nhấp nhô phía bắc, thuận miệng hỏi “Sau dãy núi kia là chỗ nào thế?”Đồ Phụng Tam trầm ngâm một lúc, đáp “Ngươi quên rồi sao? Chỗ đó phụ cận với khu vực rộng lớn nhất của đồng bằng sông Ngô Tùng Giang, cũng là con sông mà bọn ta nghi ngờ nhất.
459 Lưu Dụ khẽ vỗ đùi, mở lời trước “Từ Đạo Phúc cái tên sói non này quả nhiên là khó chơi. lại có thể tìm ra một địa phương quỷ quái thế này để làm sào huyệt.
460 Chàng chưa từng trải qua cảm giác rung động ngay từ cái nhìn đầu tiên như vậy, đồng thời cũng khơi dậy một đoạn hồi ức đẹp đẽ đã chôn giấu trong thâm tâm, cho dù lúc đó chàng vẫn chưa xác định được người vén bức rèm lên, mĩ nữ với đẹp tuyệt thế kiêu ngạo nhìn về phía chàng lại là nữ thần trong mộng không thể thay thế được của chàng và Thác Bạt Khuê thời niên thiếu.