401 Vương Trấn Ác xuống ngựa ở cốc khẩu, để con ngựa đã mỏi mệt được thoải mái nghỉ ngơi gặm cỏ, tự mình tiến vào tiểu cốc. Hang núi này cách Biên Hoang tập gần mười dặm, nằm ở khu vực núi non phía tây bắc Biên Hoang tập.
402 Mọi người ai nấy thần sắc đều trầm trọng. Đó gọi là một khi đại hành gia xuất thủ là biết ngay thực lực. Tối qua Cao Ngạn bị phục kích, tuy bị Hướng Vũ Điền đả thương vài người, lộ rõ thực lực hùng mạnh của y, nhưng mọi người vẫn không để trong lòng.
403 Từ khi còn nhỏ, Vương Trấn Ác đã gặp hết những cao thủ Hồ, Hán ở phương Bắc, tuyệt không phải là người chưa từng va chạm. Nhưng hắn chưa từng gặp hoặc tiếp cận với người nào có phong cách như Hướng Vũ Điền.
404 Trác Cuồng Sinh mắng: “Cuối cùng ngươi cũng chịu ngồi xuống rồi à? Nhìn tên ngu ngốc nhà ngươi cứ đi đi lại lại trên thuyền, đứng ngồi không yên, đến người nhìn là ta cũng thấy khó chịu!”Cao Ngạn phản kích: “Đừng có lấy ta ra mà trút giận được không? Tầm mắt cũng nên nhìn xa một chút.
405 Trên mặt bàn đá trong đình có bày hai chén uống rượu, một hồ rượu lớn, còn có những món nhắm được bố trí tinh xảo ngon lành và mấy chiếc bánh bột lọc.
406 Y đã mất đi cơ hội có thể là cuối cùng để giết chết Lưu Dụ trong lần đến Kiến Khang này. Thành bại chỉ cách nhau một sợi tóc. Khi con thuyền đáy bằng chở đầy hỏa dược phát nổ, y đang ẩn thân ở chỗ tối bên bờ, hai tay cầm hai khúc gỗ.
407 Một con thuyền nhỏ từ thượng du tiến lại. Yến Phi nhảy lên, đáp xuống đầu thuyền, ngạc nhiên: “Làm sao lại xảo hợp thế được?”An Ngọc Tình quay thuyền ngược lại, thần thái nhàn nhã ung dung đẩy mái chèo cho thuyền ngược dòng men theo bờ bắc Đại Giang tiến lên.
408 Vương Trấn Ác ngồi xuống bên cạnh lão, tiện tay cầm lên một chiếc màn thầu. Trước tiên hắn đưa lên mũi ngửi ngửi rồi mới đút vào miệng. Lưu Mục Chi nhìn hắn, cười nhẹ hỏi: “Tối qua ngủ được chứ?”Vương Trấn Ác vui vẻ đáp: “Ngủ nghê là một bản lĩnh đáng tự hào của ta.
409 Đồ Phụng Tam băn khoăn: “Lúc đó, Lư Tuần hành động một mình hay là còn có đồng bọn nhỉ?”Lưu Dụ trầm ngâm: “Ta từng nghĩ về chuyện phát sinh tối qua. Rất nhiều khả năng là không chỉ một mình Lư Tuần vì để thao túng con thuyền chứa đầy hoả khí, lại để tập kích bọn ta thì nếu chỉ bằng vào một mình hắn không thể làm được.
410 Trác Cuồng Sinh cũng là cao thủ đứng hạng ba trong Biên Hoang tập. Trong ba người nhãn lực lão cao minh nhất, cho nên sự kinh hãi trong lòng cũng là lớn nhất.
411 Con thuyền nhỏ đã rời bến tàu của Tạ gia. Tống Bi Phong phụ trách chèo thuyền, thần tình nhẹ nhõm, hiển nhiên là vì Tạ Đạo Uẩn có hi vọng phục hồi mà tâm tình rất tốt.
412 "Đồ trứng ngốc! Đến bây giờ mới biết leo cửa sổ vào. Thật không rõ ngươi bằng cái gì mà muốn thành danh dựng nghiệp chứ?”Cao Ngạn quay đầu ngó lại, Tiểu Bạch Nhạn ngồi trên giường, đang ngon lành ăn trái lê trên tay.
413 Yến Phi thật thà: “Ta cực kỳ phiền muộn, mà cô nương lại là đối tượng duy nhất để ta có thể dốc bầu tâm sự. Những người khác mặc dù là tri giao, nhưng ta có thể cùng bọn họ nói những loại chuyện này sao?”An Ngọc Tình mỉm cười: “Ta cũng vậy.
414 Tin tốt duy nhất là nhận được phi cáp truyền thư của Trình Thương Cổ trên Hoang Mộng tam hào gửi đến báo tin chuyện đẩy lùi được Hướng Vũ Điền. Bất quá mọi người không có ai tỏ ra hân hoan bởi vì Hướng Vũ Điền càng ngày càng trở nên lợi hại, muốn đến là đến, muốn đi là đi, không ai cản trở được y.
415 Chủ tì Kỷ Thiên Thiên sau khi ăn xong bữa tối đến tiểu đình trong vườn ngồi trò chuyện. Từ ngày hôm kia, khí trời bắt đầu chuyển lạnh, cả hai người đều mang áo ngự hàn ấm áp.
416 Cao Ngạn tâm tình rất tốt, tuy khó có thể hình dung ra ngôn từ gì nhưng biết rõ bọn họ đang nói về mình. Tuy nhiên gã làm sao có thể chịu thiệt được, giả vờ nổi giận hét lên: “Hảo tiểu tử! Các ngươi dám nói xấu sau lưng ta à.
417 Tạ Hỗn có lẽ đã đi với hội của hắn, không thấy xuất hiện, cũng không ai nhắc tới hắn. Không có hai cha con Tạ Diễm, Tạ Hỗn, hai người cảm thấy thoải mái hơn nhiều, tựa hồ như Tạ gia hồi phục lại một chút hào quang ngày trước.
418 Tạ Đạo Uẩn chỉ rõ cho gã thấy cao môn Kiến Khang đối với gã vừa yêu vừa sợ. Gã chưa bao giờ ở thế yêu hận khó phân với cao môn Kiến Khang. Gã là do Tạ Huyền, một người hiển hách nhất trong cao môn Kiến Khang, một tay đề bạt.
419 Ba người ngồi ở một góc phòng, Thác Bạt Khuê nói: "Tình huống chính xác đang như thế nào?"Trưởng Tôn Đạo Sinh cung kính: "Tình huống không đến nỗi quá ác liệt, bởi đã sớm qua mùa gặt, một lượng lớn lúa thóc đã cho vào kho lương của Bình Thành và Nhạn Môn, ngay cả nếu bị Bí nhân phá hoại vẫn sẽ không bị ảnh hưởng đến việc cung ứng lương thực cho mùa Đông.
420 Yến Phi và Đồ Phụng Tam đều là lần đầu tiên nhìn thấy vị “Thanh đàm nữ vương” danh chấn Kiến Khang này. Mới ban đầu nhìn tuyệt không nhận ra được nàng ta có chỗ nào đặc biệt.