361 Tề Túc sau đầu bị một trận đau nhức, trước mắt liền đen lại, chờ hắn tỉnh lại thì người đã bị trói vào một cây cột, đặt ở giữa một doanh trướng, tay chân bị trói là loại dây đặc biệt trong quân đội, việc giãy dụa trái lại sẽ càng khích chặt.
362 Nhan Dung muốn nhịn cười nhưng không được, cười khúc khích ra tiếng, thập tứ Hoàng Tử của tề quốc này thật quá khôi hài, chính là hắn làm Nhan Hi tức giận sôi máu, hắncòn cư nhiên sau khi nhìn thấy Nhan Hi, làm như không có việc gì xưng một tiếng muội phu, da mặt thật dày a, đúng là chưa thấy qua, so với tường thành ở kinh thành còn muốn dày hơn ba thước.
363 Tề Túc nuốt một ngụm nước bọt, vốn bởi vì Nhan Hi vào mà khẩn trương đến quên cả thân thể đang đau nhức, giờ như lại hỏa hỏa lạt lạt đông đứng lên, những nơi roi ớt cùng roi thấm nước muối đi qua, nỗi đau đều không giống nhau, cả hai hợp lại làm thân thể hắn càng đau đớn, cũng chia không rõ là chỗ nào tốt hơn.
364 Nhan Dung đang tươi cười bỗng chốc biến mất, thì ra Nhạn Đãng sa là vì hắn mà chuẩn bị. Quả nhiên, Tề Túc nhe răng trợn mắt thở hổn hển, khó nhọc tiếp tục nói, “Ta không biết người nào là Nhan Dung, sẽ không hay nếu nhắc ở trước mặt muội muội, ta nghĩ giết chết Nhan Hi cũng như nhau, cũng là ý tứ của nữ quốc sư, chỉ bất quá sai một từ.
365 Nhan Hi quả nhiên rất tuân thủ hứa hẹn, hắn không giết Tề Túc, chỉ là phế bỏ võ công, sai mấy thị vệ cường tráng khiên đến trước cửa thành của ngũ quốc liên minh.
366 Đang nghĩ ngợi, rèm cửa quân trướng được nhắc lên, Nhan Hi lẳng lặng tiêu sái tiến đến. Đào Tiểu Vi lập tức nhắm mắt lại, phóng nhẹ hô hấp giả bộ ngủ, sợ hắn lại vì chuyện Tuyệt Tử hoàn cùng Nhạn Đãng Sa mà tiếp tục truy cứu nàng, vạn nhất lòng hắn chưa thỏa cơn tức, nàng lại sẽ gặp tai ương a, cái mông vẫn còn đau, nếu lại bị chà đạp một lần nữa, ô ô ô, thật không dám tưởng tượng.
367 Lần thứ ba thở dài, một chút dư thừa còn lại của cơn tức đều bị hờn dỗi của Đào Tiểu Vi làm biến mất, không còn lại nữa điểm. Vươn bàn tay to, hắn ôm nàng vào lòng, chăm chú mà ôm lấy, vuốt lại mấy sợi tóc loạn trước trán Đào Tiểu Vi, thấp giọng nói, “Vi vi, thế giới này không đơn thuần như nàng nghĩ, hoàng thất là nơi càng không nên tin tưởng, vì vương vị, không có gì là không thể hi sinh, nàng không cần thương tâm khi bị thân nhân lợi dụng, như vậy mới không ôm thêm huyễn tưởng, bằng không, tiếp theo sẽ không phải có vận khí tốt như hôm nay, có thể toàn thân trở ra.
368 Lại một lần nữa nghiệm chứng chuyện phu thê cãi nhau, cuối cùng cũng sẽ giải quyết trên giường. Nóng bỏng muốn nàng cả đêm, lại một lần nữa làm phát sinh những dấu vết xanh hồng trên thân thể mềm mại tuyết trắng của Đào Tiểu Vi, cuộc chiến lớn giữa hai phu thê tuyên bố kết thúc.
369 Dáng dấp của Nhan Hi vẫn trấn định như cũ, vững như bàn thạch. Tựa hồ không có chuyện gì có thể suy chuyển được nét mặt trầm ổn của hắn, trong miệng nói ra một chữ “Thôi!”Thôi? Ai thôi? Bảo ai thôi? Du Bản Xương chỉ mũi mình, không nói gì nhìn Nhan Hi cao cao tại thượng, chỉ nhận được ánh mắt lạnh lẽo từ đối phương, rốt cuộc hắn vẫn bại trận, thở dài, gật đầu nhận mệnh, lát nữa quay về còn phải cẩn thận suy nghĩ tìm từ ngữ để bẩm báo với hoàng đế, rất muốn đem sự tình nói rõ ra, nhưng lại không thể đắc tội với thái tử điện hạ, haiz, quan trường còn phức tạp hơn so với chiến trường gấp vạn lần.
370 Bất quá, hoàng đế bây giờ có thực sự bị trọng bệnh? Cửa cung thì đóng chặt, ngay cả thái từ cũng miễn cho vào thăm, người ngoài nhìn vào có vẻ như đúng là vậy.
371 Ngũ quốc liên minh đã rõ là do Lỗ quốc, Triệu quốc, miền bắc Trung quốc, Chu quốc cùng liên hợp của bộ lạc Ngũ Đố tạo thành, cũng có vài người của Tề quốc và Ngụy quốc trà trộn vào đó, nỗ lực tìm kiếm cơ hội phục quốc.
372 “Quan trọng là cần có người đứng ra lãnh đạo, trước đây liên minh ngũ quốc cùng nhau xuất chiến, đều vì một lý do tiêu diệt Yến quốc, xóa đi mối hiểm họa khôn lường, nhưng chuyện này cũng không dễ dàng gì.
373 Cho dù như thế nào, điều Tề Duyên nói ra cũng chính là vấn đề của ngũ quốc được đút kết từ góc nhìn khách quan, đề cử ra một người đứng đầu là việc phải làm ngay bây giờ, vấn đề là, vị trí này sẽ rơi vào tay ai.
374 Mà lúc này trong quân trướng Yến quân, Đào Tiểu Vi sai người chuẩn bị một chậu than đặt ở giữa phòng, phía trên lớp than là một loạt xương heo, bên trên nữa là nhiều khối thịt được cắt nhỏ, còn có cỏ thơm, tất cả tạo thành hương vị tuyệt hảo.
375 Trúc Diệp Đồng nhổ xác quả ra một bên, lắc đầu, “Sẽ không a, chua chua ngọt ngọt rất ngon miệng a. ”Đào Tiểu Vi trong đầu chợt sáng lên, Trương tẩu đã từng nói qua cùng nàng, nữ tử có thai, ăn uống sẽ phát sinh biến hóa, trước đây Trúc Diệp Đồng không ôm bình mơ chua đến chỗ nàng ăn, còn bây giờ đi đến đâu cũng đem, mơ chua như vậy cũng có thể nuốt trôi, còn nói rất ngon miệng, chẳng lẽ.
376 Rất nhanh, lão ngự y mỗi lần chinh chiến đều bị điểm danh đi theo, đã nhanh bị Cửu Đĩnh truyền đến. Đào Tiểu Vi cùng lão là quen biết đã lâu, tính mạng cũng được lão cứu vài lần, cho nên đối với lão gia gia này vô cùng niềm nở, nàng cười tủm tỉm nói, “Trương thái y, lại phải phiền phức ngài.
377 Trúc Diệp Đồng kinh hỉ nhìn Đào Tiểu Vi, trong mắt của hai người đều là kinh hỉ. “Chúc mừng tẩu, nhị tẩu, đợi lát nữa nhị ca ca trở về, biết tin tức này không biết sẽ vui đến biến thành cái dạng gì đi.
378 Đoạn thời gian kia, chính là những ngày cùng Nhan Dung không rõ ràng, nàng muốn ly khai, Nhan Dung thì chết không cho nàng đi, cho dù chạy trốn tới chân trời góc biển cũng bị hắn bắt trở lại bên người, không phải nàng không muốn hắn, cũng không phải không nhớ hắn, chỉ là hai người địa vị kém nhau quá xa, chênh lệch như vậy, làm nàng không có nửa điểm lòng tin.
379 Gần tối, hai vị vương phi cùng nhau bày trí một bàn đầy thức ăn phong phú, hoàn ngoại lệ chuẩn bị một bình nhỏ rượu ngon. Nhìn trên bàn mỗi thứ đều tinh xảo, Nhan Hi nhíu mày nói, “Mấy chuyện này, sau này hãy giao cho đầu bếp trong quân làm là được rồi.
380 Khó gặp Nhan Hi xấu tính như bây giờ, hắn nâng cốc rồi giấu bình rượu phía dưới bàn, dường như không có việc gì tiếp tục uống, Đào Tiểu Vi cùng Trúc Diệp Đồng bất đắc dĩ nhìn nhau, rốt cục, hai nàng nhịn không nổi, đều cầm lấy tay tướng công, lắc lắc đến run cả thân thể.