381 Nhan Dung ăn uống no nê, cũng đã đùa giỡn mệt mỏi, hắn nữa tựa trên người Trúc Diệp Đồng giả say, không muốn lại nháo nàng. Bọn hạ nhân tiến đến thu thập sạch sẽ bàn ăn, chỉ còn lại có Nhan Hi cùng Đào Tiểu Vi thì Vương gia lãnh khốc mới bắt hỏi, “Ngày hôm nay truyền Trương thái y tới à? Nàng thân thể không thoải mái sao ?”Vô luận là lúc nào, nơi nào, tâm hắn luôn luôn chỉ đặt trên người Đào Tiểu Vi, chỉ có một tưởng niệm, một chút gió thổi cỏ lay đều làm hắn đứng ngồi không yên.
382 “Cửu Đĩnh!” Nhan Hi lại gọi. Da đầu tê dại, hắn không dám có nửa điểm do dự, “Gia, có thuộc hạ. ”“Đem một chậu nước lạnh cấp cho nhị điện hạ, giúp hắn trừ hoả.
383 Đêm nay, buồn ngủ chậm chạp đến, ngoài cửa sổ ánh trăng rất sáng, tạo nên một vòng hào quang bao quanh, nhưng không có lấy một ánh sao nào, cô đơn mà nhô cao lên giữa không trung.
384 Loại dược này chỉ có nữ nhân mới cùng nhau luận bàn, Nhan Hi có biểu tình như thế nào, mà đi tìm ngự y để hỗ trợ điều chế a? Đào Tiểu Vi có sức tưởng tượng phong phú, cũng nghĩ không ra Nhan Hi lúc đó như thế nào.
385 Người khác thì sáng sớm đã tinh thần sảng khoái, trên thao trường tiếng thao luyện của binh sĩ uy vũ vang vang, Đào Tiểu Vi thì vừa mở hai mắt, dáng vẻ như còn muốn ngủ.
386 Tô Bối Nhi đang đứng ở dưới thành trấn nhỏ thuộc biên cảnh Yến Quốc, ánh mắt trông về phía xa, đập vào mắt chỉ có thể là thành tường, là dị tộc, là ánh mắt vô hồn, là máu tanh của giết chóc.
387 Lục đục liền có các đại thần đứng ra, cung thỉnh hoàng đế lập tức hạ chỉ, dựa theo kiến nghị của tam hoàng tử Nhan Sóc, khẩn cấp ban bố pháp lệnh, để giải trừ khó khăn mà trước nay trong lịch sử Yến quốc chưa từng gặp qua.
388 “Điện hạ, ngài nghĩ ra được là người kia là ai sao?” Nhìn sắc mặt quan sát, Nhã Nhu lớn mật suy đoán. Như một hài tử bất lực đem đầu vùi vào vòng ôm ấm áp của Nhã Nhu, “Ta không chắc chắn, thế nhưng ta rất lo lắng, nếu thật sự là người kia.
389 “Gia, thuộc hạ sẽ trả lời như thế nào?” Tuy rằng trên danh nghĩa Cửu Đĩnh cùng Nhan Sóc liên lạc mật thiết, nhưng trên thực tế, trong lòng đã biết rõ ràng, Cửu Đĩnh bất quá là ngụy trang nhỏ không đáng kể, đứng phía sau mới thật sự là người không thích kết giao với bất cứ hoàng thất nào – Duệ Vương gia Nhan Hi.
390 Cửu Đĩnh lưng đeo nhiệm vụ gian khổ Đào Tiểu Vi vừa giao cho, giả vờ trấn định đi ra cửa, bất ngờ gặp được Nhan Hi mặt vô biểu tình đứng tại cửa, hắn mới hạ xuống phần nào tâm trạng khổ não.
391 Làm hoàng đế thất vọng nhất chính là, đã qua nhiều ngày như vậy, thái tử dĩ nhiên vẫn không có một chút đối sách nào. Hắn nghẹn lời, mặt mày đỏ bừng, cuối cùng cũng phải lên tiếng, lo lắng sợ hãi nói, “Khởi bẩm phụ hoàng, thật ra biện pháp thì nhi thần cũng đã nghĩ, chỉ là, có chút khó khăn, nếu như xử lý không được, rất có khả năng.
392 Như tiếng sét chợt đánh qua, vì Nhan Sóc mà nổ tung. Thái tử lộ ra thần sắc kinh ngạc mất tự nhiên, lăng lăng nhìn hắn, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
393 Thái tử trong lòng nôn nóng, nên sớm quên rằng đây là triều đình, không thể cùng Nhan Sóc tranh cãi, hắn có chút hổn hển tiếp lời, “Tam đệ, ngươi có thể không nên quá ngây thơ không, hiện tại là ngũ quốc liên minh thành quân đến đánh Yến quốc ta, mặc dù Trầm Tam Kiều có mánh khoé tới đâu, hắn thực sự có khả năng thu mua được lương thực sao? Hảo, cho dù là hắn có thể, thì việc vận chuyển từ ngũ quốc cũng là một nan giải, cho dù có đi không ngừng nghỉ, ít nhất cũng phải một tháng mới đưa được đến biên cảnh, ngươi chẳng lẽ không biết, hiện tại biên cảnh đã thiếu lương tới mức không chống đỡ nổi rồi sao?”Chuyện này là tuyệt mật, chỉ có hoàng đế cùng thái tử biết, hai người vẫn chưa nói ra cùng triều thần, Nhan Sóc nguyên bản không biết, hiện tại thái tử lại ở trước mặt mọi người tiết lộ, không chỉ có như vậy, ở phía sau, triều thần cũng hút một ngụm khí lạnh, bọn họ cũng biết sự tình rất nguy cấp, thế nhưng trong ánh mắt của mỗi người lại không đem chuyện này nghĩ thực sự nguy cấp đến vậy.
394 “Tướng Công, nếu như chúng ta sinh bé trai, chàng sẽ dạy cục cưng võ công có được không, để cục cưng giống chàng vậy đó, uy phong lẫm liệt, ai cũng không dám khi dễ hắn.
395 Nhan Hi gật đầu, đây chính là sở trường của Cửu Đĩnh cùng đám huynh đệ trong nội thị doanh, dưới sự hỗ trợ của bóng đêm, càng làm cho quân địch một trận long trời lở đất.
396 Không còn phương pháp, Nhan Hi không thể làm gì khác hơn là vươn tay tháo đai lưng của nàng, mặc cho cái miệng nhỏ nhắn vừa đáng yêu lại đáng hận kia hồ ngôn loạn ngữ, hắn nhẹ nhàng đem nàng áp đảo trên giường, thuần thục tháo xuống từng lớp y phục.
397 Trận quyết đấu đầu tiên chính thức bắt đầu sau ba ngày kể từ khi việc đánh lén xảy ra. Bên Yến quốc, đại quân vây quanh hai vị hoàng tử, đội ngũ đứng chỉnh tề trang nghiêm.
398 Nhan Dung biết rõ Tô Bối Nhi đang suy nghĩ gì, hắn như trước dùng giọng điệu đùa giỡn nói với Nhan Hi, “Thống lĩnh quân, Nhan Dung xin thỉnh chiến, trận đầu tiên giao cho ta a.
399 “Bẩm chủ tướng, thử chiến. . . ” Du Bản Xương vốn định xung phong nhận lệnh, tự mình đối phó với địch, nhưng đã có một tên tiểu tướng đeo mặt nạ nhảy khỏi ngựa tiến lên, hai tay ôm quyền trước mặt Du Bản Xương, ánh mắt khẩn thiết.
400 Tô Bối Nhi đứng đợi nửa ngày cũng không thấy Nhan Dung tiến lên, nhưng lại xuất hiện một thiếu niên mang mặt nạ bạc đi ra, gặp nàng cũng không nói lời nào liền ra tay động thủ.