341 Hoàng đế đem những quan viên coi sóc lương thảo ra chém đầu tiên, còn chém cả mấy quan viên cử người đi trông coi, không hề có ý muốn điều tra việc này.
342 Trường kiếm đâm vào từ bụng của Nhan Hi, lộ ra từ sau lưng Đào Tiểu Vi, hỗn loạn máu tươi trên thân kiếm, phân không rõ là của hắn hay của nàng. Thái tử giật mình từ trong mộng tỉnh lại, lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh, một nội thị là thiếp thân hầu hạ hắn ở tại cửa kiệu cúi đầu nói, "Điện hạ, lập tức sẽ về đến phủ.
343 Điểm tâm trong quân chuẩn bị sớm một chút, tất nhiên vẫn thua trong vương phủ làm, tuy rằng là cố ý vì Đào Tiểu Vi đã bỏ thêm không ít phụ liệu mang từ kinh thành đến, nhưng nàng ăn uống vẫn không được tốt.
344 Ca ca? Không lâu trước đó, trên đường đến Lỗ quốc cũng có một người xưng là ca ca nàng, nhưng lại không chút do dự phái sát thủ đi hạ sát nàng. Đào Tiểu Vi nhớ rất rõ, nếu ngày đó không có Nhan Hi, mạng nhỏ của nàng sẽ bị vị “Ca ca” này lấy đi.
345 Người nọ nói, “Tiểu Đào nhi, ngươi đa nghi rồi, có Đào nhi ngọc của phụ hoàng ban tặng làm chứng, ngươi lẽ nào còn chưa tin thân phận ta sao? Không sai, ngươi nhìn rất chính xác, ta có mang mặt nạ, bất quá tại đây là doanh quân Yến quốc, ta nếu xuất hiện mặt thật lập tức sẽ bị phát hiện, ngươi không thể bởi vì điều này đã nhận định ta không phải người tốt.
346 Tề quốc hoàng đế ái sắc, suốt đời phần nhiều thời gian là trãi qua trên bụng nữ nhân, lúc nào cũng nỗ lực, tự nhiên « sản lượng » cũng cao, ngoại trừ tam vị công chúa, còn lại tất cả đều là hoàng tử, khi lễ mừng năm mới đến, đều do bọn thái giám của các cung dẫn đến, đông nghịt cả một mảnh tòa thành.
347 “Ta đứng hàng thứ mười bốn, tên gọi Tề Túc, về tuổi tác, hình như lớn hơn muội tám tuổi, muội có thể gọi ta là thập tứ ca”. Sắc mặt hắn dần dần trầm ổn, vẻ mặt tươi cười, mang theo dáng dấp một vị hảo ca ca.
348 Tề Túc trong lời nói mang theo ý trách móc: “Tâm tình của hai vị công chúa như thế nào, thập tứ ca không biết nên không dám nói, thế nhưng tiểu muội, muội thật sự là bộ dáng rất hạnh phúc, ở yến tiệc tân hôn còn thẹn thùng e ngại, nghe nói sát thần Nhan Hi dị thường sủng ái muội, ngay cả trên chiến trường cũng muốn đem theo muội bên người, chỉ chốc lát cũng không muốn chia lìa, hôm nay vi huynh liều chết đến đây, chính là muốn hỏi muội một câu, trong lòng muội còn có ý niệm về quốc gia hay không, Yến quốc cùng Tề quốc, rốt cuộc bên nào mới là nhà của muội?”Đào Tiểu Vi bị hỏi mà nghẹn lời, vấn đề này trước đây nàng cũng vạn lần hỏi qua chính mình, rốt cuộc trong lòng nên đặt ở Yến quốc, hay là như cũ nhớ thương Tề quốc.
349 Tề Túc bị lời nói của nàng làm ột hồi lâu cũng không thốt được nên lời, hắn mới chậm rãi đem mặt nạ đeo lại trên mặt, tướng mạo trở lại bộ dáng binh lính Yến quốc bình thường.
350 Đào Tiểu Vi trừng lớn mắt, chết đứng nhìn bình sứ màu xanh kinh khủng kia, thân nhân của nàng lại cho nàng độc dược để giết trượng phu của nàng, này làm sao có thể, mạng của Nhan Hi cũng là mạng của nàng, nàng căn bản là không hạ thủ được.
351 Một thời gian lâu theo Nhan Hi, Cửu Đĩnh nhìn tác phong của chủ tử mà có thể hiểu mười phần mười, hắn cũng không tự ình là người bảo vệ mà có thể làm gì thì làm, thậm chí hắn không xuất hiện ở trước mặt Đào Tiểu Vi, bất quá là luôn âm thầm, còn chưa có cũng không dám có nửa điểm lơ đễnh.
352 Trúc Diệp Đồng nghe vậy che miệng cười nhẹ, “Vi Vi, nếu là muội cũng cảm thấy khó khăn, như vậy thì người khác căn bản không thể. ”Đang ôm đầu, Đào Tiểu Vi chớp chớp mắt to, điềm đạm đáng yêu hỏi, “Nhị tẩu, tẩu cảm thấy muội rất khá sao? Rất hạnh phúc sao? Nên thành người vô tâm vô phế, suốt ngày cũng không phiền não sao?”“Muội không phải như vậy sao?” Hai đầu ngón tay Trúc Diệp Đồng lấy một khối bánh nhỏ đưa vào miệng, vui vẻ nuốt xuống.
353 Cẩn thận nhận lấy, Trúc Diệp Đồng kỳ quái nhìn trái phải, “Chiếc bình nhỏ rất đẹp, bên trong chứa là cái gì?”Vươn ngón tay chỉ chiếc bình màu xanh, “Đây là kịch độc vô sắc vô vị Nhạn Đãng Sa, nó đoạt tính mệnh một cách vô thanh vô tức.
354 Đào Tiểu Vi ngây ngẩn cả người, nhưng rất nhanh nàng liền lên tiếng hoan hô, rồi ôm chầm Trúc Diệp Đồng, “Nhị tẩu, tẩu thực sự quá lợi hại, Vi Vi rất sùng bái tẩu nga, ta ta.
355 Trúc Diệp Đồng nữa híp mắt, đưa Tuyệt Tử Hoàn đến trước mặt nàng, “Lẽ nào muội muốn tự mình ăn cái này?”Cúi đầu, suy nghĩ một chút, lại ngẩng lên, lần thứ hai nghiêng đầu sang một bên, cái miệng nhỏ nhắn khả ái mím chặt, “Ta không muốn ăn, nhị tẩu, tẩu nói xuất giá tòng phu, vậy tướng công muốn ta ăn ta mới ăn.
356 Đào Tiểu Vi xoay người nghĩ lùi vào trong giường tị nạn, lại bị Nhan Hi bước nhanh hơn, nắm được chân sau túm trở về. Hắn dùng lực rất lớn, năm ngón tay hầu như bấm vào mắt cá chân Đào Tiểu Vi, đau đến nàng nhe răng trợn mắt, như chú tiểu cẩu bị bắt về.
357 Trúc Diệp Đồng đứng lên, Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa đều trên người nàng, nàng phải đi cứu Vi Vi a, miễn cho Vi Vi thực sự bị cuồng nộ của Nhan Hi bóp chết.
358 Nhan Hi thở phào nhẹ nhõm, “vật chứng” tìm được rồi, không có bị mất đi một trong hai, hắn có thể chuyên tâm vào việc “huấn thê” rồi. “Các ngươi đi ra ngoài!” Nhan Hi không chút do dự hạ lệnh đuổi khách.
359 Nhan Hi rất tức giận, phi thường tức giận, tức khí bốc cháy lên tận đỉnh đầu. Nhan Dung cùng Trúc Diệp Đồng bị đuổi ra ngoài, sự giúp đỡ duy nhất đã không còn, chỉ có Đào Tiểu Vi một mình đối mặt cơn thịnh nộ của tướng công, lòng của nàng cũng khiếp đảm, gục đầu xuống không dám nhìn tới mặt Nhan Hi, như con thỏ nhỏ phủ phục dưới chân ác lang, im lặng mà chờ ác lang mài hảo hàm răng, rồi đem nàng nuốt vào bụng.
360 Ô ô ô, mông đau quá. Nhan Hi căn bản là không muốn hạ thủ lưu tình mà, trên thực tế, hắn có ý định muốn cho Đào Tiểu Vi nhớ kỹ giáo huấn lần này, từng cái từng cái đánh mạnh trên mông nàng, còn dùng âm điệu cứng nhắc đếm từng cái, thẳng đếm tới ba mươi, hắn mới dừng lại bàn tay.