821 Nhan Hi luyện công buổi sáng đã xong, trực tiếp đi tới viện của Nhan Dung, nhìn trong phòng khách Vân Diễm hôn mê bất tỉnh cùng Nhan Dung một thân chật vật, hắn mặt lạnh âm trầm, “Nhị ca, là ai làm?”“Đừng nói nữa, chuyện này nói đến rất dài.
822 Hai đứa nhỏ đã được nhũ mẫu bế đi ngủ, cũng vừa có người mang nước nóng vào cho nàng tắm, đem canh hoa khô bỏ vào trong nước, Đào Tiểu Vi cả người ngâm trong dũng mộc, chỉ lộ ra cái đầu, nàng thư thích nhắm mắt lại.
823 “Tiểu tử, đừng muốn chiếm lấy mẫu thân, nàng xinh xắn nhỏ nhắn như vậy, sao có thể cho ăn đồng thời hai đứa tỷ đệ nhà ngươi? Ngươi là đệ đệ, phải biết thương mẫu thân cùng tỷ tỷ, cho nên, nếu đói bụng thì đi tìm nhũ mẫu, đừng có mà bám mẫu thân không dứt.
824 Lúc này ở trong biên giới Yến quốc, giáo chúng của Hỏa Thần giáo phần lớn không chết cũng bị thương, Quang Minh thần giáo mượn cơ hội chiếm địa bàn, cướp đoạt tài nguyên tín ngưỡng, cho dù Vân Diễm tự mình mang người đến, cũng không thể làm bách tính chuyển đổi khuynh hướng tín ngưỡng, có quan phủ làm chỗ dựa sau lưng Quang Minh thần giáo, cơ hồ đây chính là được phép của quan phủ mà giả thần giả quỷ.
825 Chỉ tiếc quyết định duy nhất này của hoàng đế bệ hạ tựa hồ còn chưa ra quyết định, mỗi ngày vào triều nghe quần thần ầm ĩ, các võ tướng thì kích động cãi nhau õm tõi với quan văn, cả hai bên đều buộc Nhan Hi hạ quyết tâm, mà Hoàng thượng lại bất động thanh sắc.
826 Sao Nhan Dung có thể quên mất điều này cơ chứ, chỉ vì những ngày qua thật sự quá bận rộn, đến khi ý thức được thì hắn không thể kềm nén cảm xúc. Đưa lưng về phía Nhan Dung, Trúc Diệp Đồng không tiếng động rơi nước mắt, “Phu quân a, chàng còn không rõ Tiểu Đồng sao? Thiếp không phải như tưởng tượng của chàng, thiếp rất ích kỷ, ích kỷ của nữ nhân, nói ra chàng sẽ cảm thấy giận sôi lên ấy chứ.