1 "Tới, tới, tới, a a a a. . . . Mình thấy được! Là anh ấy, là anh ấy. "
"A. . . . . . Thật sự là Louie! Louie!Em yêu anh! Em yêu anh!"
"Trời ơi, rất đẹp trai, tim mình như muốn hòa tan, Louie, chúng em mãi mãi yêu anh!"
" Vĩnh viễn ủng hộ anh, a.
2 Vậy mà nàng chưa từng nghĩ tới người đầu tiên bảo nàng buông tha sẽ là boss của mình, ngay boss cũng nhìn ra được nàng mệt mỏi thật sự, mệt mỏi vì sao nam nhân nàng yêu tới xương tủy lại cái gì cũng không nhìn ra được? Hắn tất cả chăm sóc tỉ mỉ đều cho người ái mộ như vậy hắn đem nàng đặt vào chỗ nào?
Nàng đã từng thử qua không cần thương hắn ít nhất không cần yêu như vậy, như vậy nàng sẽ tốt hơn một chút nhưng nàng không làm được, bất luận là 1 cô thiếu nữ Thương Tử Tuyền từng được khen ngợi là thiên tài hay là hiện tại thân là thần bí kim bài luật sư Thương Tử Tuyền cũng bị thất bại rối tinh rối mù.
3 Thở một hơi thật dài Thương Tử Tuyền cũng không có hoa nhan thất sắc như phim thần tượng đỏ mặt thét chói tai, cũng không có như nữ chính trong truyện ngôn tình cho hắn một cái tát kêu to"Khốn kiếp", nàng chỉ là hơi cau mày
"Hiện tại, anh có thể buông tôi ra chưa?"
Hắn tựa như có nhiều hứng thú từ trên cao nhìn xuống nàng, tựa hồ muốn nhìn chút gì rồi lại không cách nào biết được lại càng thêm tò mò, không có lấy ra thân thể đè ở trên người nàng, hắn gọng nhẹ nhàng mang theo trêu đùa ý vị.
4 "Em làm sao vậy? Chẳng lẽ là sợ là vừa nói sẽ khóc lên sao?" Cái am nhân vô lại kia tiếp tục khoa trương diễn, nhưng đáy mắt hắn lóe lên rõ ràng 1 nụ cười là nàng muốn cự tuyệt cũng không cự tuyệt được hấp dẫn.
5 Hải Đăng mặt quẫn bách vội vàng đứng dậy đi tới bên Diệp Tường Hạo, một cánh tay vỗ tới trên lưng của hắn nhỏ giọng cảnh cáo:
"Cái người này cũng không nhìn trường hợp, không nhìn thấy có khách sao?"
"Phốc!" Diệp Tường Hạo được một hớp nước phun ra, tích tụ nói:
"Anh nghĩ mưu sát em à!"
"Đừng nói nhảm, mau tới đây, tôi giúp cậu tìm một luật sư đại diện.
6 "Nhìn lầu dưới đầy ký giả thì biết!" Hải Đăng rốt cuộc mệt mỏi, ở trên ghế ngồi xuống.
"Có lẽ bởi vì cô không phải người ái mộ Louie cho nên không rõ lắm, người ái mộ hắn đều có rất ý muốn độc chiếm rất mạnh, không có biện pháp cho phép người bọn họ ngưỡng mộ, sẽ công khai cùng nữ minh tinh ước hẹn mặc dù này tia không ảnh hưởng tới danh tiếng của Louie nhưng những người ái mộ sẽ điên cuồng công kích, chửi bới đối tượng kia, trọng điểm là hiện tại cậu ta cùng Tô Anh cùng nhau chụp quảng cáo, hiện tại xuất hiện loại tin này… không thể nghi ngờ là khiến quần chúng bài xích quảng cáo, tuyên truyền hoàn toàn thất bại, cô cảm thấy siêu thị kia sẽ bỏ qua không kiện Louie vi phạm hợp đồng sao?"
Trầm mặc một hồi lâu, nàng cho hắn 1 nụ cười nhẹ nhàng cười yếu ớt.
7 Một đêm kia Thương Tử Tuyền đã tiêu hao hết tất cả tinh lực hấp dẫn hắn, tại trên người của hắn dong ruỗi, thét chói tai hóa thân thành quỷ mị yêu tinh.
8 "Không có. " Lan Kỳ Ngôn thu hồi giọng bất cần đời, dịu dàng đưa ra ngón tay dài vén tóc dính trên trán nàng.
"Ở trong cảm nhận của mình, cậu chưa bao giờ là thiên tài, cũng không phải là cô gái bình thường gì cả, mà cậu là Thương Tử Tuyền, chỉ là tiểu Tuyền mà thôi.
9 Dưới bóng đèn vàng mờ tối, Thương Tử Tuyền đứng ở trong màn đêm, dừng chân híp lại mắt đẹp nhìn thấy 1 bóng dáng cách nàng mấy bước chờ i ở trước của nhà nhà trọ của nàng, bóng dáng cao lớn quen thuộc.
10 "382 383 384. . . . . . "
Thương Tử Tuyền theo giọng nói kia ngẩng đầu lên, mắt đẹp liếc xéo kẻ đang đứng ở bên cửa sổ, vạch ra cửa chớp rình coi nam nhân pử dưới kia, tức giận châm chọc:
"Ủa đó là số người muốn chuẩn bị giết cậu hôm nay sao?"
Khẽ cười một tiếng, thân ảnh cao lớn của Nhan Tín Dã mới chậm rãi quay ra đi về phía người đang ngồi ở trước bàn làm việc xử lý tài liệu.
11 Nếu như không phải là một thân đau nhức nhắc nhở chuyện đêm qua giống như chiến tranh ân ái, nàng sẽ cho rằng giờ phút này nằm ở trên giường, một thân nhẹ nhàng khoan khoái, đêm qua chỉ là đang nằm mơ mà thôi.
12 "Baby, đang nghĩ gì đấy?" Bên cạnh lại nóng lên, một nụ cười mê người vang lên.
Thương Tử Tuyền ngồi ở bên quầy bar, nâng một ly rượu lên nhấp nhẹ, đùa giỡn nói:
"Đang suy nghĩ anh đó!"
"Em có thể chớ đâm làm tổn thương trái tim bé bỏng của anh sao?"
Nghiêng đầu, Thương Tử Tuyền bật cười nhìn nam nhân như yêu nghiệt bên cạnh, mặt hắn mỹ đến diễm tuyệt rõ ràng là nam nhân mặt so với nữ nhân xinh đẹp hơn hơn gấp trăm lần, mà con ngươi màu tím kia làm cho hắn càng lộ vẻ quỷ quyệt yêu dị.
13 "Mình chỉ biết nếu như không có hắn ta, tiểu Tuyền tuyệt sẽ không biến thành bộ dạng thảm thế này!" Lan Kỳ Ngôn âm lượng bình thường, nhưng lại nghe ra được hắn muốn làm thế.
14 Lời muốn nói ở cổ họng ứ lại, nàng lại thế nào cũng đều nói không ra được, cảm thấy cổ họng có cảm giác đau nhói làm cho nàng không cách nào nói ra tiếng, cuối cùng tất cả lời nói biến thành 1 cái tên mềm mại:
"Diệp Tường Hạo.
15 Mỗi ngày buổi tối, bọn họ chen chúc tại phòng nho nhỏ giường đơn mà ngủ, lại cảm giác so với chiếc giường king size thoải mái mà càng thêm an tâm, hắn ôm chặt nàng, có lúc sẽ hôn nàng, có lúc sẽ ở bên tai nàng nói nhỏ một ít lời dịu dàng hoặc là làm chuyện cười, sau đó cùng nhau mơ mơ màng màng ngủ mất, không có khác nữa.
16 Chứng kiến nhóm nam nhân này tụ tập cùng nhau nàng nên cái gì đều hiểu!
Đáng chết là những nam nhân này cư nhiên cho nàng 1 vố, lừa gạt nàng, coi nàng như tên hề, nàng không tức giận thì không phải là Thương Tử Tuyền rồi!
Chỉ là, nàng lại làm sao không hiểu bọn họ là vì nàng tốt? Nàng tức giận cũng chỉ là nhất định phải đem giọng điệu này phát ra mới cam tâm nhưng bây giờ có người nhanh hơn một bước dùng một loại phương thức khác để cho nàng lộ vẻ xúc động, làm cho giận dữ biến mất.