1 Mở đầuÁnh trăng lên cao,người “Trộm” đêm. Tòa nhà tinh xảo khéo léođược xây ở vùng ngoại ô, có bóng người núp trong góc tường toàn thân kéo căng chặt chẽ quan sát, vãnh tai chú ý động tĩnh bên trong.
2 Chương 1Ánh mặt trời rọi khắp nơi, xã khu sáng sớmyên tĩnh xem ra cùng bình thường không khác mấy. Chân giò hun khói được rán đến mùi hương mê người, từ cửa sổ căn nhà lớn lầu hai tràn ra, trứng chần nước sôi bị ném lên giữa không trung,đến độ cao nhất định xoay mình tiếp theo trở xuốngtrong cái chảo, dầu sôi trong chảo sôi lên.
3 Chương 2Người đàn ông kia vô cùng cao lớn,còn có khí thế bức người,con ngươi lạnh lùng như sao băng, bất luận kẻ nào cũng không dám xuất hiện ở trong tầm mắt hắn.
4 Chương 3“Cô tại sao lại vì sao quan tâm kỹ thuật sẽ rơi về phía nào nha?” Thiên Vẫn đem tầm mắt chuyển hướng sang Thượng Quan Mị, hoài nghi nheo lại ánh mắt, không tin cô sẽ lo an nguy tánh mạng của cô, nghe được cô gặp nguy hiểm liền lập tức đi tới.
5 Chương 4Chết chắc rồi!Lê Thiên Vẫn nhìn vào con ngươi đen hung ác kia, trong lòng rõ ràng hiện lên ba chữ này to. Hơn nữa khi Đỗ Ưng Dương thong thả mà kiên quyết tới gần,lạnh lùng đến dọa người nhưng mà khuônmặt vẫn không mất anh tuấn đẹp trai càng ngày càng phóng lớn, ba chữ kia cũng dần dần phóng đại, chặn ý nghĩ bình thường của cô.
6 Chương 4Chết chắc rồi!Lê Thiên Vẫn nhìn vào con ngươi đen hung ác kia, trong lòng rõ ràng hiện lên ba chữ này to. Hơn nữa khi Đỗ Ưng Dương thong thả mà kiên quyết tới gần,lạnh lùng đến dọa người nhưng mà khuônmặt vẫn không mất anh tuấn đẹp trai càng ngày càng phóng lớn, ba chữ kia cũng dần dần phóng đại, chặn ý nghĩ bình thường của cô.
7 Chương 5“Không…… Không đượcđến. ” Thiên Vẫn nhỏ giọng trả lời, chậm rãi ngồi xỗm phía sau sô pha. “Tôi không biết anh, tại sao phải nghe lời anh nha?”Hắn nhướng mày rậm lên, trong con ngươi đen hiện lên một tia tức giận, căn bản không tin cô nói thật.
8 Chương 6Không có lựa chọn nào khác Thiên Vẫn ra quyết định. Ba mươi sáu kế, chạy ── là thượng sách!Cô đạp một cước thật mạnh,thật vất vả mới thoát khỏi kiềm chế, quơ lấy mũ an toàn trên mặt đất, thuận tay vung đống đồ cồng kềnh gì đó đến kẻ địch, không thể đánh Đỗ Ưng Dương bất tỉnh nhưng ít nhất có thể ngăn cản hắn vài giây.
9 Chương 7“Không biết. ” Cô sau một lúc lâu sau mới nói, lần này cũng là lời nói thật lòng. “Mẹ tôi cầm một đống băng ghi hình cho tôi chọn,còn bảo tôi chọn một người đàn ông trong đó.
10 Chương 8“Thượng Quan Mị!”Gầm rú nhưsư tửgào thét truyền khắp hàng xóm, cửa trong phòng bị mở ra, Đỗ Ưng Dương khí thế mạnh mẽ cất bước đi tới, vẻ mặt đằng đằng sát khí.
11 Chương 9Trong phòng, tiếng kêu rên đã muốn chuyển tất cả oán giận ra. “Lễ vật? Tôi chỉ biết cô ấy đưa tới lễ vật, cho tới bây giờ đều là đồng nghĩa với phiền toái.
12 Chương 10Đỗ Ưng Dương nhìn ánh mắt Thiên Vẫn, so với khi nhìn con càng sâu lắng thêm vài phần. Chẳng qua là cảm xúc kia chôn dấu thật sâu,ngoại trừ trong lòng hắn biết rõ ràng chứ người bên ngoài không thể đoán ra.
13 Chương 11Ngại có cha mình ở đâyhai người không dám lên tiếng chỉ có thể cắn răng chịu đau. Đợi cha mình rời đi, Hành Thư và Khải Thưhai khuôn mặt đồng thời trầm xuống dưới.
14 Chương 12Có một người đàn ông khuôn mặt anh tuấn bước vào phòng,trong nháy mắt liền được liệt hoan nghênh. Thiên Vẫn chạy vội chạy ra, đuôi ngựa ở sau gáy đung đưa.
15 Chương 13Trời ạ a aaaaaaaaa, Quỷ Diện toàn thân lạnh run, làm sao còn muốn được ăn đậu hủ gì nửa, hắn như là bị nóng dường như nhanh chóng buông hai tay ra không dámnhìn Thiên Vẫn, hận không được cha mẹgiúp hắn sinh thêm hai tay này.
16 Chương 14“A!” Cô kêu sợ hãi một tiếng, đã bị đầu dưới chân trênkhiêng vào trong phòng. Lại muốn đi vào nơi đó? Lại muốn một mình mật đàm? Mẹ ơi, cô không muốn a!“Buông ra, các người đàn ông của tôi đều ở ngoài của, anh còn dám động tay động chân?” Cô giãy dụa lung tung, phô trương thanh thế reo lên.
17 Chương 15Hắn vừa mới xuất hiện ánh mắt đó đã có thể làm cho cô tâm tình kích động, thậm chí còn có chút hưng phấn…… Cô thật sự nghĩ không ra, rõ ràng là tên bá đạo đáng ghét vì sao chỉ cần dùng ánh mắt ấy lại có thể hấp dẫn chú ý của cô?Đỗ Ưng Dương nhíu lại mày rậm từ thái độ của cô nhìn ra cô đang thất vọng.
18 Chương 16Trong nhà thức ăn luôn luôn là do Định Duệ xử lý,đột nhiên có mộtông bốxuất hiện hắn dùng hết sức lực làm một bàn lớn thức ăn. Anh em nhà họ Qúy và Quỷ Diện biết rõ tay nghề Định Duệ rất cao, vừa nghe đến buổi tối sẽ ănlẩu, nước miếng cũng đã chảy dài ba thước.
19 Chương 17Hai đứa nhóc trên bàn cơm, cách một đôi đũa triển khai giằng co. Đỗ Ưng Dương nhìn hai đứa bé, ánh mắt thâm trầm. Vẻ mặt rất chuyên chú như là hắn chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy.
20 Chương 18Thiên Vẫn kinh hồn mở mắt thật to, lúc này mới phát hiện canh nóng đã gây tổn thương sống lưng rộng lớn nam tính ngăm đen kia, bị bỏng mảnh đỏ đậm, xem ra rất khó coi nha.