801 Nhưng đây chỉ là loại trả thù tiểu nháo, chỉ muốn đôi co tranh giành, ngoài việc làm cho quan hệ của Hỏa Thần giáo cùng Quang Minh thần giáo càng thêm ác liệt thì không có ích lợi gì.
802 Ngọc La Kiều trong nháy mắt thu hồi cảm xúc, lạnh lùng quay đầu đi ra ngoài, “Có cái gì đẹp mắt, bệ hạ lại không thích, ta cần gì tự tìm không vui. ”Chu Khả một chút suy nghĩ, nàng không cách nào từ trong lời nói của Ngọc La Kiều phân biệt được có mấy phần chân thật.
803 Đào Tiểu Vi cũng nghĩ tới chuyện này, cũng đã từng không hiểu chuyện mà cùng Nhan Hi thảo luận qua, đáng tiếc không có kết quả. Nhan Hi cùng Nhan Dung là thân huynh đệ, đó là do thiên định ai cũng không đổi được.
804 Sáng sớm, bên trong dịch quán náo nhiệt vô cùng, thái giám truyền chỉ đem khẩu dụ của Nhan Hi đưa đến Vân Diễm, hôm nay sau khi triều hội, Hoàng đế muốn một mình gặp hắn.
805 Vân Diễm không có thời gian cùng bọn họ dây dưa, giờ này khắc này không có chuyện gì quan trong hơn việc gặp mặt Nhan Hi, vô luận bộ tộc đó phái ra thám báo là vì sao, tất cả đều sẽ chờ hắn từ hoàng cung trở lại mới có hứng thú theo bọn họ chơi.
806 Nhan Hi cùng Vân Diễm gặp mặt, không có nhiệt liệt chào đón, cũng không có mùi thuốc súng như trong tưởng tượng, chủ yếu là Nhan Hi cũng không có cho cung nhân lui ra, Vân Diễm vì chuyện cần nói không muốn bị nhiều lỗ tai nghe được.
807 Trong không khí hiện tràn đầy mùi vị giương cung bạt kiếm, Vân Diễm vứt bỏ thân phận sứ thần, đơn thuần là một đối thủ, không cam lòng yếu thế cùng Nhan Hi giao chiến bằng ánh mắt, dường như đang nói…, lần này hắn tuyệt đối sẽ không thua.
808 Nhan Hi nhận mật hàm, đã nằm trong dự liệu của Vân Diễm, hắn không có ngay mặt mở ra, mà là để cho Vân Diễm trở về chờ tin tức. Cho dù là tại chỗ đọc, Nhan Hi khẳng định cũng không cách nào lập tức đưa ra quyết định, việc trọng đại, trực tiếp đáp ứng hoặc không đáp ứng cũng là lỗ mãng.
809 Mặt trời đã xuống núi, một bên còn nhìn thấy ánh hoàng hôn đỏ ửng một góc trời. Vân Diễm an vị ở miếu sơn thần đã hẹn, nơi này hoang vu vắng vẻ, ít có người lui tới, sơn thần không được cung phụng cô đơn trấn thủ nơi này, con nhện lớn cỡ bàn tay càn rỡ ở trên đỉnh đầu tượng kết lưới làm tổ.
810 Mặc dù hắn thoạt nhìn vô cùng chắc chắn, nhưng trên thực tế trái tim cũng bồn chồn lo lắng, chỉ sợ từ ‘Nàng’ nói ra đáp án ngược lại. Tô Bối Nhi mặc dù nói Đào Tiểu Vi không có hiển lộ võ công, nhưng không có nghĩa là nàng thật không biết.
811 Thật là tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, cho dù ‘Nàng’ võ công cao cường, trong lúc nhất thời cũng phản ứng không kịp, chỉ có thể dùng nội lực nhanh chóng lẻn quanh thân kinh mạch, kỳ vọng như vậy có thể hóa giải được một chút tổn thương khi bị đánh lén như thế này.
812 Có lẽ, chờ những chuyện này đi qua, ‘Nàng’ có thể cùng Vân Diễm công khai nói một lần, không chừng còn có một phần vạn cơ hội, để có thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước, trở thành bằng hữu chân chính.
813 Vân Diễm vừa dứt lời, từng đợt tiếng cười quái dị từ bốn phương tám hướng vang tới, như xa như gần, bồng bềnh đung đưa, cực kỳ giống u hồn dã quỷ trong rừng núi, hàn ý dường như từ địa phủ bốc lên còn treo hơi thở của sự mục nát.
814 Vân Diễm bĩu môi, không khách khí giễu cợt nói, “Người Ngũ Đố Bộ Lạc phái ra cũng không phải là con rệp nhỏ, ít nhất cũng là lớn bằng ngón tay cái, lấy nắm tay bóp sẽ bẩn lắm, hay là lấy chân đạp.
815 ‘Nàng’ hiện ra thần sắc khốn quẫn, miễn cưỡng mở ra tay có hơi chút thô ráp, chỉ thấy một đám phấn màu trắng còn dính đầy lòng bàn tay, tản ra nhạt nhạt mùi của thức ăn.
816 Vân Diễm biến sắc, thầm nghĩ không tốt, mới vừa nói chuyện một phen với nhau đã hiển nhiên chọc giận bọn thích khác bụng dạ hẹp hòi này, bọn họ lại dùng chiến thuật ỷ đông hiếp yếu, kiến nhiều cắn chết voi.
817 ‘Nàng’ bây giờ đã bất chấp, không cần phải cố gắng làm xấu đi hình ảnh trong lòng Vân Diễm, thích khách này khó giải quyết ‘Nàng’ trong lòng cũng đã có chuẩn bị, lúc này toàn tâm chuẩn bị ứng chiến.
818 “Dung? Thật là dễ nghe, rất thích hợp với nàng. ” Trường kiếm xuất thủ, dốc tiến về năm bóng đen công kích, mặc dù hơi có chút cố hết sức, thanh âm Vân Diễm cũng nhẹ nhàng thoát tục như vậy, “Dung, ta chuẩn bị rất nhiều Lê Hoa tửu cho nàng, đáng tiếc bị tên Tửu quỷ liên tục lừa gạt đi, bây giờ chỉ còn lại có hai vò, chờ qua tối nay, nàng đến dịch quán có được hay không? Đó là cố ý giữ lại cho nàng, ta nghĩ nàng nhất định sẽ thích.
819 ‘Nàng’ cười khổ, đến nước này không hiểu lắm chuyện Vân Diễm nói, cũng không phải là ‘Nàng’ không tha thứ, rõ ràng là Tô Bối Nhi vừa thấy ‘Nàng’ thì đã rút kiếm hướng cổ chém tới.
820 Thời gian trôi qua dường như thật lâu, lại thật giống như chỉ là một hô hấp, Nhan Dung từ trạng thái không cách nào khống chế tự thân đã phục hồi tinh thần lại, nháy mắt mấy cái, thật lâu không nhớ nổi đã xảy ra chuyện gì.