Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 158
Chương mới nhất: Chương 156: Kết Thúc
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Em ngơ ngác lạc đến dị thế, còn bị biến thành trẻ con, lúc đầu có chút buồn bực, may mắn lọt vào vòng tay yêu thương của anh nên cũng dần nguôi ngoai, tiếp nhận cuộc sống hưởng thụ vô hạn sủng ái, còn tranh thủ cùng anh công mỗi ngày học tập hôn môi.

Danh sách chương Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi


Chương 1: Phượng Quân Phong Vô Uyên

1 Đêm lạnh như nước. Ở phía nam đại lục Thiên Vực – nơi Phượng tộc cư ngụ – hiện đang là mùa đông lạnh rét đến thấu xương. “Các ngươi nghe tin gì chưa, thiên kim tiểu thư Văn gia hôm nay đến Phượng lâu tỏ ý muốn hiến thân cho Phượng Quân nha!”Đại lục Thiên Vực không phân chia quốc gia, chỉ phân chia theo dòng tộc, mỗi tộc dĩ nhiên phải có tộc trưởng, trưởng lão và tộc dân, Phượng tộc Phượng lâu xem như là một hoàng cung của một đế quốc bình thường, vì vậy suy ra người ở trong Phượng lâu, chính là tộc trưởng.


Loading...

Chương 2: Thiên Hàng Kỳ Vật

2 “Này rốt cuộc là cái gì?”“Chưa từng gặp qua vật này a!”“Đúng vậy!”“Thật sự là từ trên trời rơi xuống sao?”Vật thể kỳ quái to lớn từ trên trời rơi xuống đã làm cho toàn thể mọi người trong Phượng lâu chạy tới nhìn, ngay cả Phượng Quân tác phong lạnh lùng khó chịu cũng không hề hạ lệnh cho thị vệ xua đuổi tỳ nữ và người hầu đang hiếu kỳ.


Chương 3: Cục Cưng Kỳ Quái

3 “Oa…… Ô oa oa……”Bên trong đột nhiên truyền ra một tiếng khóc nức nở đứt quãng của trẻ sơ sinh. “Đứa nhỏ?”Chủ tớ hai người vừa nhìn thấy liền bước vào trong phi thuyền.


Chương 4: Hôn Nhẹ

4 Đây là làm sao a?Đây là cái nghi vấn đầu tiên xuất hiện trong óc Đoan Mộc Ngưng ngay từ lúc tỉnh lại. Y nhớ rõ lúc phi thuyền tiến vào đường hầm thời gian, hướng tới Nhân Thọ Đường đã xuất hiện sự cố, sau đó…… Sau đó không biết vì sao y lại té xỉu.


Chương 5: Uy Nãi Phong Ba [thượng]

5 “Ô oa oa……”Tiếng khóc trẻ con thê lương đến thấu trời xanh từ trong Phượng điện truyền ra ngoài, nháy mắt đã dọa đám chim chóc sáng sớm bắt sâu trên cây bay loạn xạ, đương nhiên cũng dọa luôn đám tỳ nữ thị vệ trong Phượng lâu.


Chương 6: Uy Nãi Phong Ba [ Hạ ]

6 “A……”Theo một trận thở nhẹ của nữ quan, rốt cuộc không ôm nổi đứa bé, chỉ thấy bóng dáng nho nhỏ kia từ trong lòng nàng ngã xuống. Giống như ngọn lửa đỏ lăng không lao tới, nữ quan cảm thấy hoa mắt, đứa nhỏ còn tưởng sẽ bị rơi xuống đất đã bị áo choàng của Phong Vô Uyên cuốn vào trong lòng.


Chương 7: Đại Lục Thiên Vực

7 Từ khi chuyện bú sữa đi qua, cuộc sống của Đoan Mộc Ngưng liền thật sự dễ chịu. Y rốt cục biết được phi thuyền xuất hiện vấn đề làm chệch khỏi quỹ đạo bay, khiến y rơi xuống một thế giới khác, duy nhất có một thứ y không thể hiểu nổi chính là tại sao mình lại biết thành đứa nhỏ mới tròn tháng.


Chương 8: Sức Mạnh Của Phượng Hoàng

8 Con ngươi trong veo như nước óng ánh quang huy chống lại đôi mắt đỏ như hỏa diễm lại giống như mặt hồ lặng sóng. “Vật nhỏ, ta đi xem công văn, trưa sẽ trở về uy ngươi ăn, được không?Phượng tộc vĩ đại chưa bao giờ biết hỏi qua ý người khác, nhưng đối tượng khiến hắn lần đầu tiên “phá bỏ” luật lệ bất thành văn này lại chỉ là một đứa nhỏ mặt búng ra sữa, thực làm cho hắn có điểm bất đắc dĩ.


Chương 9: Phượng Hoàng Thần Tòa

9 (ghế ngồi có hình dáng Phượng hoàng)Cảm giác đứa nhỏ trong lòng có điểm khác thường, Phong Vô Uyên cúi đầu nhìn, Đoan Mộc Ngưng mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng vào cái ghế được khắc Phượng Hoàng giương cánh bay cao ngao du thiên hạ ngay giữa điện.


Chương 10: Phượng Hoàng Con

10 Thân thể đau quá đau quá, cái loại đau này giống như là thân thể bị xé toạt ra vậy, thật đau quá đi mất……Thân thể đau làm cho Đoan Mộc Ngưng chịu không nổi mà oa oa khóc rống lên.


Chương 11: Thần Quan

11 Phượng Điện, bầu không khí khẩn trương nổi lên bốn phía. Trị liệu sư nhẹ nhàng đặt cánh tay béo béo đô đô của đứa nhỏ trở vào lại trong chăn, sau đó cung kính đến đằng sau nam tử đứng trước cửa sổ.


Chương 12: Dược Sư

12 Cô lỗ lỗ – Một trận thanh âm đói khát vang lên, đứa nhỏ đang say ngủ khẽ động đậy thân mình, sau đó mông lung mở mắt ra. “Nha nha…. . ” [Vô Uyên?] Đứa nhỏ vừa mới tỉnh lại, bất chấp đói khát, việc đầu tiên chính là muốn nhìn thấy hắn.


Chương 13: Gian Tình Trong Dược Cư

13 Trong Phượng lâu có một tiểu đình viện thanh u, quanh năm đều tràn ngập mùi hương thảo dược thơm ngát, chẳng qua nơi này lại được người trong Phượng lâu liệt vào địa phương tối khủng bố nhất.


Chương 14: Đoan Mộc Ngưng

14 Đứa bé oa trong vòng ôm ấm áp, một đôi mắt to trong veo như nước chớp chớp mắt nhìn biểu tình chăm chú của nam nhân đang duyệt văn kiện tộc vụ. Bước vào thế giới này đã được bốn tháng, trong bốn tháng này, vẫn đều là Phong Vô Uyên tự mình chiếu cố y, rõ ràng tính cách lạnh như băng, lại cẩn thận từng chút một chiếu cố cho y.


Chương 15: Chập Chững

15 Nắng sớm ngoài cửa sổ bắn vào trong, thổi tan toàn bộ khí lạnh mùa đông trong phòng, biểu thị mùa xuân đã sắp đến. Vào thời điểm sắp sang xuân ở đại lục Thiên Vực, chính là giai đoạn tuyết rơi nhiều nhất, cho nên đặc biệt lạnh, nhưng trong Phượng điện có đặt hồng tinh thạch có tác dụng sưởi ấm, cho nên cũng không cảm thấy rét lạnh.


Chương 16: Xảo Dẫn Ám Vệ

16 Bên trong Thánh điện Phượng lâu, một gã trưởng lão đem quyển tín hàm giao cho Điện Vũ, để y trình lên cho Phong Vô Uyên xem. Cần lấy thư tín Điện Vũ trình lên, Phong Vô Uyên mở ra, càng nhìn nội dung bên trong, sắc mặt càng trở nên khó coi.


Chương 17: Phi Thuyền Hư Hỏng

17 Sau khi thành công thoát khỏi giám thị của các ám vệ và minh vệ, Đoan Mộc Ngưng cảm thấy rất thỏa mãn. Xem ra, cho dù thân thể y có bị ngâm nước, nhưng năng lực năm đó vẫn không hề giảm chút nào nha, oa ha ha ha ha….


Chương 18: Khách Không Mời Mà Đến

18 Hồng y hỏa diễm tung bay theo từng bước tiêu sái của Phong Vô Uyên, mái tóc đỏ rối tung nhẹ bay bay ở đằng sau lưng hắn. “Tham kiến Phượng Quân!”Nhìn thấy Phong Vô Uyên bước vào đại viện Phượng điện, bốn gã minh vệ thủ hộ giả làm hoa tượng (người làm vườn) cung kính hướng hắn vấn an, bốn gã ám vệ còn lại vẫn không hiện thân.


Chương 19: Ăn Vị

19 Trong Phượng điện, Phong Vô Uyên ôm thân mình nho nhỏ mềm mềm của Đoan Mộc Ngưng, sắc mặt âm trầm, hồng mâu không có lấy một tia cảm xúc, làm cho người ta không thể biết hiện tại hắn đang suy nghĩ cái gì.


Chương 20: Thay Đổi

20 Cẩn thận mặc lại áo cho bé, cột lại dây lưng. Ánh mắt Phong Vô Uyên dao động, sau đó lại đối mặt với đôi mắt đen láy nhìn mình không chớp mắt, trong veo tinh lượng, thiên chân vô tà.


Loading...