Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 158
Chương mới nhất: Chương 156: Kết Thúc
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Em ngơ ngác lạc đến dị thế, còn bị biến thành trẻ con, lúc đầu có chút buồn bực, may mắn lọt vào vòng tay yêu thương của anh nên cũng dần nguôi ngoai, tiếp nhận cuộc sống hưởng thụ vô hạn sủng ái, còn tranh thủ cùng anh công mỗi ngày học tập hôn môi.

Danh sách chương Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi


Chương 61: Thiên Ki Các (hạ)

61 Mộc Thương Lãng mang Phong Vô Uyên đến trước cửa Thiên Ki Các, từ ngoài nhìn vào phòng lớn không có lấy một tiếng động không biết vì sao lại làm cho Phong Vô Uyên có cảm giác mao cốt tủng nhiên (lông tóc dựng đứng, cực kỳ kinh hãi).


Loading...

Chương 62: Tân Chủ Của Tuyệt

62 Phong Vô Uyên và Mộc Thương Lãng từ đằng sau núi giả đi vào trong, nơi này đã nhiều năm không có ai quét tước, cho nên không khí bên trong bị vẩn đục, hơn nữa còn có không ít tro bụi.


Chương 63: Tập Kích

63 Tại một nơi trên Hắc Phong Sơn, hiện tại tất cả mọi người trong “Tuyệt” đều tụ tập cùng một chỗ, mà ở trước mặt bọn họ là một phần mộ mới vừa được lập.


Chương 64: Năng Lực Của Vô Uyên

64 Con cửu vĩ hồ ly khổng lồ kia vung móng vuốt lên một cái, liền đem toàn bộ bẫy đặt tại sơn đạo lên Hắc Phong Sơn đập nát, từng bước từng bước tiến gần đến Tổng bộ Tuyệt trụ lạc trên đỉnh.


Chương 65: Hồ Đế

65 Oanh – Một đoàn lửa từ trên không đánh xuống, dãy núi phía xa nháy mắt đã bị phân thành hai, mà con cự hồ đang đứng cheo leo trên vách núi kia cũng bị một phát này đánh trúng.


Chương 66: Triệu Hoán Thuật

66 “Các ngươi vì sao không giết ta?” Huyễn Nguyệt Trừng nhìn một lớn một nhỏ đang rời đi, chậm rãi mở miệng hỏi. Phong Vô Uyên ở đại lục Thiên Vực thanh danh vang vọng, mặc dù không phải là loại bạo quân giết người như ngóe, nhưng cũng không phải là dạng lương thiện nhân từ.


Chương 67: Hoả Linh (thần Lửa)

67 Phong Vô Uyên vung tay lên, cột lửa trung tâm Hỏa linh đồ đằng tản đi, để lộ ra người bị hỏa diễm vây quanh bên trong. Mái tóc bởi vì sức nóng của lửa mà nhẹ nhàng tung bay, dung mạo ma mị mê hoặc lòng người, khóe miệng không lúc nào không tạo thành nụ cười khẽ đáng đánh, trên người mặc một cái áo dài ngang hông cùng một cái quần dài bó cổ chân, toàn bộ đều một màu đỏ rực, bàn chân trắng trẻo mịn màng, nhưng ngón chân lại rõ ràng không giống như người, hơi nhọn….


Chương 68: Đến Hồ Tộc

68 Con ngươi đen láy trong veo như nước mở to thật to, nhìn chằm chằm vào Hỏa linh đồ đằng đang tỏa hào quang. “Hỏa linh thật sự có thể lôi dược sư từ nơi này ra thật sao?” Quay sang nhìn Phong Vô Uyên.


Chương 69: Tiến Vào Hồ Cung

69 Sau khi hoàn tất một ít công vụ vụn vặt, Đoan Mộc Ngưng còn có Phong Vô Uyên và Huyễn Nguyệt Trừng cùng Lục Lân Phi lập tức xuất phát. Đi hết ba ngày, cuối cùng cũng tới được biên giới phía Đông của Hồ tộc, chỉ cần thêm đi thêm nửa ngày nữa, là tới được Hồ cung nơi Hồ đế ở.


Chương 70: Giải Độc (thượng)

70 “Ta hình như đã gặp y ở đâu rồi. ” Nhìn cái người tím tái đang nằm trên giường đá, Đoan Mộc Ngưng khẽ nhíu mày. Đứa nhỏ kia y cảm thấy có chút quen, nhưng y chắc chắn y chưa từng gặp người này ở đại lục Thiên Vực, bởi vì từ lúc y tới đây, y vẫn ở trong Phượng lâu cùng với Phong Vô Uyên, ngày thường cũng chỉ có tiếp xúc với người trong Phượng lâu.


Chương 71: Giải Độc (hạ)

71 Trải qua một đêm nghỉ ngơi, thời điểm Đoan Mộc Ngưng tỉnh lại thật đúng là tinh thần no đủ, duỗi thân người được bọc trong chăn vài cái, lăn qua lộn lại không chịu đứng lên.


Chương 72: Ở Dị Thế Gặp Lại Bạn Cũ

72 Thật hiếm nha, Phong Vô Uyên và Đoan Mộc Ngưng luôn như hình với bóng, hôm nay cư nhiên lại không ở bên cạnh nhóc con. Nguyên lai là cũng bởi vì phải thảo luận công việc với Hồ đế Huyễn Nguyệt Trừng.


Chương 73: Trí Não (thượng)

73 Đoan Mộc Ngưng bị bắt, Mộ Niệm Hựu bị hạ độc, không ngờ lại khiến quan hệ giữa Hồ tộc và Phượng tộc càng ngày càng thân, sau khi hai tộc hiệp lực cùng ‘Tuyệt’chèn ép Hổ tộc, rốt cục cũng thanh bình trở lại, cứ như vậy mà sống tiếp, nhoáng một cái, đã qua ba năm.


Chương 74: Trí Não [hạ]

74 Nhìn Đoan Mộc Ngưng đi ra, Phong Vô Uyên lại tiếp tục bữa sáng, nào biết mới vừa ăn có hai miếng, vật nhỏ vừa mới tíu tít rời đi lại quay trở lại ôm cửa, mắt ngập nước.


Chương 75: Lẻn Vào Thư Các

75 Mấy ngày nay, tiểu công tử – Đoan Mộc Ngưng – được Phượng Quân của bọn họ yêu thương nhất rất là kỳ quái. Không biết bắt đầu từ khi nào, mọi người phát hiện Đoan Mộc Ngưng thường làm ra mấy cái hành động rất kỳ lạ, rất đáng sợ, bởi vì tiểu công tử dạo gần đây rất hay nói chuyện lầm bà lầm bầm với cái thứ quái quái.


Chương 76: Bị Thương

76 Kiễng chân, Đoan Mộc Ngưng lấy một khối vải trên giá xuống, sau đó mở ra cho Trí Não Hùng cục cưng nhìn. May mắn Hùng cục cưng rất biến thái đã nhìn thì không bao giờ quên, là trí não có sức chứa dữ liệu siêu phàm, bằng không làm sao có thể trải qua đợt tra tấn kinh khủng kia, nếu là máy tính bình thường có lẽ đã sớm bãi công mặc xác mi rồi.


Chương 77: Trị Thương

77 Phong Vô Uyên thích yên tĩnh, tất cả mọi người trong Phượng lâu đều biết, cho nên mỗi khi hắn xử lý xong sự vụ, liền thích đến thư phòng đọc sách, không ai dám quấy rầy hắn, bất quá từ sau khi Đoan Mộc Ngưng xuất hiện, y lại chính là ngoại lệ.


Chương 78: Tâm Tư Của Phong Vô Uyên

78 Đêm tới, trong Phượng lâu tỏa ra ánh sáng mờ mờ dịu dịu, Phượng lâu giữa trưa ầm ỹ bất an bởi vì “tên đột nhập” cũng dần dần an tĩnh theo màn đêm. Lúc dược cư của Lục Lân Phi tắt đèn, một đạo bóng đen đột ngột phi vào.


Chương 79: Tự Mình Ám Sát

79 Phong Vô Uyên nói vì sự an toàn của Cung trưởng lão cho nên phái thêm hộ vệ bảo hộ ông, quả nhiên ngay buổi trưa hôm ấy đã có thêm bốn người võ nghệ cao cường thủ hộ tại điện các của Cung trưởng lão.


Chương 80: Nhóc Con Không An Phận

80 Đoan Mộc Ngưng hôn mê hai ngày khiến cả điện loạn thành một đoàn, đến ngày thứ ba rốt cục cũng tỉnh lại. Mặt nhăn mày nhíu, vật nhỏ đưa nắm tay nhỏ xíu của mình dụi dụi mắt.


Loading...