1 "mày có phải con gái không vậy"
"con này chắc là 3d á"
"tao phuc may luôn, chưa thấy đứa nào như mày cả"
"nếu có cuộc thi bình thường không thể bình thường hơn nữa, chắc chắn giành giải nhất là mày đó"
đó là những gì mấy nhỏ bạn nói về cô, phải, cô là một cô gái bình thường, không thể bình thường hơn.
2 Theo như trong những lời mà cô bạn cùng phòng trọ kể, thì hình như, nhan y hàn 18 tuổi, đang học năm cuối cấp ba. Nữ chính tên lăng yên, bằng tuổi với cô, tình tiết sau này thế nào cô không nhớ rõ, nhưng hình như, nữ phụ chết rất thảm.
3 thấy hắn, cô ồ thầm trong lòng 1 tiếng. ra là 1 trong những nam chính trong hậu cung của nữ chính. không sao, không có gì quan trọng, nước sông không phạm nước giếng, ta cần gì phải sợ tên này chứ.
4 Thep phản xạ. Sau khi va phải nữ chính. Cô cúi đầu xuống:
"xin lỗi"
Định bước đi không quan tâm tới bọn họ thì nam chính giữ cô lại:
"Nhan y hàn.
5 Cô ngạc nhiên, nhìn ba người họ đang trố mắt lên nhìn mình. Tốt, rất tốt, xem ra mấy người này không muốn gây sự cũng không được, để bổn đại tiểu thư cho các người biết thế nào là lễ độ.
6 Vũ minh ngạc nhiên, nhìn cô từ đầu đến cuối. thấy ánh mắt cậu ta, cô nhếch mép cười nhẹ:
"Nhan y Hàn, tôi là Nhan Y hàn"
Vũ minh như ngạc nhiên tới mức chuẩn bị đập đầu xuống đất tự tử.
7 Cô bước vào lớp. Xung quanh xì xào bàn tán
"Nghe nói hôm nay có học sinh mới"
"từ mỹ về nha"
"là nam hay nữ vậy?"
"hình như là nữ"
Học sinh mới? Tình tiết này có trong truyện không nhỉ? Cứ để xem, cô bạn đó là người như thế nào đã rồi hẵng dè chừng.
8 Cô và lương diệu hi cùng ngồi trong một góc của căn tin.
"y hàn, sao cậu không cảm ơn người ta, anh ấy giúp mình mà"
"Cảm ơn? Cậu có biết, từ trước đến nay bọn họ bắt nạt tớ, đều là do cậu ta chỉ huy không?"
Lương diệu hi tỏ ra ngạc nhiên:
"Thật sao? lúc nãy, tớ còn tưởng, anh ta đang theo đuổi cậu đó"
"Loại người đó, dâng đến cửa tớ cũng không thèm!"
Lương diệu hi tỏ ra vui vẻ, nói:
"Vậy cậu thích loại đàn ông kiểu gì?"
Cô suy ngẫm.
9 Anh bước xuống xe. Áp sát người cô.
"Vậy em nói xem, bây giờ em muốn gì? Muốn tôi đền cho em sao?"
"không phải đền cho tôi mà là đền cho bà lão suýt bị anh đâm vào"
Cô chỉ tay về phía trước.
10 Bữa tiệc được mở ra một cách long trọng, tất cả những thương gia, nhà quyền thế đều đến tham dự buổi lễ này. Dĩ nhiên là sẽ có đầy đủ các nam chính trong hậu cung nữa.
11 Lăng yên bước đến bên cạnh cô, mỉm cười thân thiện:
"y hàn, thì ra cậu ở đây?"
"tìm tôi có chuyện gì sao?", cô lạnh lùng nói.
Cô ta ánh mắt lọt qua tia tức giận, rồi lại trở về bộ dạng yếu đuối ban đầu, nói:
"ừm.
12 Bọn họ lao đến, thôi xong, lần này thì không thoát được rồi. Cô quay mắt đi, nhắm tịt mắt lại.
"DỪNG TAY!"
Tất cả im lặng, cô ngẩng đầu lên nhìn, thiên ơi, mỹ nhân cứu người đẹp a! Lăng yên bước tới cùng với vũ minh, khiến bọn họ không thể làm được gì liền dừng tay, nhìn cô bằng ánh mắt đe dọa.
13 Lương thần đưa cô trở về nhà, trên đường đi, hắn nói nhiều vô kể, mà toàn nói những chuyện nhảm. Hắn nói, hắn tên Lương thần, 25 tuổi. thất nghiệp không có việc làm, cả ngày ăn chơi lêu lổng, du lịch khắp bốn phương.
14 Ngày mai, cô tới trường. Xung quanh, vô cùng ồn ào, ai đi qua cũng nhìn cô. Nhưng nhìn theo kiểu không giống hôm qua, cô mỉm cười thõa mãn, xem ra mọi chuyện sẽ theo như ý định của cô.
15 Cô ngồi trên xe, gương mặt bây giờ của cô mà nói, đến hắc bạch tu la ở địa ngục cũng không dám tới gần.
Cô nhìn hắn, căm giận nói:
"Đạt được ý nguyện chưa?"
hắn gật đầu.
16 Cô bước vào trong. Tất cả ngạc nhiên ngước nhìn. Gương mặt cặp đôi nam nữ chính đổi sắc. Cô nở nụ cười thu hút ánh nhìn. Nói:
"đường thiếu. Anh muốn xin lỗi tôi mà không mời tôi đến đây.
17 Một giọng nói trầm ổn mà vô cùng kiên định cất lên. Làm cho khán phòng có chút trở bnên yên lặng. Tất cả mọi người hướng mắt về phía cửa. Tò mò muốn biết xem chủ nhân giọng nói này là của ai.
18 Lương thần đột nhiên thay đổi thái độ. Trên môi hiện ra một nụ cười. Đường hàn bất giác lo lắng. Hắn cười như vậy là có ý gì. Không lẽ hắn thực sự có chứng cứ.
19 Quả nhiên. Ngày mai đến trường. Cả trường ồn ào về tin tức buổi họp báo. Cô nằm gục xuống bàn nghe thông tin thời sự qua tai nghe. Ai nhìn vào cũng nghĩ cô đang nghe nhạc.
20 Lăng yên mỉm cười. Chạy đến trước mặt hắn. Tươi cười thân thiện:
"Anh lương thần! Anh còn nhớ em không?"
Anh lắc đầu:
"Không nhớ!"
Lăng yên có chút tức giận.