1 Sống trên đời 16 năm tuổi thanh xuân mình cứ lững lờ trôi chỉ có ăn với học! Nói đơn giản cuộc sống nó giống cái gì ta? À đúng rồi nó giống cái "bánh mì" khô khan nhạt nhẽo hoặc giống như một cái vòng tuần hoàn khép kín mà không biết bao giờ nó thủng.
2 Ngày 19 tháng 8 năm 2017. Tên hàng xóm đáng ghét.
Hôm nay là ngày tôi đi lên trường thpt S để nhận lớp nên từ hôm qua tâm trạng tôi đã rất tốt, háo hức lắm.
3 Tôi bắt đầu nhảy lên xe và xuất phát đến trường với một tâm trạng khá là phấn khởi, vui dữ lắm. Sau một hồi đáp cong đít lên thì cuối cùng tôi cũng thấy trường mình kìa rồi.
4 Trên đường từ trường về nhà tôi với ông Dũng chả nói với nhau câu gì nhưng mà để bầu không khí bớt nhàn chán thì cái Vy đi ở giữa làm thành bộ 3 đạp xe đạp trong khi đường lườm lượt xe đạp điện, thật ra là không phải chúng tôi không nói mà là bị chặn họng! giời ơi! Con Vy nó nói quá nhiều, nó kể nhưng ngày tháng nghỉ hè của nó mà kinh khủng hơn là nó kể từng ngày một, một cái ngày nhạt nhẽo của nó mà nó cũng kể, đại loại là nó kể thế này, sáng nó giậy tầm 8:00 (sớm hơn tôi 3 tiếng rưỡi hờ hờ) xong nó đánh răng rửa mặt ăn sáng rồi đến tận 14 giờ nó ăn cơm chiều, tại sáng nó ăn một suất như cơm trưa (nhà nó chủ nghĩa ai ăn bao giờ thì ăn! Bố mẹ nó bao giờ cũng ăn trước còn con này tính nó dở người nên cho nó ăn bao giờ thì ăn) xong nó chơi Facebook hết một ngày dài đến 20 giờ ăn cơm tối rồi ngủ! đó! vậy là hết ngày.
5 Ngày 20 tháng 8 năm 2017: giẫm phải cục vàng.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối kết thúc một kì nghỉ hè của tôi vì mai là tôi phải đi học chính rồi, nhanh thật đấy tôi cứ ngỡ kì nghỉ của tôi mới bắt đầu từ hôm qua, thời gian thấm thoát trôi nhanh quá tôi tự hỏi bao giờ đến kì nghỉ hè tiếp theo.
6 Ngày 21 tháng 8 năm 2017. Rước heo về nhà!
Hôm nay là buổi học đầu tiên ở trường mới nhưng tâm trạng tôi cũng bình thường chả phấn khởi lắm. Cả buổi có 5 tiết với 4 thầy cô khác nhau thì mỗi người đều để lại một ấn tượng riêng, một chính sách cai trị riêng như quy lại thì đều có một điểm chung là đều cho học sinh cảm giác bế tắc, hoàng mang và tuyệt vọng.
7 Ngày 27 tháng 8 năm 2017. Xông pha cứu người!!!
Hôm nay là buổi sáng chủ nhật đẹp trời, không nắng, không mưa nhưng âm u, nhìn thì có vẻ còn lâu mới mưa.
8 Ngày 28 tháng 8 năm 2017. Lộ bộ mặt khác của tên Bảo.
Ngày hôm sau khi bị ngã, đúng như tôi dự đoán tôi đau hết bả vai, khỷu tay bị sưng nữa, hông vẫn còn đau.
9 Chiều tối ngày hôm nay tôi đang xem phim với thằng Duy thì bỗng mẹ tôi dưới bếp gọi rõ to:
"Hà ơi! Ra mẹ bảo!"
Tôi tên Hà Linh nhưng ở nhà hay gọi Hà vì Hà ngắn hơn Linh, tôi nghĩ vậy, thật ra thì.
10 Ngày 5 tháng 9 năm 2017. Ngày khai giảng.
Hôm nay là một ngày trọng đại nhất của cả nước, đó chính là ngày khai giảng là ngày khởi đầu một năm học mới.
11 Ngày 6 tháng 9 năm 2017. Bỗng dưng nổi tiếng.
Vẫn là một buổi sáng đi học như mọi ngày nhưng hôm nay vừa vào trường tôi đã cảm thấy rất khác lạ, có cảm giác có nhiều ánh mắt đang liếc nhìn tôi rồi xì xèo cái gì nhưng khi tôi quay ra thì hộ lại lơ đi khiến tôi thực sự khó hiểu.
12 Vừa khi bị lôi sồng sộc vào nhà vệ sinh nữ ở ngay cạnh nhà xe thầy cô, bọn nó đóng cửa lại và chốt ở bên trong, thì tôi đã bắt gặp ngay một gương mà quen thuộc, lúc đó thực sự tôi cũng có chút ngạc nhiên, thì ra là bà chị lưu manh hồi trước bị tôi làm cho nhục mặt đây mà.
13 Ngày 8 tháng 9 năm 2017.
19h30 phút. . . .
Khi tôi đang ngồi vào bàn học chuẩn bị làm bài tập thì ông anh vô duyên tự tiện mở cửa phòng tôi bước vô.
14 Ngày 11 tháng 9 năm 2017. Đi học trễ và triệu chứng kì lạ của trái tim.
Cuộc đời đau khổ nhất là có ông anh trai tính khắm bựa. Và không may mắn cho tôi là có người anh trai như thế.
15 Ngày 19 tháng 9 năm 2017. Giận.
Hôm nay, vẫn như mọi khi, tôi đang đạp xe trên đoạn đường vắng đến trường thì bắt gặp thằng nào mặc đồng phục trường tôi đang ngồi nghịch nghịch bánh xe.
16 Ngày 20 tháng 9 năm 2017. Xin lỗi. . .
Đúng là thông quá sự việc hôm qua tôi mới biết tên Bảo là thánh giận dai. Từ hôm qua đến hôm nay mặt cũng lạnh tanh không nói gì luôn.
17 Kể từ cái hôm lời xin lỗi của tôi không thành đến nay tôi với tên Bảo không nói chuyện nữa. Giờ thì chính thức không dính líu thật rồi, thật ra cũng bởi vì tên đó giận dai nên tôi dận lại thôi.
18 Ngày 27 tháng 9 năm 2018. Thách thức pizza khổng lồ.
14:30. Tại phòng khách, khi tôi và ông Dũng xem phim nhưng. . .
Ọc. . . Ọc. . . Ọc. . . Âm thanh đó không ngừng phát ra từ bụng tôi như một bản đồng ca não nề.
19 Tôi lúc đó chả biết làm gì tay run cầm cập rút điện thoại ra gọi ngay cho bố trong lúc tên cướp đang chú ý đến tên Bảo:
"Alo! Bố ạ, con bị cướp bố ơi! Bố đến nhanh đi! Chỗ này là xóm A, cái ngõ cách nhà mình 1km.
20 Ngày 2 tháng 10 năm 2017.
"I can swear, i can joke. I say what's my mind. . . "
Thằng nào rảnh vậy? Đang ngủ mà gọi làm giề, mày nghĩ mày đang gọi hồn hay sao mà giờ này gọi.