21 Tiểu tử kia từ khi có thể đi lại được, liền không có nửa khắc an bình. Đoan Mộc Ngưng vốn không phải là một đứa nhỏ yên lặng, lúc trước không thể đi cho nên mới phải nằm ở trên giường cả ngày, buồn chán đến phát điên lên được.
22 Dương quang sáng chói nhưng lại nhu hòa khiến cho người ta không hề cảm thấy nóng, rất thích hợp cho việc tản bộ ở đình viện. Tay thon dài ôn nhu nắm lấy bàn tay bé nhỏ nộn nộn mềm mềm, nam nhân một thân hồng y thả chậm cước bộ phối hợp với đứa nhỏ diện mạo cực kỳ xinh đẹp mặc tiểu sam màu cam.
23 Trên cái giường lớn trong Phượng điện có một cái bọc người nho nhỏ, mông chỏng lên trời, tứ chi hình chữ đại, nhìn thế nào cũng giống như con rùa con, đáng yêu cực.
24 Bên trong Thánh điện của Phượng tộc chính là nơi để Phong Vô Uyên cùng các vị trưởng lão nghị sự, giống như mọi người, Phong Vô Uyên cùng sứ giả trưởng lão nghe các tin tức thu được của ngoại bộ, cùng với các báo cáo lớn nhỏ trong tộc.
25 Kiễng kiễng chân, tay vịn thành bàn, Đoan Mộc Ngưng mở to đôi mắt long lanh như nước nhìn bàn tay thon dài không ngừng phê duyệt công văn. Đột nhiên, tay ngưng lại, gương mặt tuấn tú của Phong Vô Uyên chuyển qua nhìn đứa bé bên cạnh.
26 Ánh mặt trời chiếu thẳng vào Phượng lâu dường như ấm áp hơn mọi ngày. Nhưng hiện tại Phượng điện lại quá mức yên lặng, nguyên nhân là do đâu?Nguyên lai là Phượng Quân của bọn họ chuẩn bị xuất hành đến Tinh Linh tộc, hơn nữa, lần đi này còn không mang theo sứ giả, đương nhiên các trưởng lão cũng đồng loạt ở lại, chỉ dẫn theo một gã cận vệ một tên dược sư và một đứa bé mới vừa học đi.
27 Phượng lâu được xây dựng trên đỉnh núi tên là Phượng Thần Sơn, vững chãi đứng giữa không trung, xuyên qua các đám mây, khiến cho người ta có cảm giác như tiên cảnh lại rất tôn quý, ở ngay dưới núi chính là thôn trang và thành chiến của Phượng tộc.
28 Bên trong khu rừng vây quanh thôn không ngừng vang lên từng trận rít gào của dã thú, đàn chim nhất thời tung cánh bay đầy trời. Thân mình nho nhỏ của Đoan Mộc Ngưng được Phong Vô Uyên ôm vào trong ngực cũng khẽ phát run.
29 Nó không biết vì sao, khi đối mặt với đứa nhỏ này, mọi cảnh giác đều tan biến. Ở trên đại lục này, có rất nhiều rất nhiều người, cho dù chỉ là một đứa con nít, cũng đều không tự giác mà tàn sát sinh linh, tay dính đầy máu.
30 Tóc đỏ như lửa, hồng mâu hồng y, đây chính là đặc thù của Phượng Quân đứng đầu Phượng tộc. Đám thôn dân được Điện Vũ và Lục Lân Phi lùa từ tầng hầm ra vừa lúc nhìn thấy nam nhân cực hạn tuấn mỹ đang ôm đứa nhỏ liền ngay lập tức quỳ xuống đất.
31 Rời khỏi thôn trang, đám người Phong Vô Uyên lại tiếp tục thẳng tiến hướng nam, đi suốt ba ngày trời, rốt cục cũng tới được ranh giới Phượng tộc. “Oa….
32 Qua mấy ngày đi đường, đám người Phong Vô Uyên rốt cục cũng tới được khu rừng nơi tinh linh cư trú. Từ trên núi nhìn xuống, có thể thấy rất rõ ràng khu rừng đã bị trận hồng thủy này tàn phá ghê gớm đến cỡ nào, rất nhiều rất nhiều cây cối bị ngã rạp, ngay cả cây đại thụ to lớn sừng sững cũng bị bứng gốc.
33 Gậy trúc nhẹ nhàng khua qua khua lại trong nước, con thuyền lướt nhanh về phía trước, dễ dàng tránh né những cây rừng bị dòng nước đốn ngã, chứng tỏ người chèo thuyền có kỹ thuật cực siêu.
34 Cơm trưa vừa qua, Phong Vô Uyên liền ôm Đoan Mộc Ngưng cùng Y Đặc Lạc đi ra ngoài, Điện Vũ ở trong phòng thấy thế, liền buông đồ vật trên tay xuống chuẩn bị đi theo, lại bị Phong Vô Uyên ngăn cản.
35 Sau khi đến đê thượng điều tra qua, Đoan Mộc Ngưng vừa trở về liền bảo Phong Vô Uyên gọi Tinh Linh tộc trưởng đem đến một khối vải trắng cùng một khối than củi đen thùi lùi.
36 Bởi vì sự xuất hiện của ma quỷ đằng, nên cho dù đang là buổi trưa, bầu trời phía trên Rừng Tinh Linh cũng xuất hiện rất nhiều mây đen che khuất phần lớn ánh sáng.
37 Phía trên bầu trời Rừng Tinh Linh xuất hiện một đoàn mây đen quỷ dị, không ngừng xoay chuyển, giống như cơn lốc xoáy đang hấp thụ thứ gì đó. Chi –Một tiếng thét chói tai thê lương kêu dựng lên, giống như là thanh âm khóc thét do rừng rậm phát ra.
38 “Vô Uyên Vô Uyên……”Thanh âm non nớt vang lên, nhẹ nhàng lại dễ nghe, Đoan Mộc Ngưng chớp chớp hàng lông mi dài, sau đó chậm rãi mở mắt ra. Hình ảnh đập vào mắt y không phải là hình ảnh trong thụ ốc trước khi y ngất,mà là đang ở trong một rặng mây đỏ xinh đẹp huyền ảo.
39 Từ sau khi ma quỷ đằng bị hủy, đê sụp đổ, toàn bộ tinh linh trong Rừng Tinh Linh được Đoan Mộc Ngưng chỉ huy tập hợp đào một thông đạo thật to xung quanh khu rừng, từng ngày trôi qua đều có thể thấy nước không ngừng rút xuống.
40 Đê được tu bổ xong, nước đã rút xuống, Rừng Tinh Linh cũng đã khôi phục lại sức sống như xưa, mấy người Phong Vô Uyên liền thu thập hành trang trở về Phượng tộc.