Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 158
Chương mới nhất: Chương 156: Kết Thúc
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Em ngơ ngác lạc đến dị thế, còn bị biến thành trẻ con, lúc đầu có chút buồn bực, may mắn lọt vào vòng tay yêu thương của anh nên cũng dần nguôi ngoai, tiếp nhận cuộc sống hưởng thụ vô hạn sủng ái, còn tranh thủ cùng anh công mỗi ngày học tập hôn môi.

Danh sách chương Bảo Bảo, Thân Chủy Nhi


Chương 121: Thảo Tộc

121 Người tính không bằng trời tính, nhóc con ở trên kiệu nghiêm nghị bảo một khi vừa mới bước chân vào Hổ Vương điện sẽ dính lấy Phong Vô Uyên không buông, nào biết vừa vào không bao lâu, y lại phải cùng với Phong Vô Uyên tách ra.


Loading...

Chương 122: Sở Nhan Tịch

122 Người tới có giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo, hơn nữa từng lời từng chữ lại mang đầy vẻ khinh thường, khiến Đoan Mộc Ngưng tâm tình đang thư sướng không khỏi nhíu mày.


Chương 123: Xảy Ra Chuyện

123 Đoan Mộc Ngưng và Sở Nhan Tịch đánh nhau một hồi, lại phát giác ra đối phương càng đánh càng thú vị, cuối cùng không biết như thế nào từ đánh nhau lại chuyển sang ngồi làm bà tám.


Chương 124: Yêu Tinh Tộc

124 Thấp thoáng bên trong đám dây leo quỷ dị tỏa ra ánh sáng đỏ ma quái là một bóng dáng thon dài, mái tóc đỏ tán loạn, quần áo chỉnh tề cẩn thận tỉ mỉ hiện tại trở nên hỗn loạn nhàu nhĩ, đủ để thấy hắn đã phải trải qua một hồi đại chiến như thế nào rồi.


Chương 125: Đàn Thú

125 Hai tay yêu tinh hóa thành móng vuốt bén nhọn, rất nhanh chuyển hướng công kích tới Sở Nhan Tịch và Đoan Mộc Ngưng. Sở Nhan Tịch đứng chắn trước mặt Đoan Mộc Ngưng nhìn tên yêu tinh đánh tới, không hề có lấy một tia bối rối, đủ để chứng minh tuy tuổi của hắn vẫn còn nhỏ, nhưng cũng đã từng đối mặt với giết chóc.


Chương 126: Bạo Sư Lạp Tát

126 Bạo sư cõng Đoan Mộc Ngưng và Sở Nhan Tịch chạy đến một khu núi rừng thanh u, phía trước còn có một con sông nhỏ chảy róc rách. “Cảm ơn Tiểu Sư Tử. ” Nhảy xuống lưng bạo sư, Đoan Mộc Ngưng sờ sờ lỗ tai của nó.


Chương 127: Cố Ý Đi

127 “Ngự linh thú?” Nhẹ vỗ về chân Lạp Tát, Đoan Mộc Ngưng chớp mắt: “Ngự linh thú là cái gì?”Đôi mắt rám nắng của bạo sư nhìn thấy vẻ khó hiểu lóe lên trong đôi mắt đen kia, liền tạo ra một tia thản nhiên nhu hòa, giống như mang theo ý cười.


Chương 128: Lẻn Vào

128 Bị dây cao su ngâm nước cột lấy hai tay, Mộ Niệm Hựu đưa mắt đề phòng nhìn nam tử khí tức yêu mị lại tràn ngập nguy hiểm trước mắt. “Ngươi muốn thế nào?”Nếu vẫn còn ở hiện thế, Mộ Niệm Hựu gặp phải tình huống này nhất định đã sợ tới mức toàn thân phát run, bất quá đã trải qua rất nhiều chuyện, lại thêm Huyễn Nguyệt Trừng đã nhiều năm dốc lòng dạy dỗ, y sớm đã thoát thai hoán cốt.


Chương 129: Cứu Người Trong Thạch Thất

129 “Truyền thừa?”Lời nói của Hùng cục cưng khiến nhóc con đang lọ mọ tìm đường lại bắt đầu phát huy tính hiếu kỳ. “Lúc trước Tiểu chủ nhân cho Hùng cục cưng xem tư liệu tương quan của đại lục Thiên Vực, bên trong có một quyển trục nói về sự truyền thừa năng lực giữa các Linh thuật sư.


Chương 130: Gặp Lại Lôi Khiêm Chi

130 Nghe Hùng cục cưng nói, Đoan Mộc Ngưng đem dược giao cho một tộc trưởng khác để bọn họ tự giải độc trên người. “Hồ Ly ca ca, tuy ta biết ngươi cần thời gian khôi phục, nhưng thời gian lại không cho phép.


Chương 131: Ma

131 Mấy đạo bóng đen nhảy qua khỏi tường gỗ cao cao, thủ vệ trông coi chưa phát ra được một tiếng nào đã bị cắt cuống họng ngã xuống đất chết tươi. “Bầu không khí ở đây không ổn, trừ bỏ Yêu tộc, hình như còn ẩn dấu gì đó.


Chương 132: Cuốn Đi

132 Không còn Thần thánh quang của Thần tộc, Ma tộc hung tàn hiếu sát đã trở thành tộc bất khả chiến bại, linh thuật sư bình thường căn bản không thể đấu lại.


Chương 133: Thiên Phượng

133 Sau khị bị cơn lốc đen hút vào, Đoan Mộc Ngưng cảm thẩy cả người giống như bị xé nát thành hàng trăm mảnh đau đến ngất đi. Cho dù đã mất đi ý thức, nhưng Đoan Mộc Ngưng vẫn gắt gao ôm chặt lấy Phong Vô Uyên.


Chương 134: Bởi Vì Có Ngươi

134 Thật ấm áp a thật ấm áp, rõ ràng cảm giác ấm áp này không quen thuộc với hắn, nhưng hắn lại cảm giác cỗ lực lượng từng chút từng chút rót vào cơ thể kia phi thường phi thường nhu hòa.


Chương 135: Dùng Cơm

135 Dòng nước ấm áp đổ xuống người, tẩy đi một thân bụi bẩn, mái tóc đỏ dậm như hỏa diễm dưới làn nước chảy từ vòi hoa sen dán vào lưng, mị hoặc vô tận. “Vô Uyên….


Chương 136: Chợ Đêm [thượng]

136 Từ đại lục Thiên Vực xuyên trở về, eo đau lưng đau ê ẩm, Đoan Mộc Ngưng tắm rửa ăn cơm xong liền ngã vào giường vù vù ngủ. Ngủ một hơi, Đoan Mộc Ngưng mới mơ màng tỉnh lại, nhìn ra ngoài đã một mảnh tối đen, y còn có thể thấy đèn đuốc huy hoàng ở phố xá sầm uất phía xa kia.


Chương 137: Chợ Đêm (hạ)

137 Nhìn Đoan Mộc Ngưng ăn xâu cá viên chiên, Phong Vô Uyên lại nhìn thiếu niên vừa bảo trả tiền giúp Đoan Mộc Ngưng, nhẹ mím môi. “Vô Uyên sao lại không ăn? Không thích sao?” Nhìn Phong Vô Uyên chưa hề động đống đồ ăn vặt bày đầy trên bàn lớn, Đoan Mộc Ngưng lộ ra nghi vấn.


Chương 138: Lựa Chọn

138 Ăn vặt, dạo phố, mua quần áo…. . Đi thâu đêm suốt sáng, hai mí mắt của nhóc con xinh đẹp đã muốn dán dính vào nhau rồi. “Ngưng Nhi. ” Đưa tay đỡ lấy Đoan Mộc Ngưng, Phong Vô Uyên nhìn người trong lòng đã muốn nhắm mắt ngủ, gương mặt tuấn tú lộ ra một tia bất đắc dĩ: “Chúng ta trở về đi, chơi cả một buổi tối, đã mệt mỏi rồi.


Chương 139: Ba Ba, Phụ Hoàng Và Con Trai

139 Nhìn bóng dáng ba ba của mình quyết tuyệt rời đi, nước mắt Đoan Mộc Ngưng giống như dây thủy tinh bị đứt đoạn từng viên rơi xuống, bộ dáng khóc nấc khiến cho người ta vô cùng đau lòng.


Chương 140: Mộ Gia

140 Đoan Mộc Ngưng từ thư phòng bước ra, ngẩng đầu liền nhìn thấy bóng dáng thon dài đang đứng trên hành lang, kinh ngạc chớp mắt, cảm động không thôi. “Vô Uyên, ngươi đợi ta sao?” Đôi môi đỏ mọng hiện lên một tia cười khẽ, Đoan Mộc Ngưng nhào về phía bóng dáng cao to đằng trước.


Loading...