1 VĂN ÁN
Xin hỏi ấn tượng của ngươi đối độc y đại nhân là gì?
Cung chủ 【 mặt khinh bỉ 】: "Lại phát bệnh. "
Thu Tam Nguyệt: "Thường xuyên phát bệnh.
2 Cố Hiểu Đao có chút không rõ tình huống bây giờ.
Tỷ như hoàn cảnh âm u này, tỷ như trước mặt là một loạt lan can sắt này.
Chẳng lẽ là. . . Giam! Cấm! play! ? A phi, Bắt! Cóc! ? Toàn thân Cố Hiểu Đao run lên, nắm chặt lan can liều mạng lay động: "Thả ta ra ngoài a a a a! !"
"Ê, lại nổi điên hả?" Trong góc truyền đến một giọng nói miễn cưỡng.
3 Sau khi ói xong Cố Hiểu Đao không còn khí lực mắng Đoạn Yến, chỉ muốn đổi một nơi có không khí mới mẻ hít thở một chút
Nhưng Đoạn Yến lại không để ý tới hoàn cảnh ác liệt này, mà còn vui vẻ vỗ tay.
4 "To gan, dám gọi thẳng đại danh cung chủ!" Bơ tiểu sinh mãnh liệt vỗ gảy tay vịn ghế dựa, quát.
Cố Hiểu Đao khoát tay, "Đừng đùa, các ngươi so với ta cũng không tốt hơn chỗ nào, cung chủ đến cũng không thấy các ngươi đứng lên hành lễ.
5 Cơ lão: GAY
***
Cung chủ mất hứng: "Vẻ mặt đó của ngươi là có ý gì. "
Cố Hiểu Đao ngạo kiều quay đầu.
Cung chủ tiếp tục mất hứng: "Ngươi cho là bổn cung nguyện ý diễn một màn này hả.
6 Huyền y Giáp tiếp tục bày ra vẻ mặt khinh bỉ mặt: "Vậy ngươi không có biện pháp khiến đường chủ hoạn thượng long dương chi hảo?"
Cố Hiểu Đao nhịn xuống xúc động đấm hắn một quyền, "Lão tử có chính là biện pháp, chỉ sợ ngươi không dám làm.
7 Thế giới này tràn ngập ác ý. . . Cố Hiểu Đao nằm trên mặt đất đau đến lão lệ tung hoành, gào khóc thảm thiết.
Hữu hộ pháp nhịn đau rơi xuống đất, giống như gấu chó trở mình bổ nhào lăn vài vòng, miễn cưỡng đứng lên, nhìn về phía hắn sợ hãi nói: "Ngươi.
8 Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Nói rõ một chút [đại phát thanh]: Thu Tam Nguyệt và Cố Hiểu Đao tuyệt đối không có một chân! Thu Tam Nguyệt và Cố Hiểu Đao tuyệt đối không có một chân!!
Mọi người cứ yên tâm.
9 Cố Hiểu Đao đi ở trên đường nhỏ giữa núi.
Trong ngực là nửa con gà nướng và một cây pháo hoa.
"Tìm được Thu Tam Nguyệt thì châm cây pháo hoa này.
10 Xuyên qua một cái lại một cái ngõ tắt nhỏ.
Nhảy qua đầu tường một nhà lại một nhà.
Cố Hiểu Đao muốn nói lại thôi.
Thân Kiền mở cửa lớn bước ra, nhìn Cố Hiểu Đao đứng ở bên ngoài mặt dại ra nói: "A ha ha, đây cũng không phải là nhà của ta, tiểu ca không cần gấp, lập tức sẽ tới.
11 "Cung chủ, chúng ta thật sự mang theo nó hả?" Cố Hiểu Đao xách tiểu Hoàng trong tay, khó có thể tin.
Ha hả, nói đùa hả, một nam nhân hung tàn tùy tay liền kết liễu tánh mạng người khác sẽ nhiệt tình yêu thương động vật nhỏ? Nhất định là có mục đích! Cơ hồ có thể đoán trước được tương lai bi thảm của tiểu Hoàng.
12 Xe ngựa lặng lẽ lăn về phía trước.
Cố Hiểu Đao người không thể động miệng không thể mở, ánh mắt chỉ có thể sáng quắc nhìn chằm chằm cung chủ đối diện.
13 Một lát sau, quả nhiên có một trận tiếng bước chân đi về phía này, chưởng quầy đứng ở cửa nhìn xung quanh trong phòng: "Độc y, vừa nãy ngươi đang nói chuyện với ai hả?"
Cố Hiểu Đao trấn tĩnh nói: "Không có, ta là đang nói chuyện một mình.
14 Vừa định gắp một miếng bánh bao nhân thịt thì nghe được một tiếng 'cẩn thận', tiện đà ngón tay đau xót, phục hồi lại tinh thần thì đũa đã bị đánh bay.
15 Cố Hiểu Đao sốt ruột. Sư huynh! Sao ngươi lại có thể gia nhập Cửu Vân cung chứ? Ngươi vào Cửu Vân cung sao ta có thể với cung chủ muốn cùng ngươi trở về quỷ cốc hả!! Vì thế Cố Hiểu Đao lớn tiếng nói: "Không được!"
Thánh y cũng không quay đầu lại nói: "Ta lại không có hỏi ngươi.
16 Diễm Cô lệnh những người đó dọn dẹp xong tàn tích, rồi một lần nữa dâng đồ ăn lên, còn ôm lấy tiểu Hoàng tắm rửa xong.
Tiểu Hoàng vừa thấy cung chủ liền liều mạng lắc đuôi, ánh mắt ngập nước nhìn cung chủ, bộ dạng muốn nhào lên nhưng không dám.
17 Nhiều năm sau Hiểu Đao nhìn ánh tà dương ngoài cửa sổ, rồi hồi tưởng lại ngày đó cung chủ thẹn thùng.
Cung chủ tựa vào lồng ngực Cố Hiểu Đao, đỏ mặt nói: "Ngươi, ngươi ngày đó sao lại hư hỏng như vậy ~ "
Cố Hiểu Đao cao lãnh mỉm cười: "Muốn ta tệ hơn một chút không?"
.
18 Vài ngày kế tiếp, Cố Hiểu Đao đều trải qua có chút hoảng hốt.
Gì mà có thể ngủ đến khi tự động tỉnh, bỗng nhiên được ăn ngon, vẻ mặt cung chủ ôn hoà không đánh không mắng không uy hiếp, đây đều là nguyện vọng lớn nhất sau khi hắn đến thế giới này, không nghĩ tới cuộc sống bổ não cư nhiên trở thành sự thật, giờ phút này tâm tình của hắn vui vẻ mang theo chút sợ hãi, trong sợ hãi lại mang theo một tia nghi hoặc.
19 Cố Hiểu Đao trơ mắt nhìn kiếm kia bay về phía mình, sợ tới mức không thể nhúc nhích.
Đây là chơi trò trừ khử hả? Tin tưởng không lâu sau đó trên giang hồ sẽ xuất hiện tin tức: Cung chủ Cửu Vân cung lỡ tay giết chết nam sủng của mình, vì quá đau buồn cho nên đã tự tay kết liễu sinh mạng của mình.
20 Không biết ngắm trăng sao bao lâu, nói bao nhiêu chuyện thi từ ca phú và triết học nhân sinh, mí mắt Cố Hiểu Đao đã bắt đầu đánh nhau, "Cung chủ, khi nào chúng ta trở về a.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 30