1 Trung Quốc, thế kỉ 21
Phượng gia là một đại gia tộc cực kì giàu mạnh vì sở hữu một tập đoàn trang sức lớn trên thế giới, không những thế mà còn sở hữu một tập đoàn sát thủ ngầm to lớn, theo thể thức cha truyền con nối từ lâu.
2 Hỏa Phượng quốc, đời thứ 7, hoàng đế Phượng Tường ngự trị năm thứ 12, kinh đô Lạc Diệp thànḥ
Nền đất tụ những vũng nước lớn do trận mưa chiều qua trút xuống, mặt trời vừa mọc chiếu những tia nắng nhè nhẹ, khí trời trong lành dễ chịu, trên lá vẫn còn vươn những giọt sương long lanh của ngày sớm.
3 Phượng Họa Lan ngủ chán mở mắt. Cái quái gì thế này, đập vào mắt nàng là khuôn mặt phóng đại của một tiểu nam hài trắng nõn hồng hào đáng yêu, mắt đen tròn to long lanh, lông mi dày cong vút, tóc đen bới cao đội mão đính ngọc lưu ly đỏ.
4 Cuộc sống hiện tại 10 tháng qua của nàng phải nói là vô cùng nhàn nhã: ăn, ngủ, tối đến có thể xem xuân cung đồ thư miễn phí, thi thoảng còn được ôm đi dự tiệc này kia.
5 Phượng Vũ An chuyên tâm thưởng trà, không khí nhất thời trở nên căng thẳng khác thường.
Cửa phòng đột nhiên mở ra, hại Phượng Lăng Phong đang ngồi thơ thẩn nhìn trời cạnh cửa giật mình, suýt tí nữa làm rơi bánh hoa quế xuống lầu.
6 Phượng Họa Lan ngây người nhìn hắn. Nàng đoán hắn sẽ để nàng lại sau đó trở về cung tìm viện binh, bởi vì như thế sẽ bảo toàn mạng sống của hắn, dù sao con người ai mấy không sợ chết chứ, huống hồ một hài tử 9 tuổi như hắn a.
7 7 năm sau
Hỏa Phượng quốc, Lạc Diệp thành
Phủ Trấn Quốc công chúa
Sáng tinh mơ, khắp nơi tràn đầy lá khô rơi xuống yên vị trên vũng nước.
8 Phượng Họa Lan vừa chải vừa vận nội lực hong khô tóc. Thiên An ngồi ngoài cửa phơi nắng, miệng ngậm cỏ đuôi chó dáng vẻ chán chường nhìn nàng.
9 Phượng Họa Lan lần nửa tỉnh giấc thì đã thấy mình đang ở trong khoan thuyền.
Phượng Lăng Phong nằm trên ghế lớn lót một lớp đệm dày, một tay ôm chặt lấy thân ảnh nàng, tay còn lại cầm quyển sách chăm chú đọc.
10 Tử Đồng nghe Phượng Họa Lan nói xong, sắc mặt méo mó một chút. Nói gì thì nàng ta cũng là đệ nhị mĩ nhân, mặc dù tuổi tác cũng đã lớn, nhưng có cần phải gọi là đại thẩm không, còn cái bộ dạng giả ngây ngô hỏi cấp 6 là gì có ăn được không nữa.
11 Phượng Họa Lan đuổi theo sát nút. Tử Đồng kia thân thủ cực nhanh, nàng ta chạy vòng vèo một lúc liền dẫn dụ Phượng Họa Lan đến một ngõ hẻm vắng.
12 Phượng Lăng Phong đi rồi, huyết y nam tử nhìn bạch y hài tử hỏi: “Đệ hay quá nhỉ, giờ làm sao?”
“Đại huynh còn hỏi, chúng ta đến nhà nhạc phụ nhạc mẫu của đệ đi.
13 Vu Lệ Châu nhìn Tử Đồng. Vị đệ nhị mĩ nhân thời khắc này y phục cháy xém để lộ cái yếm hồng bên trong, những giọt máu đỏ tươi dính đầy trên y phục, khóe miệng tái nhợt còn vệt máu khô, tay ôm hồ cầm bị đứt vài dây, đuôi cầm cũng bị cháy xém, bộ dạng rất mực thảm hại.
14 Phượng Tường sải bước vào điện, đại nội tổng quản vội nghênh đón, thông báo thái tử đã đợi một lúc lâu.
Phượng Tường ngạc nhiên, hắn rất hiểu nhi tử, nhi tử hắn một mực quan tâm tiểu bảo bối, chắc chắn biết tiểu bảo bối trúng độc sẽ ở lại một tấc không rời, nay sao lại ở điện chờ hắn trở về, cũng không đến phủ Trấn Quốc công chúa một lần.
15 T
rời tối đen như mực, trăng khuất sau đám mây.
Phượng Vũ An đã bị Lâm Đại Bảo đánh ngất lôi về, hiện tại chỉ còn bạch y hài tử ở lại.
Hắn vén chăn chui vào nằm cạnh nàng, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể mềm mại vận nội lực làm ấm cơ thể nàng.
16 Ầm!!!!!
“Đê tiện, bỉ ổi, hạ lưu, vô liêm sỉ. . . . . ”
Ở Ngự Thư phòng, Phượng Vũ An tức đỏ mặt đập bàn một tràng mắng chửi.
Chả là chuyện chiếu thư tờ mờ sáng đã loan khắp kinh thành và các vùng phụ cận, lúc ấy nàng mới biết, cũng tức giận vì đệ ấy không thương lượng gì với nàng mà bỗng dưng nạp thê cho Phong nhi, ai biết Phong nhi có đồng ý không, sáng nay hùng hùng hổ hổ vào triều định “vấn binh hỏi tội“.
17 Phượng Lăng Phong vừa trở lại Dục Khánh cung của Thái tử, lập tức phát hiện một phong thư đặt trên bàn của hắn.
Hắn nhanh chóng giật lấy phong thư, mở ra.
18 Phượng Vũ An đến gần cửa, vốn định xem nữ nhi bảo bối uống giải dược xong đã tỉnh chưa, ngoài ý muốn lại nghe được tiếng mắng đầy sinh khí của nữ nhi bảo bối.
19 Phượng Họa Lan dừng bước chân. Nàng quay đầu nhìn thẳng vào nữ tử đó: “Ngươi có biết mình đang làm gì không?”
“Nô tì biết nô tì thân phận hèn kém, không xứng đáng ở bên cạnh tiểu thư làm nha hoàn, nhưng nô tì từ nhỏ chịu khổ rất giỏi, có thể làm công việc của lao dịch.
20 Phượng Lăng Phong quay đầu. Lúc này nàng mới nhìn thấy, bên cạnh hắn cư nhiên còn ôm đại tiểu thư Phương gia.
“Tỷ tỷ. ” Phượng Lăng Phong hờ hững, ánh mắt lướt nhanh qua không để ý, giọng lạnh lùng xem như chào hỏi.