1 Khi Bình An tỉnh lại khóe mắt vẫn đẫm nước mắt, cảm giác lòng đau như cắt này không thể xua đi được, đủ mọi cảm xúc uất ức, tức giận, khiếp sợ, không cam lòng vẫn cứ vây quanh lồng ngực.
2 Edit: dandelion mcMùng ba, tháng sáu, Kiến Khang năm mười hai, ngày hoàng đạo, thích hợp để lấy chồng, cưới vợ. Dưới sự chủ trì của anh trai và chị dâu, tiểu thư Quý gia gả vào Tô phủ, đến đây, hai nhà Tô – Quý kết thành thông gia.
3 Edit: dandelion mc"Lão gia, phu nhân. . . . . . " Giọng nói mềm mại, nhẹ nhàng của Lâm Tử Kiều vang lên. Mấy người đều nhìn về phía Lâm Tử Kiều, chỉ thấy nàng mặc một chiếc váy hoa màu trắng, vải nhung khảm viền màu lam nhạt, làm nổi bật lên dáng người vô cùng mềm mại, vẻ mặt hơi bối rối và một đôi mắt nai giống như bị kinh động, xinh đẹp động lòng người, khiến người ta vừa thấy đã thương.
4 Edit & beta: dandelion mcTrong mộng, đôi mắt hạnh của Lâm Tử Kiều sưng đỏ đến đáng sợ, môi anh đào bị hàm răng cắn ra tia máu. "Bình An, mấy ngày nay ngươi không muốn gặp ta, là đang giận ta sao?"Bình An đúng là đang tức giận, quay đầu không để ý tới nàng, hồi lâu, thấy nàng không nhúc nhích, vẫn đứng ở đó rơi lệ, lại có chút không đành lòng: "Ta thật sự không ngờ, cả ngày ngươi muốn ta dẫn đi Lê viên ngắm hoa, đi Mặc Hương các mượn sách, đi Nam viện tìm chị dâu, thì ra là đều là mượn cơ hội muốn tiếp cận ca ca.
5 Edit & beta: dandelion mc"Đi Lâm Vân tự (chùa)?" Bình An không hiểu nhìn Quý phu nhân. "Lâm Vân tự cùng Quý gia có quan hệ khá sâu, lần này đi thứ nhất là để cúng tế an ủi liệt tổ liệt tông trên trời có linh thiêng, thứ hai là để cầu phúc.
6 Edit & beta: dandelion mc"Bây giờ đi đến đâu rồi?" Bình An lau một chút mồ hôi trên trán, nhẹ nhàng vén màn kiệu lên, một cơn gió thổi tới, làm cho nàng run lên một cái.
7 Edit: dandelion mc"Khi nào thì đã tới đây!" Lâm Tử Kiều tức giận đến mức đem ly trà cầm trong tay hung hăng ném ra ngoài. Đại phu kia lúc nào thì đi vào đây bắt mạch xong ình rồi? Nếu không phải nha hoàn đi ra ngoài tỉ mỉ dò thăm, mình căn bản không biết nha đầu Thúy Hồng kia mang theo đại phu giống như u hồn kia vào phủ, mình ở cửa đại viện đứng đợi nửa khắc đồng hồ.
8 Edit: dandelion mcHai mẹ con Quý phu nhân cùng hai cha con Quý Hoài Trung ở trong thư phòng đồng thời đều ngẩn ra, khi mấy người chạy tới cửa viện của Lâm Tử Kiều lại bị người trông coi viện ngăn cản, nói là sợ mấy vị chủ tử lây bệnh, mấy người đều bị Quý Tĩnh An đá ngã lăn tại chỗ.
9 Đầu mùa thu, ánh nắng mặt trời vẫn rất chói chang, thiêu đốt cả Kinh Thành. "Đều nói nắng cuối thu rất gay gắt, năm nay nhà nhà đều khổ hạn. Nghe nói Thiệu Dương, Bình Ba, Chiếu Thuận cũng đều xuất hiện nạn hạn hán trăm năm mới có một lần, mắt thấy ruộng lúa mạch sắp được thu hoạch lại bị hạn hán nên chết không phải số ít, xem ra mùa đông năm nay cuộc sống của dân chúng sẽ khổ rồi.
10 Bình An ở trong phòng ngây người, đang cảm thấy có chút buồn chán, đột nhiên nghe được ở ngoài cửa sổ có tiếng cười ‘hi hi’ trầm thấp, đi tới đẩy cửa sổ ra, lại thấy ba bốn đứa trẻ đang víu vào bên ngoài cửa sổ len lén nhìn nàng.
11 Ban đêm ở thôn trang, ánh mặt trời đã biến mất, thay vào đó là vẻ âm u lạnh lẽo, vốn phải đèn đuốc sáng trưng nhưng lúc này lại yên tĩnh đến quỷ dị, bốn phía ngoại trừ thỉnh thoảng vang lên một tiếng chó sủa thì không còn âm thanh dư thừa nào khác.
12 Đây là trận hỏa hoạn kia sao? Nàng cảm thấy cả người nóng hầm hập, ngay cả da cũng sắp bị đốt cháy rồi, khàn cả giọng kêu cứu, bất lực tuyệt vọng khóc gào.
13
14 Tác giả có lời muốn nói: Tô phu nhân đổi thành Tô Thái phu nhân ________________________________________"Tiểu thư Bình An có ở đây không ạ? Ta là nha hoàn Tiểu Chi của La phủ, tiểu thư nhà ta muốn mời người ra ngoài nói chuyện một lát.
15 Mọi người ở chung một chỗ chơi các loại trò chơi tửu lệnh (đoán sai bị phạt rượu), lại thấy các nha hoàn lần lượt đi vào mời tiểu thư nhà mình đến phòng khách, liền biết chúc thọ đã bắt đầu.
16 Tô Mạn Đình ra đời được một năm thì lão Hầu gia liền nâng Tưởng di nương lên, ngày ngóng đêm trông rốt cuộc thì Tưởng di nương cũng được toại nguyện trở thành Tô phu nhân, cho nên bà vẫn coi Tô Mạn Đình là phúc tinh của mình, cực kỳ cưng chiều Tô Mạn Đình.
17 Editor: dandelionQuả nhiên, nhà ai cũng không muốn để yên, An học sĩ nghe nói nữ nhi chịu thua thiệt đến bực này, cũng không để ý đến An phu nhân khuyên nhủ chuyện nghị thân cùng Tô gia, liên hợp với Trương Thiếu Khanh vào sáng sớm ngày hôm sau trên triều đình liền dâng tấu tố tội Định Bắc Hầu, nói Định Bắc Hầu dạy bảo muội muội không nghiêm dẫn đến muội mình ngang ngược tự ý làm bậy, ngạo mạn vô lễ nói năng lỗ mãng, đánh mất danh dự của sĩ gia, nếu cứ để như vậy mãi, thiên uy ở chỗ nào, công lý ở chỗ nào.
18 "Vừa đúng lúc. " Quý phu nhân nhìn thấy Bình An một thân áo choàng lông chồn trắng vào tới nhà, lạnh đến run lấy bẩy tháo xuống mũ đội đầu cùng áo choàng lộ ra một thân áo nhỏ dệt kim, liền nheo mắt đánh giá từ trên xuống dưới, lúc này mới giật mình nhận ra dạo này nữ nhi nhà mình đã cao lên không ít, đường cong ngày càng lung linh rồi, gương mặt hơi gầy nhỏ nhưng làn da lại hồng hào, càng nhìn càng thích, trong lòng lại vui mừng hơn một phần, "Vẫn là tẩu tử quan tâm đến ngươi, áo choàng da thượng hạng này cũng tặng cho ngươi.
19 Edit: dandelion mcKính Hòa viên nằm ở ngoại thành ba mươi dặm, gần Hoàng lăng Tây Sơn, vốn là nơi Tiên Đế xây dựng để tưởng nhớ đến Tần Thái phi, về sau lại có vị Thái phi yêu thích hoa mai, khi đó cả Kính Hòa viên gần Hoàng lăng đều trồng toàn hoa mai, mỗi một giống hoa mai lại có đến mười mấy chục loại, tổng cộng cũng có đến ba nghìn cây, sau nữa Tiên Hoàng lại cho người tu sửa vùng phụ cận Hoàng Lăng thành hành cung, Kính Hòa viên liền để không.
20 Lúc đầu Tần Mặc Phi cũng không nguyện ý đến hội thưởng mai này, nhưng nếu là ý tứ của Hoàng thượng thì không thể không nể mặt rồi. Khiến hắn không ngờ chính là ở Kính Hòa viên lại đụng phải Tô Bá Hiên, thấy bộ dạng của hắn cũng là vẻ không làm sao được, lập tức liền ngầm hiểu lẫn nhau gật đầu cười cười.