21 Phượng Họa Lan tỉnh lại đã thấy mình nằm ở khu rừng trúc mát mẻ.
Nàng nằm trên tấm áo khoác lông cáo trắng to, xung quanh là trúc xanh mượt mà xào xạc, bên cạnh nàng là hai chiếc bàn gỗ Hoàng Lê.
22 Xế chiều, vì nhớ là đã đáp ứng ả Phương Doãn đến dự lễ tẩy trần của ả, Phượng Họa Lan không vui ngưng trò chọc phá Nguyệt Dạ Long lại, hối thúc hắn đưa nàng trở về.
23 Phượng Họa Lan thần sắc uy nghiêm, đuôi lông mày nhếch lên biểu thị sự tức giận, khuôn mặt không có lấy một tia cảm xúc, ánh mắt nhìn Phương lão heo như nhìn vật chết, khắp người tỏa khí thế cao quý nhưng lại lạnh lẽo chết chóc như ở địa ngục.
24 Hữu thừa tướng và đám người đứng bên ngoài suýt nhịn không được cười to. Trấn Quốc công chúa đúng là không thể chọc vào a.
Mặt Phương lão heo tái mét còn hơn ban nãy, vội vã từ chỗ ngồi bùm một tiếng quỳ xuống: “Trấn Quốc công chúa.
25 Phượng Họa Lan sau hôm ấy, lần đầu tiên lười nhác không muốn lên triều. Nàng tùy tiện tìm vài cái lí do, danh chính ngôn thuận nghỉ phép vô thời hạn. Nàng chuyên tâm ở khuê phòng, sáng sớm phê duyệt một ít sổ sách, luyện công, sau đó cùng Thiên An cưỡi ngựa ra ngoại thành.
26 Nguyệt Dạ Long hắn thân phận đặc thù, không thể tùy tiện vào cung ở, thêm thối tha huynh trưởng bận bịu cái mẹ gì đó chạy đâu mất xác, giao hắn nhờ Trấn Quốc công chúa chăm nom trong phủ.
27 Vu Lệ Châu nhìn người nam nhân oai hùng đang đến Giáng Tử cung của mụ. Mụ ra vẻ ngoan ngoãn cung kính cúi đầu hành lễ, dưới đáy mắt lại tràn ngập chán ghét và thù hận thấu xương, bộ móng tay giả bằng vàng siết chặt lấy khăn tay.
28 Lúc Vu Lệ Châu xuất hiện, nụ cười trên mặt nam tử lập tức biến mất.
Vu Lệ Châu giật lấy cây lược, ôm chầm lấy nam tử: “Thiếp đồng ý, chúng ta cùng nhau trở thành uyên ương mãi mãi không chia lìa”
Y lúng túng đẩy mụ ra, áy náy: “Xin lỗi cô nương, cung này là của cô?”
Vu Lệ Châu mờ mịt vẫn chưa hiểu, gật đầu.
29 Phượng Họa Lan kéo chăn đắp, yên lặng nhìn Nguyệt Dạ Long say ngủ.
Bốn ngày nay, tên ngốc này một tấc cũng không rời nàng, sáng sớm thức hơn nàng một canh giờ, sẵn sàng hầu hạ nàng vệ sinh và dùng điểm tâm, tối mịt nàng trở về, hắn nhìn nàng ngủ say rồi mới rời đi.
30 (Cái hình là minh họa Phương Doãn, ả ngực to đó)
Phương Doãn nhìn thấy Phượng Họa Lan ra bên ngoài, lập tức làm ám hiệu để a hoàng tâm phúc của ả thực hiện cho tốt kế hoạch.
31 ( Bấm bài nhạc trên trước đi, vừa đọc vừa nghe
Bài này là au vừa viết vừa nghe lun, đột nhiên có cảm hứng muốn chia sẻ❤❤❤❤)
Hỏa thuật của Phượng Họa Lan là bẩm sinh.
32 Nguyệt Dạ Long ôm nàng trèo lên giường, chỉnh nàng ở tư thế thoải mái nhất, vận nội lực làm ấm nàng.
Phượng Họa Lan như con mèo nhỏ, cảm nhận hơi ấm theo quán tính càng nhích lại gần hơn, dụi dụi vào người hắn.
33 Ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ, ấm áp dịu dàng.
Phượng Họa Lan trên giường mở mắt. Nàng vẫn còn cảm thấy mệt mỏi, cực kì mệt mỏi, rất rất mệt. Nàng vươn tay, xoa xoa huyệt thái dương.
34 Sau trận bệnh ấy, nội lực cường đại của Phượng Họa Lan như trở về con số không. Ý thức của nàng do hôm đó đã tổn thương, nội lực cường đại bùng phát toàn bộ làm hiện tại tuy sức khỏe đã tốt hơn, nhưng lại yếu ớt hệt như người bình thường.
35 Kia, rương kia chính là thứ chứa quà tặng của nàng a.
Phượng Họa Lan bất giác siết chặt ngực áo trái, hô hấp nghẹn lại. Loại rương đó, nàng chỉ đạo rèn ổ khóa có mật khẩu như hiện đại, mật mã chính là sinh thần của Lăng Phong, Lăng Phong đâu phải chưa từng nhìn qua loại ổ khóa này đâu? Hắn.
36 Phượng Lăng Phong ân cần đỡ Phương Doãn vào chỗ ngồi cạnh hắn.
Phương lão heo đắc ý thẳng thừng khiêu khích lão Hữu thừa tướng gia, lão ngoe nguẩy cái mông to, lúc lắc thân thể mạp mạp về chỗ.
37 _ Ngươi hầu hạ hắn lâu như vậy, chắc chịu không ít sự hành hạ của tên khốn đó nhỉ? Phượng Họa Lan nhìn bộ dáng quá quen rồi của Sử Tiêu Dung, không nhịn được thương cảm hỏi
_ Tiểu thư thật thông minh.
38 Trời đã sáng rõ, đám chim ríu rít kêu rộn ràng khắp phủ.
Phượng Họa Lan đặt ly trà xuống bàn, hơi nhướn mắt nhìn ra bên ngoài.
Thiên An đã trở lại, lúc này hắn quỳ xuống trước mặt nàng, vẻ mặt kiên quyết, liếc mắt nhìn nàng sau đó cắn răng:
_ Cung chủ, thuộc hạ biết mình bỏ lỡ nhiệm vụ về đây là đáng tội.
39 Cuộc tranh luận của bốn lão nhân đó kéo dài ba ngày.
Cuối cùng thỏa thuận, cả bốn người đều là sư phụ của tiểu nha đầu.
( Để dễ nhớ, chúng ta chia thế này:
_ Thiên Hoành sư phụ Thiên An sẽ là đại lão đầu
_ Lâm Tuấn Kiệt sư phụ Lâm Đại Bảo sẽ là nhị lão đầu
_ Lam Tân sư phụ Nguyệt Thương Ly sẽ là tam lão đầu
_ Phi Cổ Danh sẽ là tứ lão đầu.
40 pesutudangiu2002, chương này chắc nàng hạnh phúc lắm đây. Nhờ nàng làm động lực ta mới viết chương này nhanh hơn dự định.
Yêu nàng
8 năm sau
Hỏa Phượng quốc đời thứ 8, Hoàng đế Phượng Lăng Phong ngự trị năm thứ ba.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28