141 Trong lòng Lạc Lâm Lâm không khỏi nổi sóng, làm sao với nha đầu này bây giờ? Người của Vu Sơn tộc bọn họ một khi đã thích ai đó thì cái gì cũng không quản, cho dù ngồi ở bên ngoài cửa và chính tai nghe được những tiếng không nên nghe, vậy mà nha đầu đó vẫn không thay lòng chút nào.
142 Một mình thượng lộ, Lưu Sâm mãi mê suy nghĩ về một vấn đề. Đó là cửa ải ma đạo trong công phu của hắn. Hắn có thể dùng tuyệt chiêu Toàn Phong chùy để giết cường giả, nhưng tuyệt chiêu này quá lợi hại.
143 Sau hơn mười lần hoạt động, Cách Tố liền đạt tới cao trào lần đầu tiên, không ngờ lại dễ dàng được thỏa mãn ngoài ý liệu như thế. May là nàng nhanh chóng lại có được ý xuân dạt dào, nên lập tức tái chiến lần thứ hai, nhưng sau khi đạt tới cao trào lần thứ hai thì nàng cũng mệt rã rời triệt để.
144 - Ừm, cũng thỉnh thoảng!Lưu Sâm mỉm cười, nói:- Ngươi vui vẻ như vậy, chẳng lẽ là bị. . . . Á Na khẽ nhếch đôi môi anh đào lên, nàng khẽ gõ vào cái rương ở dưới đất, rồi nói:- Có biết đây là cái gì không? Là rèm cửa sổ đó.
145 - A Khắc Lưu Tư, làm sao bây giờ?Tư Tháp thấp giọng hỏi:- Chúng ta len lén trốn ra chứ?Lưu Sâm phủ quyết:- Ngươi không nghe đạo sư nói gì à? Không cho phép chúng ta ra ngoài đấy! Khắc Nại đã chết rồi, giờ có đi cũng chẳng có giá trị gì.
146 - A Khắc Lưu Tư, chúng ta không thể tiến vào nữa. Nếu cứ tiến vào. . . . thì chúng ta sẽ trở thành những người bị mất hết ma pháp. Ưu Lệ Ty nói với giọng bất an.
147 Lập tức trong lúc đó, hai người thâm nhập vào cốc được mấy dặm. Đối với Lưu Sâm mà nói, rừng rậm cũng giống như hồ nước vậy, hắn tự do đi lại không gì cản trở được.
148 - Xuống dưới!Lưu Sâm quát lớn một tiếng, sau đó thân thể bốc lên cao. Khi hắn vừa nhảy lên cao thì ở trên không trung cũng có rất nhiều phi ảnh lượn lờ qua lại.
149 - Huyễn ảnh phân thân, đây là cơ hội xuất động!Lưu Sâm chỉ thốt ra mấy tiếng, sau đó thì thân ảnh của hắn lập tức biến mất trong nháy mắt, còn giữa đương trường thì bỗng nhiên thấy có thêm bốn cái bóng huyễn ảnh nữa.
150 Theo so sánh cấp bậc, vậy bây giờ hắn là ma pháp sư cấp mấy rồi? Chỉ sợ tính không ra thôi! Một ma pháp sư cấp bốn đã có thể tiếu ngạo thiên hạ rồi, vậy nếu là ma đạo sư thì sao?Trong bóng đêm, ánh mắt của Lưu Sâm lấp lóe hàn quang.
151 Vài tên chiến sĩ ứng tiếng xông ra, quang mang ở trên những bộ ngân giáp kim đái của chúng chiếu sáng lập lòe, bọn chúng tựa như những con chim ưng tấn công từ trên cao xuống, mà cũng giống như những con rắn đang trườn đi thật nhanh ở trong cỏ, mới thấy chúng xuất hiện ở bên phải đây, nhưng chớp mắt một cái thì đã thấy chúng tấn công vào bên trái rồi; còn những tên xuất hiện ở bên trái thì lại tấn công vào bên phải.
152 Tám tên trưởng lão châu đầu vào nhau thầm thì bàn tán. Lão hồ ly kia cũng góp phần vào thảo luận, có lẽ lão chính là quân sư quạt mo của cả nhóm cũng nên.
153 Một đóa hoa Thủy Tiên rất quen thuộc!Hắn đã từng trong lúc vô ý nhìn thấy qua loại hoa đó một lần, đó là đóa hoa ở bộ vị kín đáo của Á Na. Sau khi biết bị hắn nhìn lén mình, Á Na đã đáp lại cho hắn một chậu nước tắm để "ghi khắc" lại buổi kỳ ngộ đó.
154 Tại khách sảnh rộng lớn, trên chiếc bàn thật lớn, người ta bày la liệt những chén rượu cũng thật là lớn!Nếu muốn nói có vật gì đó thật to lớn ở tại đây, vậy vật đó chính là đội hình thật lớn chứ không còn nghi ngờ gì nữa.
155 - Ngươi biết ta là gì không?Khánh Ước nhẹ giọng nói:- Để ta nói cho ngươi biết đáp án của vấn đề kỳ quái này: ta là một cái chìa khóa!Lưu Sâm mở to đôi mắt.
156 Vầng thái dương từ từ lặn xuống, Khánh Ước thẹn thùng hỏi Lưu Sâm:- Hôm nay chúng ta ngủ ở đâu?Nghe nàng hỏi xong, Lưu Sâm cũng cảm thấy ngượng ngùng theo.
157 - A. . . . Khánh Ước kêu lớn:- Làm sao bây giờ?Khắp nơi ở trong rừng đều là độc trùng mãnh thú, nếu bọn chúng nhất tề cùng tấn công họ, vậy làm sao trốn được? Đối với nàng, độc trùng còn đáng sợ hơn mãnh thú nữa!- Đừng lo!Lưu Sâm cười nói:- Nếu ngươi có hứng thú thì cứ mở mắt ra để xem chúng nhảy múa, tuy nhiên, nó có điều hơi đáng tởm một chút.
158 Bầu trời bắt đầu sáng dần, sương mù cũng từ từ tan đi. Vầng thái dương vừa ló dạng, trên thân hai người được ánh bình minh tỏa chiếu óng ánh, thỉnh thoảng hai ánh mắt liếc nhìn nhau, ẩn ước trong đó có một loại sức sống nào đó khá sinh động.
159 Sau khi tiến vào phòng học chuyên dụng cho Hoàng kim tổ hợp, vài tên thành viên của Hoàng kim tổ đang ngồi tại đó, Cách Lý đạo sư chỉ nói:- Viện trưởng có việc quan trọng cần tuyên bố!Sau đó thì ông ta không mở miệng thêm lần nào nữa, nhưng tin tức này cũng đủ khiến mọi người khích động không thôi rồi.
160 - Ngươi sai rồi!Ưu Lệ Ty nói:- Ngươi không nên nghĩ tới cái từ "bằng hữu" đó, mà phải nghĩ tới cái từ "đối thủ" mới phải!Lưu Sâm nghe vậy thì sửng người ra.