161 Á Na hít vào một hơi thật sâu, nàng từ từ bình tĩnh lại rồi nói:- Ngươi đã nhìn thấy gì?Lưu Sâm gãi gãi đầu:- Thấy cái gì? Bộ không phải là khiêu vũ sao? Vũ điệu quả cũng không tệ!Á Na nhìn chằm chằm hắn một lúc rồi hỏi lại:- Chỉ có vậy thôi?- Chỉ có vậy thôi!- Ừm, vậy thì đa tạ đã khích lệ!Á Na ngồi xuống rồi hỏi tiếp: mới nhất ở - Ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?- Xin mời hỏi!Lưu Sâm có chút hơi khẩn trương.
162 Học viện trong học viện, người trên người. Hôm nay bầu không khí tại phòng học đặc biệt tràn đầy áp lực. Tuy rằng Lưu Sâm và Tư Tháp ngồi chung một chỗ, nhưng hai người chỉ cười cười xã giao với nhau thôi, chứ không còn cái tình thân thiết giữa bằng hữu với nhau như trước nữa.
163 - Ái lang!Cách Tố ngồi trên giường, hỏi:- Chàng thật là ma đạo à?- Phải!Lưu Sâm vừa nói vừa đưa tay tới trước ngực nàng rồi hỏi lại:- Nàng có tiếp nhận được điều đó không?- Hơi khó đấy!Cách Tố điều chỉnh lại cách ngồi của mình, để cho đôi ngọc thố lọt vào bàn tay của hắn, rồi hỏi tiếp:- Chẳng phải chàng thường nói là ma pháp chính của mình vẫn không có cách nào tiến triển được hay sao? Thế tại sao bây giờ nó lại tiến bộ nhanh quá vậy?- Vậy để chúng ta thí nghiệm một chút nhé!Lưu Sâm hỏi:- Nàng có Phong hệ ma tinh ở đây không?- Có!Cách Tố mở ngăn tủ ở đầu giường và lấy ra một chiếc hộp, sau đó nói:- Ở trong này có một viên ma tinh của Phong xà.
164 Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên:- Lưu Sâm!Tiếng kêu rất du dương và rất dễ nghe. Lưu Sâm quay phắt lại, ở phía sau một thân cây lớn có một đôi mắt đang nhìn hắn.
165 Ma thú rừng rậm, ánh dương quang rực rỡ xuyên qua những tán cây rồi trải dài xuống đất, tạo ra một chút vẻ thần bí. Lưu Sâm gia tăng cước bộ. Hắn cảm thấy bản lãnh của mình đã được tăng nhiều, nên lúc nào cũng thấy hưng phấn.
166 Sau khi thu tay lại, Lưu Sâm bước ra khỏi thạch động, thế là kỳ tích liền phát sinh. Viên châu tròn tròn màu trắng tinh ở trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên có ánh sáng lưu động, nó lưu động một cách rất quỷ dị! Khi quang mang vừa lưu chuyển, viên châu đó chợt bắt đầu biến dạng và co rút một lúc khá lâu!Hắn không biết nó là loại ma tinh gì! Hắn chỉ biết đây là một loại ma tinh mà hắn chưa từng thấy qua bao giờ!Nhưng điều đó không làm cho hắn giật mình, mà là vì viên ma tinh này có thể ẩn hình, vì vậy mà hắn có lý do tin tưởng rằng hai căn thạch động ở hai bên trái phải nhất định đã từng có ma tinh và ma điển! Hắn không hề bị chậm chân.
167 - Phải thô bạo thì mới khoái hoạt!Cách Lạp Lạp vừa thở hổn hển, vừa hoạt động mạnh!Tiếng rên khoái hoạt bay khắp rừng tùng, thật không ngờ, một tiểu Tinh Linh như thế lại có thể phát ra tiếng rên lớn như vậy.
168 - Vừa rồi cùng ngươi mây mưa là để cho ngươi biết, trong Tinh Linh tộc, những nữ hài tốt hơn Cách Lạp Lạp thì có rất nhiều. Nếu ngươi thích xử nữ thì ta cũng có thể cho ngươi xử nữ, hơn nữa còn có thể dạy cho họ trở thành những xử nữ khéo chiều chuộng nam nhân nữa.
169 Cánh cửa được từ từ mở ra, Lưu Sâm đang định rặn ra một nụ cười động lòng người nhất, nhưng khi vừa nhìn thấy người ở ngoài cửa, khuôn mặt của hắn liền cứng đờ đi.
170 - Chúng ta đã quên ước định một việc!Á Na nhìn vào mắt hắn, rồi nói: mới nhất ở - Ngươi phải lấy Ma tôn để thề, tuyệt không được nói dối. Ngươi đồng ý không?- Đồng ý!Lưu Sâm gật đầu nhận lời.
171 Ánh sáng của các vì sao từ từ tắt dần, chỉ còn lại ánh đèn le lói chiếu sáng, Lưu Sâm chớp chớp đôi mắt. Hắn uống rượu thua người, nhưng năng lượng trong cơ thể lại giúp hắn rất nhiều.
172 Bạch Ngọc học viện tại Minh Hà cốc!Cốc như tranh vẽ, đẹp rực rỡ, người như ngọc, ngọc sinh hương!Cho dù nơi đây là vùng Tây Bắc khổ hàn, nhưng tòa sơn cốc này rất phản thường, khung cảnh ở đây tựa như một bức tranh mùa xuân vậy.
173 Sau khi giao đáp án xong, giọng nói yếu ớt của lão giả kia lại vang lên:- Có ba vị bạn học được qua ải! Chẳng lẽ câu hỏi này khó trả lời lắm sao?Lưu Sâm mỉm cười, mình đã đoán trước là sẽ bị loại trừ rồi! Cách Tố, ta về đây!Nhưng Khắc Ân chợt đổi giọng:- Tuy nhiên, điều đó cho thấy họ thật sự có tâm truy cầu ma pháp, không có hạn chế.
174 Sau khi ôm ấp vuốt ve một lúc, Lưu Sâm chính thức tiến nhập vào nàng, thông đạo trơn tru dễ vào, rõ ràng nàng ta không phải là xử nữ, bởi vì nàng ta không bị cơn đau của xử nữ khi bị phá thân.
175 Lưu Sâm cười lạnh nói:- Viện trưởng tiên sinh là một cao thủ cấp thần, tốc độ nhanh hơn ta rất nhiều, còn thân thủ của ta đối với ngài thì thật chẳng ra gì, nhưng Thủy tinh cầu là của ngài, ngài muốn nó hiện ra cái gì thì nó sẽ hiện ra cái đó.
176 Hắn thản nhiên ngồi trong không gian của mình, ở bên ngoài có vô số địch nhân, nhưng trong không gian này, chỉ có một mình hắn mà thôi. Những người khác không vào được, và hắn cũng không có cách nào ra ngoài vào lúc này được, bởi vì nếu như hắn vừa ra khỏi cái không gian này thì tất nhiên sẽ rơi trở lại địa phương mà hắn từng bị vây khốn.
177 Lưu Sâm đứng suy nghĩ thẫn thờ, hắn dường như đã tìm thấy một chút tia sáng cho quái sự ly kỳ hôm nay, và cũng dường như đã tìm thấy đáp án. Nữ nhân thần kỳ kia có thể tùy ý thay đổi diện mạo để biến thành người khác.
178 Lưu Sâm lại nhảy lên lưng bạch lộc, sau đó thì một mực bôn hành, từ bắc xuống nam, hắn vẫn giữ nguyên hình dáng này. Khi đi ngang qua Tô Nhĩ Tát Tư học viện, hắn chỉ có thể đứng từ ngoài thành mà nhìn về tòa thành mỹ lệ và yên tĩnh đó mà thôi.
179 Thật vậy sao? Lưu Sâm thoáng do dự một chút, trong sự ôn nhu của nàng, hắn đã hoàn toàn quên mất lý do chính của mình khi đến đây, nhưng ngay vào lúc này, nó lại trở về trong đầu hắn.
180 - Hôm nay chàng đến đây. . . . là vì báo thù gia gia ta phải không?Khải Sắt Lâm nhẹ giọng hỏi:- Dùng phương thức đặc biệt của chàng để báo phục?Khắp thiên hạ đều biết phương thức của A Khắc Lưu Tư là phương thức gì! Thứ nhất là không tìm người khác, mà chỉ tìm nữ hài.