1 Trời xanh gió mát, mặt trời đã thẳng lên trên cao, một cô gái vẫn say sưa trong giấc ngủ. Tiếng chuông báo thức reo ầm ĩ, không phải một mà là ba chiếc.
2 Cảm xúc xao xuyến lúc đó vẫn còn đọng lại, kéo dài đến cả trong giấc mơ. Trong giấc mơ, cô nhớ lại ngày trước khi cùng công chúa hạ giới, lấy lý do là đi theo quản chặt công chúa, thực sự là vì muốn gặp ai kia.
3 Tiết đầu tiên là tiết sinh hoạt chủ nhiệm, nhưng mãi vẫn chưa thấy cô đâu. Cả lớp 2B bắt đầu ồn ào mất trật tự, người thì đem đồ ăn sáng còn đang dang dở ra thưởng thức những miếng cuối cùng, nhóm thì quây quần nhau bên một cuốn tập đã được làm đầy đủ, không nói cũng biết chắc chắn là đang chép bài.
4 Hôm nay quay về quy luật cũ, dậy muộn. Thực sự không cách nào chữa được tật ngủ nướng của Minako, chắc có lẽ cô cần thêm nhiều biện pháp mạnh mới có khả năng thay đổi một chút.
5 Trong một lần ham chơi, công chúa Usagi – ngày đó là Serenity đòi được cưỡi ngựa, thử xem con ngựa ở Trái Đất cưỡi lên trông như thế nào, có oai không, chạy có nhanh không.
6 “Trưa nay lại quên cơm hộp chứ gì! Nhìn mặt cậu đúng là thểu não” Usagi tung tăng chạy đến, cô còn khoe hộp bento hôm nay được đích thân anh Mamo làm, đúng kiểu truyền thống, có trứng cuộn, có vài miếng tonkatsu (thịt heo chiên) ngon lành.
7 Giờ học buổi chiều trôi qua êm đềm. Chủ nhiệm mới này thực sự là người nghiêm túc, cả lớp cũng không muốn gặp phiền phức nên đa số thuận theo, không có ý chống đối.
8 “Sao rồi, em không hiểu chỗ nào?” – Kunzite giữ một khoảng cách với Naoko, nhẹ nhàng hỏi. Dù anh nghĩ cô ta đang bày trò, nhưng cũng không còn cách nào hơn.
9 Kunzite quay sang lấy chiếc cặp của mình, rồi quay qua nhìn Minako. “Nào, về thôi”, anh nhẹ giọng nói. Chắc chỉ có những lúc thân mật thế này, anh mới nói chuyện dịu dàng hơn với cô.
10 Cả bọn cùng nhau ra về, hôm nay họ không ghé quán nước mà trực tiếp sang thẳng nhà Usagi. Hôm nay cả nhà cô ra ngoài ăn tiệc, Usagi thì bận học nên không thể đi được, đành cho cô mở tiệc tại nhà để bù đắp.
11 “Uầy, để tớ vào xem thử xem có giúp được gì không” Zoisite hí hửng vào theo, anh tính cách trẻ con lại rất hay tò mò. Vừa nói xong liền ngay lập tức bị gần chục ánh mắt liếc sang, anh tự hiểu ra vấn đề, im lặng, tiếp tục quấn quýt với Ami.
12 Chương trình hát Karaoke kéo dài đến hơn mười giờ tối, hàng xóm sang than phiền nhắc nhở inh ỏi, cả bọn mới bắt đầu chuẩn bị ngủ. Đã khuya lắm rồi, Usagi quyết định mời họ ở lại.
13 Nephrite nhìn ra tình ý của Minako từ lúc đầu bước vào nhà. Anh cũng nhìn thấy nét mặt có chút bối rối đang cố giấu kín của Kunzite. Chuyện hai người ở kiếp trước ai cũng đều biết rõ.
14 Woa… Trước mặt họ là ngôi đền nổi tiếng bậc nhất ở Kyoto. Không khí ở đây vừa trang nghiêm vừa đông đúc, bởi có rất nhiều người cũng đến tham quan cầu nguyện.
15 “Cô đang quen với tên đó sao?” Kunzite chặn lại giữa đường, lúc Minako đang đi đến. “Liên… liên quan gì đến thầy. Sensei à, thầy nên quan tâm việc học của em, không phải là chuyện tình cảm của em.
16 Tin đồn Hatori tỏ tình với Minako lan rộng ra, vì trước đó có cậu bạn cùng lớp Hatori đi ngang nhà hàng nhìn thấy cậu đang nắm tay cô. Không cần biết thực hư sau đó ra sao, một đồn mười, mười đồn một trăm… Tức thì cả khối năm hai đều cho rằng hai người đang hẹn hò.
17 “Tớ có bí mật về cô bạn gái thân yêu của cậu, hãy ở lại lớp sau giờ học” – Hatori nhận được mảnh giấy trong hộc tủ. “Cô bạn gái thân yêu” ở đây nhất định ám chỉ Minako, vì mọi người đều hoàn toàn hiểu lầm họ quen nhau.
18 “Tại sao… Hatori tốt như vậy, tại sao lại làm vậy?!” – Minako nước mắt chực rơi. Cô bị người luôn miệng nói yêu thương cô lừa gạt. Chẳng lẽ không ai thật lòng yêu cô?Kunzite nhìn thấy cô khóc, bỗng dưng tức giận.
19 “Đủ rồi!” Rốt cuộc anh – Kunzite cũng đã lên tiếng. Anh đi đến chỗ Hatori. Chuyện của Naoko, cứ để Minako giải quyết. “Cậu, thích cô ấy. Mà lại làm những chuyện như vậy sao?” Anh thực sự không hiểu nổi.
20 “Này! Muốn để bọn tớ chờ đến bao giờ hả?!” – Rei gằn giọng qua điện thoại, cả bọn các cô cùng các anh còn lại đều đã chờ hai người đấy gần cả tiếng đồng hồ.