1 Chương 1 Thục săm soi tờ giấy trên tay. Nó phân vân lật tới lật lui, chưa biết tính thế nào. Chiều hôm qua, lúc thò tay vào ngăn bàn, nó tình cờ phát hiện ra tờ giấy này.
2 Chương 2 Đúng như Xuyến dự đoán, ngày hôm sau chẳng có gì lạ xảy ra. Vừa ngồi vào chỗ, Thục hồi hộp thò tay vào ngăn bàn nhưng chẳng có tờ giấy nào trong đó.
3 Chương 3 Phong Khê quả là một anh chàng nhanh nhẩu phát khiếp. Ba ngày sau khi Xuyến gửi "tối hậu thư", ba trái ổi tròn trĩnh đã nằm ngay ngắn trong ngăn bàn của Thục.
4 Chương 4 Xuyến, Thục và Cúc Hương nhận được ba trái xoài chỉ vài ngày sau đó. Vẫn với một bài thơ kèm theo. Lần này, giọng điệu của Phong Khê đã bắt đầu ỡm ờ: Khi chưa biết thì kêu huyền bíLúc hay ra, giản dị lắm thay!Xoài ngon ba trái trao tayMong rằng gặp gỡ sau này.
5 Chương 5 Sau khi gởi lá thư "vô tình và trắng trợn" đi rồi, Xuyến, Thục và Cúc Hương nơm nớp chờ xem Phong Khê sẽ phản ứng như thế nào. Nhưng sau bốn ngày chờ đợi, Phong Khê vẫn bặt vô âm tín.
6 Chương 6 Thục sè sẹ đặt bài thơ Phán vừa sáng tác vào trong ngăn bàn. Nó thận trọng đến mức tưởng như mảnh giấy nhỏ kia có thể tan biến bất cứ lúc nào.
7 Chương 7 Những ngày ôn tập căng thẳng khiến nỗi băn khoăn về anh chàng Phong Khê bớt ám ảnh Thục. Thục chúi mũi vào bài vở, chẳng còn thì giờ nào nghĩ ngợi đến anh ta nữa.
8 Chương 8 Đầu giờ chiều, Cúc Hương vừa ôm cặp bước vô, Xuyến và Thục đã vọt miệng hỏi ngay: - Sao rồi?- Sao chuyện gì?- Thôi, đừng giả bộ nữa! Chuyện anh chàng Phong Khê chứ chuyện gì!Cúc Hương thủng thẳng:- Thì tao làm đúng theo những gì tụi mày dặn.
9 Chương 9 Vừa bước vào lớp, Thục đã đảo mắt nhìn quanh. Nhưng nó chẳng thấy Hoàng Hòa đâu. Lúc đầu, Thục cứ đinh ninh là anh đi trễ. Nhưng đến khi tiếng chuông vào học vang lên, Hoàng Hòa vẫn bặt vô âm tín, Thục mới hay là anh nghỉ học.
10 Chương 10 Sự gặp gỡ bất ngờ đó nhanh chóng xóa tan những thắc mắc trong đầu Xuyến và mọi bí ẩn trước nay bỗng chốc trở nên sáng sủa như được phơi ra dưới ánh mắt trời.
11 Chương 11 Tin buồn của Phán khiến nỗi háo hức "lật tẩy" Phong Khê của ba cô gái hơi chùng xuống. Nhưng không vì vậy mà cuộc gặp gỡ ở nhà hát Hòa Bình bị đình lại.
12 Chương 12 Còn lại ba người, Cúc Hương ngó Xuyến: - Hắn ngoan cố ghê hén mày ?- Ừ. - Không hiểu sao hắn lại sợ tụi mình dữ vậy! - Cúc Hương tiếp tục, giọng băn khoăn - Nếu hắn thú nhận hắn là Phong Khê, tụi mình đâu có "ăn thịt" hắn!Ngược lại, mình còn có "cảm tình" với hắn nữa là khác!- Cảm tình với ai ? - Thục vụt hỏi.
13 Chương 13 Cúc Hương tìm gặp Phán củi:- Năm giờ chiều nay bạn rảnh không?- Rảnh. Chi vậy?- Đi với tụi này!- Đi đâu?Cúc Hương nháy mắt:- Đi gặp anh chàng Phong Khê chứ đi đâu! Kế hoạch của bạn đã thành công rồi.
14 Chương 14 Mới mười hai giờ trưa, lớp học đã đông nghẹt người. Những dây kim tuyến nhiều màu vắt lơ lửng ngang trần phòng khiến lớp học rực rỡ hẳn lên.