1 Một tình yêu đẹp như mơ
. . .
Một hạnh phúc mỹ mãn tưởng chừng như là mãi mãi
. . .
Cô là tất cả của anh. . .
. . . Là nụ cười. . .
.
2
1.
Mỹ…
Bệnh viên Gold…
Phòng 215…
- Con tỉnh rồi sao??!!!!!
- Ơn Trời, cuối cùng con cũng mở mắt!!!!!
- Tiểu thư!! Tiểu thư tỉnh rồi!!!!
- Bác sĩ! Bác sĩ đâu??????!!
- Mau! Mau lên!!!
- Nhanh lên! Nhanh nhanh!!! Khẩn trương 1 chút!
- …
- …
Cả phòng bệnh đang nhốn nháo hết cả lên.
3
1.
- Oa… oa… oa… Cuối cùng cũng được xuất viện rồi!!!! Ở đây ngột ngạt muốn chết! TRỜI ĐẤT BAO LA, TA ĐẾN ĐÂYYYYYYYYYYY!!!!!!!!!!! – Kim hét toáng lên, nhảy tưng tưng làm các bác sĩ, y tá, vệ sĩ có mặt trong phòng đều phải bật cười.
4
1.
- Con sẽ về Việt Nam! – Cô dõng dạc tuyên bố khiến tất cả mọi người từ trên (ông Hùng, bà Vân Chi) xuống dưới (người hầu, phục vụ) phải kinh ngạc.
5 1.
Hôm nay là ngày đầu tiên Kim đi học lại sau 2 năm “nghỉ ngơi”. Cô thật sự rất vui!!!
Chỉ tiếc là Bảo không thể cùng cô đến trường. Vì anh đang theo học Đại học ở Mỹ nên không thể nhập học cùng cô được.
6 1.
Hôm sau khi cô vừa bước chân vào lớp đã thấy Cẩm Tú đang vênh vênh trên bục giảng. Cô coi như không thấy, nhanh chân đi về chỗ ngồi.
- Kim!!
- … - Cô đeo tai nghe vào, gục đầu xuống bàn… ngủ.
7 1.
Hôm nay là tuần thứ 2 cô học ở cái trường Đại học to đùng mang tên Sky này.
“ Tất cả các học sinh và giáo viên nhanh chóng tập trung tại hội trường lớn có thông báo.
8 1.
- WHATTTTTTTTTTT???? - Cả cái biệt thự nhà họ Lê dường như rung chuyển bởi tiếng hét chói tai của Kim.
- Em bình tĩnh đi nào! – Thanh vội vàng ngăn cản Kim khi cô định tiếp tục “luyện giọng”.
9 1.
…
- Nên lấy chủ đề là gì đây? – My cắn bút.
- Hiện đại… hay Truyền thống? - Nhật hỏi.
- Cái đó quá bình thường rồi. – Thanh gạt phăng. - Hiện nay những khu resort 5 sao hay nhà lá đều không thiếu.
10 1.
- CHÁN QUÁ ĐIIIIIIIIIIIIIIII!!!! Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa… – Thiên, Nhật, My vừa bước vào cổng biệt thự nhà họ Lê đã nghe thấy tiếng kêu thấu trời của Kim.
11 1.
- Mọi người bàn bạc xong chưa? – Kim lên tiếng.
- Oái… - Cả 4 người giật mình hét lên. (đang nói xấu người ta mà!!? Đúng là có tật giật mình! Các cụ nói chí phải.
12 1.
- Em trở lại bình thường rồi hả, óc bã đậu? – Vừa chui ra khỏi trại, Nhật đã kêu toáng lên.
- Mới sang ngày ra anh đã lên cơn rồi sao? – Kim lườm Nhật một cái sắc lẻm.
13 1.
- Anh Thiên, chúng ta đi đâu vậy? – Cô tò mò.
- Em muốn đi đâu? – Anh không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Em có biết chỗ nào với chỗ nào đâu??? – Cô nhăn nhó.
14 1.
- Huraaayyyyyyyyyyyyyyy… - Kim kêu toáng lên, cầm bản thiết kế đã hoàn thành nhảy chồm chồm, reo hò ầm ĩ.
- Nào… nào… cậu bình tĩnh nào… đừng kích động… - My vội vàng “khuyên can”.
15
1.
“I love you! I love you! I love you!”
- Ư… ưm… oápppppppppppp… - Kim liêu xiêu bước xuống giường, vươn vai mấy cái rồi mới mở mắt ra.
Cô đã quen với việc bắt đầu một ngày mới với tiếng chuông báo thức đáng yêu mà trước đây cô vẫn thấy rất kì quặc kia.
16 1.
Ting… tang… toong… teng…
- Ư… hư… aloooooo… - Kim uể oải vớ cái điện thoại đặt lên tai. Không biết ai mà độc ác đến nỗi gọi điện làm phiền cô trong 1 buổi sáng chủ nhật đẹp trời thế này cơ chứ!??! Có biết là cô đang ngủ ngon không hả??!?
- Búp Bê, em vẫn còn ngủ sao???
- Ừm…
- Em biết mấy giờ rồi không?
- Hử…
- Dù là chủ nhật thì cũng không nên ngủ muộn như vậy chứ?!?!
- Ư…
- Dậy đi!!
- Ứ…
- Ngoan nào, dậy đi chơi.
17 1.
- Búp Bê… – Vừa thấy cô bén mảng đến cái giá sách, anh liền kêu lên. – Dừng lại!!!!
- Sao ạ? – Cô ngạc nhiên quay lại.
- Em đừng có lại gần đó.
18 1.
- Kim này, tớ có chuyện muốn hỏi cậu. – Vừa thấy Kim ló mặt vào lớp, My đã te tởn chạy tới.
- Ừm. Có gì cậu cứ hỏi đi. – Kim vui vẻ đáp lại, tâm trạng rất tốt.
19 1.
Không biết là bao lâu sau, cuối cùng cô cũng đứng lên, đờ đẫn bước ra khỏi cửa hàg.
Ông Cường sau khi nghe được câu trả lời của cô, đã lập tức bỏ đi, không nhìn cô lấy 1 cái.
20 1.
- Ư… ưm… oaa… oa… oa…a…
- Cuối cùng cũng chịu dậy rồi sao??? – Anh nhìn “con mèo nhỏ ham ngủ” trên giường, vừa giận lại vừa yêu.
Anh rất rất muốn mắng cho cô 1 trận.