1 “Chào em! Em có phải là học sinh mới của trường này không? Anh học khóa trên…” Hàng mi cong cong, chiếc mũi cao, đôi môi bóng và cả đôi mắt sâu thẳm nữa chứ! Ô quả là một anh chàng đẹp trai! Khuôn mặt đẹp ấy cứ thế xuất hiện sống động trước mắt tôi!Nước miếng tuôn ra!Tiếng đồn trường Trung học phổ thông Phác Thiện là nơi sản sinh ra những anh chàng đẹp trai, quả không sai.
2 1. “Bố ơi, con đến rồi!” Lúc tôi thở hổn hển chạy đến cổng trường thì trời đã sáng rõ rồi, bố tôi đang lo lắng nhìn ra phía sân trường vắng lặng buổi sáng sớm.
3 Bầu trời trong vắt như được gột rửa sạch sẽ, ngoài cửa sổ, những cơn gió nhẹ nhẹ thổi những đám mây trắng bay đi, còn tôi đang chống cằm chán nản nhìn lên tấm bảng đen.
4 Sau khi được tin Thượng Quan Cảnh Lăng có thể đến ứng tuyển chức huấn luyên viên dạy võ từ chỗ Tả Mạc Phong, tôi gần như cả buổi tối không ngủ, cứ ngồi ở hành lang chép sách toán cho tới khi trời sáng.
5 Tôi ngán ngẩm bước trên con đường nhỏ trong vườn trường, vừa đá một viên đá nhỏ vừa buồn bực!Nhờ vụ giao dịch của tôi và Tả Mạc Phong nên Thượng Quan Cảnh Lăng được thuận lợi tham gia cuộc ứng tuyển, sau bao cửa ải khó khăn thì cũng được làm huấn luyện viên Câu lạc bộ võ thuật của trường.
6 Sau khi tôi ra viện, lấy lý do sức khoẻ chưa tốt, tôi nghỉ học mấy ngày ở nhà xem phim hoạt hình, chơi điện tử, sống những ngày vui vẻ như ở xứ sở thần tiên.
7 Sau khi từ thành phố Z trở về, mọi người lại càng ra sức tập luyện. Tiếu Tiếu hình như đã quên chuyện ngày hôm đó, ngày nào cũng quấn lấy Thượng Quan Cảnh Lăng.
8 Tiệc mừng chiến thắng của chúng tôi được tổ chức tại một cửa hàng nằm cạnh sân vận động. Tả Mạc Phong tuyên bố, hôm nay bao trọn cửa hàng. Ánh sáng, âm nhạc và những khuôn mặt háo hức làm tôn thêm không khí sôi động nhưng không kém phần lãng mạn bên trong phòng hát đang chao đảo bởi những chiếc đèn xoay.
9 Tả Mạc Phong đi từ trưa, nhưng đến khi trời tốt, vẫn chưa thấy anh ấy quay lại. Tôi nằm trên giường bệnh, mắt chong chong nhìn lên trần nhà. Thượng Quan Cảnh Lăng, tôi lo lắng cho anh ấy quá! Nhất định là anh ấy rất đau lòng, anh ấy biết người tôi thích là Tả Mạc Phong, nên mới quyết định trở về thời đại của mình.
10 Thượng Quan Cảnh Lăng chẳng để lại lời nhắn nào, cứ thế xuyên thời gian trở về thời đại của mình! Không biết anh ấy trở về triều Minh, giờ này thế nào rồi, liệu có lại đuổi theo tên dâm tặc kia đến vách đá cheo leo ấy không? Liệu có một ngày nào đó, anh ấy lại vô tình rơi xuống đầu tôi và đem đến cho tôi một niềm vui khôn tả không? Nói vậy thôi chứ tôi đương nhiên là mong cho anh ấy luôn may mắn, không bao giờ phải gặp lại những nguy hiểm như lần này.