1 Sáng sớm, những tia nắng nhảy nhót tràn qua khung cửa sổ rơi vào khuôn mặt trắng noãn của cô bé đang ngủ say trên giường, giống như một bức tranh thiên thần xinh đẹp nếu như trên khóe môi không dính một sợi chỉ bạc hình như là nước miếng phá vỡ cảnhh đẹp.
2 Từ xa chạy đến nó đã thấy An Vy đứng trước cổng trường đợi nó. Đúng là mĩ nhân a đứng đâu cũng tỏa sáng, chẳng bù cho nó hazz! An Vy thấy nó ủ rũ quan tâm hỏi : - Làm sao thế! Mặt cứ nhăn nhăn như bị táo bón vậy?-An Vy cũng rất ngạc nhiên nha! - Vợ à, sao em có thể nói chồng mình như vậy chứ?- Gương mặt nó nhăn nhó tội nghiệp - Thấy mà ghê! Ai là vợ mày chứ, tao chỉ thích mĩ nam không thích mỹ nữ mà.
3 - Lão đại trường Đông Phong!, không phải chứ, cái tên vừa xấu vừa lùn đó muốn đánh với chị sao. . . ha. . . ha. . . ha. . . cười chết mất. . . ha. . .
4 Ở bãi đất trống, bụi bay mù mịt, chỉ thấy một nhóm thanh thiếu niên chia làm thành hai phe, mỗi bên khoảng hai mấy, ba chục tên nhìn nhau đầy sát khí như thể bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên cắn xé nhau một trận.
5 Lời tuyên chiến vừa hạ xuống, nó và Lâm Hoàng cùng đồng thanh: - Lên- Mệnh lệnh vừa ban tụi đàn em hai phe liền xông lên như hổ đói. Hai bên không ai nhường ai nên trận đấu chắc rất lâu mới kết thúc.
6 Bọn đàn em nhìn cảnh trước mắt cũng dừng tay. Người đắc ý nhất chắc chắn là Phi Long - Chị hai, tuyệt lắm- Phi Long cũng vừa hạ 1 tên trường Đông Phong lập tức reo lên Ngước mắt nhìn Lâm Hoàng đầy khinh thường, nó cũng rất đắc ý - Lâm Hoàng mày thử nói xem cảm giác thất bại như thế nào?- Nó vừa nói vừa giẫm một chân lên bụng Lâm Hoàng làm hắn đau thấu xương - Hừ đừng quá đắc ý - Lâm Hoàng chỉ khặc ra 1 câu sau đó liền quay mặt đi không nhìn nó.
7 Lâm Hoàng nhận thua cũng không ngoài dự đoán của nó, chỉ là nó không nghĩ hắn lại nhận thua sớm vậy, thật không thú vị! - Hừ, còn tưởng vĩ đại lắm! Chẳng phải cũng sợ hủy dung sao- Phi Long lầm bầm, nhìn Lâm Hoàng bị chị hai đánh đến thê thảm như vậy làm hắn mừng như điên chỉ thiếu không nhảy cẫng lên hò reo thôi.
8 Vừa bước vào nhà nó liền thấy ba mẹ ngồi trên sofa ở phòng khách, nhưng điều làm nó ngạc nhiên chính là cặp vợ chồng trung niên ăn mặc rất sang trọng đang ngồi đối diện họ.
9 Vừa đóng cửa phòng nó liền nhào lên giường , vùi đầu vào gối. Không biết có phải đau khổ đến chết lặng rồi không mà bản thân nó cảm thấy trống rỗng, trên mặt bỗng cảm thấy một trận ướt át nếu không phải đang ở trong nhà nó sẽ tưởng rằng đang có mưa mất, từ nhỏ đến lớn nó là một đứa rất mạnh mẽ nên không bao giờ rơi nước mắt, bởi vì nó nghĩ nước mắt chính là thứ vô dụng chỉ làm con người thêm yếu đuối, vậy mà bây giờ chính nó cũng vậy.
10 Sáng sớm, nhưng tia nắng xuyên qua tấm rèm cửa thật dày chiếu vào căn phòng u ám tạo nên cảm giác mờ ảo, căn phòng vốn im lặng lại bị tiếng gõ cửa phá vỡ.
11 Từ ngày nghe câu nói vô tình đó của mẹ nó vẫn chưa chết tâm vì vốn dĩ bản thân là đứa cứng đầu, hết lần này đến lần khác hỏi ba mẹ lí do lai không ngờ lại bị mẹ cho một cái tát, mặt dù sưng đỏ lại chẳng thấy đau chỉ cảm thấy thật đau lòng, từ nhỏ đến lớn dù quậy phá đến cỡ nào cũng chưa một lần bị đánh vậy mà chỉ vì chuyện này lại bị đánh đau như vậy! Thật là không thể chấp nhận Bản thân nó cũng không ngờ thời gian lại nhanh như vậy, chớp mắt một cái đã được một tuần, rốt cuộc cũng đến cái ngày phải xa gia đình thân yêu của nó, thật ra bản thân nó tính cương quyết không rời, dù đánh dù chửi nó cũng sẽ không rời xa ba mẹ, nhưng lại không ngờ hôm qua ba ba đến phòng nó u sầu một hồi rồi nói với nó: - Con gái ngoan, chuyện này ba cũng không biết phải nói thế nào, nhưng con cũng đừng trách mẹ, bà ấy làm vậy là cũng vì con thôi, ba khuyên con tốt nhất đừng hỏi gì nữa cứ thuận theo mẹ con đi, như vậy là tốt nhất cho con Lần đầu tiên thấy người lạc quan như ba cũng vì chuyện này mà ăn không yên bản thân nó cũng thấy có lỗi.
12 Ngồi trên chiếc xe sang trọng này nó không khỏi cảm thấy có chút không quen, đặc biệt lại thêm ánh mắt chăm chú của người phụ nữ bên cạnh. Từ lúc thấy nó lên xe tới giờ nó chỉ thấy bà Ngọc, còn ông Thành thì không thấy đâu vẫn.
13 Trên chiếc cầu thang được chạm khắc tinh xảo, một cô gái xinh đẹp bước xuống. Khuôn mặt trái xoan, chiếc mũi cao thanh tú lại kết hợp với đôi môi đỏ mọng lại càng thêm mê người, mái tóc dài đến eo, đen nhánh xõa xuống càng làm thêm nổi bật nước da trắng nõn của cô gái.
14 Sau một đêm trằn trọc trên cái giường to lớn nó cuối cùng cũng tỉnh, nhìn căn phòng to lớn gấp đôi cả cái nhà nó thì lại lầm bầm" chỉ là cái phòng thôi mà, cần gì phải xây rộng như vậy hả trời?" xỏ chân vào chiếc dép bông hình con thỏ bông màu trắng nó mơ màng bước vào tolet "bốp".
15 Ngồi trên xe một lúc lâu thì bỗng nhiên chú Lâm tài xế vẫn yên lặng lái xe đột nhiên lên tiếng: - Chiều nay, ông chủ muốn gặp tiểu thư!- Giọng nói trầm trầm của người đàn ông ở tuổi trung niên làm nó đang ngắm cảnh ngoài cửa sổ hơi bất ngờ - Ông chủ?- điều này làm nó hơi thắc mắc, chẳng lẽ là ông Thành, không thể nào, hay là.
16 Bước chân vào Lê Dương nó lại không khỏi cảm thán về độ giàu có và xa hoa của ngôi trường này. Nhìn từng dãy lớp san sát nhau mang hơi thở quý tộc cổ điển Anh, lại không làm mất phần sang trọng và tão nhã, huyền bí mà lãng mạn khiến người ta say mê không lối thoát.
17 Bước trên hành lang dài và yên tĩnh, không một bóng người, ngay cả tiếng bước chân cũng vang lên rất rõ ràng. Nhìn bóng lưng cao gầy trước mặt nó không khỏi ủ rũ, từ khi nào mà một tên chuyên bị bắt nạt cũng cao hơn nó một cái đầu rồi, nhìn dáng người cậu ta cũng không tệ, ít nhất cũng phải 1m80 trở lên đi vậy mà khi bị đánh cũng không chút phản kháng nào, chẳng lẽ liên quan đến cô em gái nào đó sao?
- Nhìn vắng vậy, chắc đã vào học rồi nhỉ?- Thấy xung quanh không có ai thì nó không khỏi thở dài chắc giờ này chỉ còn nó với cậu Nhật Hào này còn lang thang ở đây thôi.
18 Tiết học cuối cùng cũng kết thúc, nó cũng chẳng biết mình có nghe được gì không còn nhỏ Tường Lam bên cạnh thì cứ ngủ từ đầu tiết đến cuối tiết. Mà cũng lạ thật, ngủ như vậy mà không bị giáo viên bắt sao? Chẳng lẽ trường quý tộc thì nội quy thoáng hơn hả?
- Này, tụi mình xuống canten đi- Tường Lam vừa nghe tiếng trống hết giờ đã bật dậy làm nó hết hồn
- Cậu sinh năm con heo sao? Hết ngủ lại ăn- Nó cảm thấy cô bạn mới này rất thân thiết liền muốn trêu ghẹo một chút
- Không, mình sinh năm con rắn- Tường Lam tỉnh bơ trả lời, rồi kéo nó xuống canten
- Tớ biết, cậu có cần thẳng thắn vậy không- Nó bước theo Tường Lam nhăn mặt hỏi
- Tớ vốn là người thẳn thắn- Tường Lam vẫn bình tĩnh trả lời
- Tớ chịu thua cậu lun đó (-_-)- Nhỏ này lạ thật lúc thì dễ thương, lúc lại cứng nhắc.
19 Ở Lê Dương không có tiết học buổi chiều mà chỉ có sinh hoạt ngoại khóa, nó cũng không thích tham gia những thứ như vậy liền muốn rủ Tường Lam đi chơi nào ngờ nhỏ lại nói nhà có việc bận rồi cứ thế xách cặp chạy như bay khỏi trường mà cái mặt cứ hầm hầm.
20 Kết thúc buổi học nó bình thản bước ra khỏi cổng trường thì đã thấy chú Lâm bộ dáng nghiêm trang đứng cạnh trước xe hơi màu đen sang trọng chờ nó. Thấy nó, chú Lâm vội vã vẫy tay làm nó hết hồn nhanh chóng chạy đến rồi nhảy vọt vào chiếc xe hơi với tốc độ ánh sáng.