61 Tôi ngoái đầu lại, Linh Nga đang đứng nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe rưng rưng chực khóc. Cứ đứng như trời chồng nhìn tôi, cố ấy ko hề hợp mắt. Tôi vội vàng chạy đến bên Linh Nga
- Em…Anh…Sao e gọi anh ko nghe máy?
- Anh đi đâu mà giờ này còn đến tìm e?
- Anh vừa đi đón…
- Anh cứ nói đi!
- Trang nó về, anh đón Trang ngoài sân bay rồi đưa về nhà, lúc e gọi Trang đang ngồi trên taxi với anh.
62 - Hả - tôi tròn mắt nhìn Linh Nga.
Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi ko chợp mắt rồi cười 1 cái rất bí hiểm
- Có. . . có được. . . không? - tôi ấp úng
- Anh đang nghĩ cái gì thế?
- À thì về.
63 - Hả, bà nói lại tôi nghe xem nào? - tôi sửng sốt
- Ông cưới tôi đi - nó thì vẫn tỉnh bơ
- What the fu. . . Bà bị hâm à, bị dở người à. Chắc trêu
- Tôi nghiêm túc đấy - nó cứng rắn
- Bà nghĩ sao tôi với bà lấy nhau, đêm qua bị thằng nào đá xong giờ nói nhảm à.
64 - Cái gì đây? - cái hộp nhựa được bọc và được cô ta đặt trong túi vải khá gọn gàng
- Anh cầm về đi, ko phải quà đâu. Chút về phòng mở luôn ra nhé! - cô ta nhanh nhẹn dúi vào tay tôi rồi nhanh chạy đi
Tôi cũng ko biết thứ gì, xách cái túi về phòng.
65 - Sao thế bà, có chuyện gì rồi à?
- Bố tôi…. . đi rồi
- ……. .
- Ông…. Có về được không?
- Có
Thế đấy, bố nó – người đàn ông đã lo lắng, chăm sóc nó, cho đến khi ông ấy đi, bố nó tốt lắm.
66 - Gì hả, hôm nay á?
- Ờ, mày không nhớ à?
- Bỏ mẹ rồi, thế mày đang ở đâu?
- Tao đang ở nhà Trang. Mọi người vừa ngồi ăn cơm, con bé nó cứ ngóng mày mãi đấy.
67 Chạy nhanh xuống dưới tầng 1, vì quán ăn cũng cách công ty có đôi trăm mét nên tôi chạy bộ, mặc đồ công sở, thêm nữa lâu ko hoạt động thể dục thể thao nên mồ hôi mồ kê nhễ nhại.