1 Chương 1Năm lớp mười hai của tôi là một năm vô cùng buồn tẻ. Bạn bè cũ tản mác đứa một phương. Thằng Nghị, "giáo sư" Bá và nhỏ Hồng chà-và xấu người đẹp nết tiếp tục học lớp mười hai tại trường tỉnh lỵ.
2 Chương 2Lycée Pascal gồm hầu hết là người Pháp. Hiếm hoi lắm mới gặp một người Việt. Cô nhân viên bàn giấy bảo tôi ghi tên thi xếp lớp. Thấy mấy ông Tây bà đầm lượn qua lượn lại trước mặt, tôi sợ run, xin được khỏi thi:- Cô cứ xếp em vào lớp thấp nhất.
3 Chương 3Tôi gửi thơ cho tuần báo Bạn Trẻ là gửi cho vui, không mong gì được đăng. Sau ba tuần đọc "cọp" báo Bạn Trẻ ở hiệu sách gần trường, chẳng thấy bài thơ của mình đâu, tôi chán nản không màng theo dõi nữa.
4 Chương 4Tôi ghé chơi nhà Minh Hoa đến lần thứ mười thì gặp một vị khách lạ. Sau khi giới thiệu tôi, Minh Hoa quay sang con nhỏ ngồi cạnh:- Đây là Quyên, học chung lớp với Minh Hoa.
5 Chương 5Trong lớp chỉ có một mình Hồng Hà biết chỗ ở của tôi. Hôm đó chính nó đã cõng tôi về nhà. Tất nhiên bác Đán vô cùng kinh hoảng khi thấy tôi nằm vặt vẻo trên vai Hồng Hà như một xác chết:- Thằng Khoa bị sao vậy hở con?- Dạ, không.
6 Chương 6Buổi sáng, Đông Anh và Bội vừa phân bua với tôi, buổi chiều tôi đã ngồi ở nhà thằng Diên chờ em gái nó đổ bánh xèo đãi tôi. Tôi đã hết giận các em gái của bạn mình.
7 Chương 7Hồng Hà thấy tôi vào lớp cứ luôn miệng nói cười toe toét, lấy làm lạ lắm. Nó cứ tò tò theo tôi, gặng hỏi:- Mày. . . mày có chuyện gì vui thế?Tôi chối phắt:- Có chuyện gì đâu!- Mày.
8 Chương 8Hồng Hà là con quỷ. Những tâm sự của tôi không thể nào qua được mắt nó. Bữa trước tôi vui, nó tò tò theo hỏi. Bữa nay tôi buồn, nó theo hỏi tò tò:- Chuyện.
9 Chương 9Tôi kiên nhẫn thu mình đằng sau gốc me mọc chếch trước cửa nhà thằng Đông Anh. Tôi mai phục ở đó đã gần nửa tiếng đồng hồ. Tôi quyết định rồi.
10 Chương 10Sáng hôm sau, tôi vào lớp với bộ mặt hầm hầm. Nhìn bộ mặt của tôi, người tinh ý sẽ biết là tôi sắp giết người. May mà trên đường đến trường tôi không gặp tay cảnh sát nào.