1
*Hai ngày trước…*
“Chát”
- Mày lớn rồi, đủ lông đủ cánh rồi thì lộng hành phải không? Mau cút khỏi mắt ta.
Tiếng quát của cha Lâm Lâm vọng khắp phòng, mắt ông trợn to.
2
Lâm Lâm xuống xe, tạm biệt bác tài xế rồi tiến vào thành phố tìm nhà dì. Đường xá Bắc Kinh rất khác so với ở Vân Nam. Tuy lúc còn nhỏ cô có từng đến nhưng nơi này đã thay đổi quá nhiều, cảm giác đối với cô thật quá xa lạ.
3
Lâm Lâm sau khi thấy cổng biệt thự không khóa liền tiến vào. Trước mắt cô hiện tại là một khu vườn tươi mát, cảm giác như lạc vào tiên cảnh. Khu vườn rực rỡ dưới ánh đèn, vài loài hoa đêm đang mở dần những chiếc cánh đầy kiêu sa lộng lẫy của mình.
4
Lâm Lâm đến trước cổng nhà mình. Đó là một ngôi nhà màu kem, có sân vườn rộng và cổng gỗ. Chỉ tiếc là cửa đã khóa, dì Bối đã lên máy bay từ trước. Cô đứng lay hoay một lúc liền quăng vali và cái ba lô của mình qua hàng rào, quyết định sẽ trèo vào vì trời cũng tối rồi, không vào thì cũng không biết về đâu.
5
Lâm Lâm ra khỏi nhà với bộ váy voan thanh thoát. Vẫn là cái phong cách cũ - áo tay dài, váy phủ gối, nhưng lần này là sơ mi trắng, váy voan màu kem, và một điểm nhấn nhỏ trên áo là nơ màu lam.
6
Mặc cho đèn đỏ vẫn đang hiển thị, Đô Đô nhanh chóng lao tới chỗ Vương Nguyên phía đối diện. Xe từ phía sau đang lao thẳng tới, những người nhìn thấy đều hoảng hốt, cả người sững lại.
7
Sau khi băng bó vết thương xong, Vương Nguyên liền muốn chọn cho Lâm Lâm một bộ y phục mới. Cậu lấy một bộ váy tay ngắn trên gối màu trắng đưa cho Lâm Lâm, lúc mặc vào sẽ có một chút tao nhã, lại có thể khiến cô có thể trông cao hơn nhưng cô chỉ lắc đầu mà không nói gì.
8 À. . . Vấn đề là chương này hơi nhàm a, mong mọi người bỏ qua cho. [Chắp tay]
Giới thiệu một chút về Phương Dạ Lâm (26-8):
- Ngoại hình: Dáng người thấp bé (Cao khoảng 1m57), là một con người khá đơn giản, không thích tô son đánh phấn.
9
Những ngày đầu tháng chín trời Bắc Kinh mát rượi, đôi khi lại có vài cơn mưa, rồi lại có những ngày nắng gắt. Vì là ngày đầu tiên đến trường mới nên cô đã dậy chuẩn bị từ sớm.
10
Giờ nghỉ trưa, Lâm Lâm đến phòng Chủ tịch nộp hồ sơ và đơn xin vào câu lạc bộ. Lâm Lâm đứng trước cửa, nhìn từ ngoài (ý nói chiều rộng của bức tường) căn phòng khá lớn vì nghe nói nơi đây có hẳn ba bàn làm việc của ba "Đại đại đại học trưởng" của trường.
11 10 chương đầu tiên xem như là kết thúc phần khai mở truyện rồi a~
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tiết học buổi chiều kết thúc, như đã hẹn, Lâm Lâm cùng Thiên Tỉ đi tham quan toàn trường.
12 *Hồi tưởng về ngày thứ hai đi học của Lâm Lâm*
Lâm Lâm đi bộ vào trường, kể từ hôm bị kẹt xe đó thì cô không đi xe buýt nữa mà quyết dậy sớm hơn để đi bộ đến trường.
13 ***
“Rennggg…”
Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ trưa vang lên, kết thúc giờ học mệt mỏi. Vương Nguyên nhi vội cất tập chạy thật nhanh sang lớp Lâm Lâm.
14 Thật ra bản thân mình đã viết được khoảng 20 chương, nhưng vì còn nhiều sơ sót nên không tiện đăng. Khi nào sửa xong mình sẽ đăng tiếp. Phần dưới này mình mới viết xong, là phần giới thiệu về nhân vật nam trong truyện.
15 - Trời lạnh thật. Về nhanh thôi.
Trời tối, sương đêm xuống lạnh cả người. Hôm nay Lâm Lâm đi làm về trễ. Chủ nhật mà, lúc nào không đông khách. Làm thêm giờ thì được tăng thêm lương nhưng mà cuối cùng lại hại bản thân dầm sương như vậy, lòng cô bắt đầu có chút tiếc.
16 Sau cơn mưa lớn tối qua, một số nhánh cây yếu bị gãy rơi xuống đường, lá xanh bị gió quật, phủ khắp một mảng trên con đường dẫn vào nhà. Những cây nhỏ không chống nổi bão, tán cây cũng trở nên xơ xác.
17 Hôm qua Lâm Lâm bị ngất làm mấy bạn học trong lớp và giáo viên một phen hoảng hốt. Cũng may là nghỉ ngơi ở nhà đêm qua nên cũng bớt sốt rồi, không có gì đáng lo ngại.
18 Hôm nay là sinh nhật Vương Tuấn Khải, thời tiết cũng có vẻ tốt hơn hẳn so với những ngày trước. Lâm Lâm lên phòng Chủ tịch tìm anh để mời anh đến tiệm bánh.
19
*Tiệc sinh nhật Tuấn Khải mấy ngày trước*
Lâm Lâm lấy từ trong túi váy ra một tấm vé: “Tuấn Khải, tặng cho anh. ”
- Là vé vào khu vui chơi sao? Trùng hợp thật, tớ cũng tặng anh ấy cái này.
20 Đoạn này hơi nhiều thoại chút, mọi người thông cảm a
~-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Mọi người, mau qua đây đi.