1 -Oe oe,oe oe
Tiếng trẻ sơ sinh vang lên,người phụ nữ còn nằm trên giường sanh nở nụ cười hạnh phúc,sau 9 tháng 10 ngày bụng mang dạ chửa thì cuối cùng bà cũng sanh được một đứa con gái theo ý của chồng.
2 Hiện tại,Hoàng Anh đang nép sau chậu cây cạnh cửa chính để theo dõi tình hình,thấy người ra vào không ngớt,cô trèo cửa sau,đi vào phòng chuẩn bị của nữ,được biết,tiếp theo là tiết mụ diễn đàn của cô gái đang trong phòng chờ,Hoàng Anh không trần trừ,đột kích cô gái,lột bộ váy trắng cúp ngực;chạm đất mà người đó mặc để sắp diễn đàn piano.
3 Vương Tuấn Duệ nhanh chóng bế Hoàng Anh lên phòng,đặt cô lên giường,anh vuốt vết thương đang chảy máu của cô mà sót xa. Tại anh,mà cô mới bị đạn bắn.
-E hèm
Mộc Tần cầm hộp sơ cứu giả vờ ho,lại gần giường,anh ngồi xuống,định bóp mạch cho cô thì anh cản lại
-Ai cho phép cậu động vào cô ấy
Mộc Tần giật mình,không phải chứ.
4 Lúc này,Vương Tuấn Duệ đang nhâm nhi trà dưới nhà,lâu lâu lại ngước lên cầu thang một lần,xem Hoàng Anh đã thức dậy chưa,anh không hề biết,vì đôi mắt màu đỏ tươi mà cô tự nhốt mình trong phòng,mặc dù,Hoàng Anh không biết chủ nhân của căn nhà là ai.
5 Hoàng Anh tự nhủ với bản thân mình,lấy hết can đảm bước ra ngoài.
Vương Tuấn Duệ ngồi hút thuốc ở bàn trà,ngước mắt lên,thấy Hoàng Anh đi ra thì hắn dập tắt thuốc,đứng dậy rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
6 Hoàng Anh lại cụp mắt xuống,cô sợ sẽ dọa đến anh. Vương Tuấn Duệ thấy khó chịu,khi Hoàng Anh cứ coi hắn như người xa lạ.
-Này bé,em có cần tạo khoảng cách với tôi như vậy không?
-Ai là bé ở đây chứ,tôi cũng 20 tuổi rồi đấy.
7 Vương Tuấn Duệ xoa xoa mái tóc tím của cô,cưng chiều nói.
-Duệ a~,người ta đói rồi.
Hoàng Anh định nhảy xuống khỏi người hắn nhưng Vương Tuấn Duệ giữ lại.
8 Sau một hồi tự hỏi,Tụy Tâm cũng hiểu ra,hóa ra Hoàng Anh là phu nhân mà Minh Trị nói,Tụy Tâm đánh giá Hoàng Anh một lượt:tóc tím xõa dài,da trắng nõn,mông ngực đầy đặn,vóc dáng Ok,tất cả đều Ok,nhưng Tụy Tâm thấy có gì đó không đúng,nhìn đi nhìn lại,hóa ra là mắt,mà sao Hoàng Anh phải đeo lens mắt?Tụy Tâm tự hỏi bản thân.
9 Sory các man vì đã ra muộn,bù luôn 2 chương nhé,bị ốm cmnr
•••••••••••••••••••••••••
-"Còn chưa mang ra"
Vương Tuấn Duệ lạnh giọng quát ông quản lí,ông ta giật mình vội vội vàng vàng,tay chân luống cuống mở cánh tủ cẩn thận mang bộ váy ra đưa cho Hoàng Anh.
10 Cô giả giọng,làm sao hắn không biết,Vương Tuấn Duệ xem cô giở trò gì.
Hoàng Anh mang xác của Mr. Sheen đi,ra đến cửa thì bị giọng lạnh vượt cả âm độ của Vương Tuấn Duệ
-"Em bước thêm bước nữa cho tôi xem"
Vương Tuấn Duệ gằn lên,khuôn mặt trở nên hung dữ,người phụ nữ của hắn,cư nhiên nhân lúc hắn không ở nhà,mà dám liều mạng ra ngoài thi hành nhiệm vụ.
11 . . . . chuyện của Đại Thiếu Gia,để Đại Thiếu tự giqir quyết.
Quay lại với hai người.
Vương Tuấn Duệ lôi Hoàng Anh lên phòng,đóng cửa bằng một lực không hề nhỏ,ném cô lên chiếc giường bigsize kia.
12 Cái vụ Vương Tổng tức giận rồi suýt nữa hãm hiếp Hoàng Anh đã là 1 tuần trước.
Hoàng Anh đã trú ngụ ở Vương Thịnh tròn 7 ngày,và cô cũng đã rời tổ chức được 6 ngày,hiện tại thì Hoàng Anh đã có một cuộc sống tự do,nhưng lại phải bị sự áp bức modenl của Vương Tuấn Duệ,đó là,làm hắn vui,ăn cùng hắn,ngủ cùng hắn,ngồi ở nhà đợi hắn đi làm về,vân vân và mây mây.
13 Hôm nay tôi buồn các cậu ạ,định ra truyện nhưng sợ không thành gì,tôi khóc các cậu ạ,7h đến hiện tại vẫn chưa ngừng,tôi đau các cậu ạ,liệu có ai an ủi không,nói nhảm nhỉ??,không có gì thay đổi thì mai ra liền 4 chương nhé
Nam Cung Tùy Tâm-Tâm Týt Clover
14 Hoàng Anh chột dạ,không biết nói gì,cô cầm điện thoại lên lướt web,chợt nghĩ đến hắn,coi vào phần google tra tên"Vương Tuấn Duệ". Khoảng 1p sau,hàng loạt thông tin hiện lên,nào là chủ tịch tập đoàn Vương Thịnh lừng lẫy,rồi lại còn tin đồn người yêu,nói chung đủ thứ tin đồn,Hoàng An bấm sang phần ảnh,đều là ảnh hắn ở hội dạ lớn,khuôn mặt lạnh lùng hắc ám,nhiều tấm chụp chộm hắn ở bar uốn say xỉn,nhưng vẫn không mất đi độ đẹp trai vốn có.
15 Tối đến,Hoàng Anh mè nheo bắt Vương Tuấn Duệ phải thực hiện điều kiện của mình,Vương Tuấn Duệ nói cô phải cho hắn biết là gì,mà cô cứ đòi hắn đồng ý rồi mới nói,quanh đi quẩn lại,Vương Tuấn Duệ cũng phải đầu hàng.
16 -"Lại đây đi Anh Nhi"
Vương Tuấn Duệ đứng giữa vườn hoa lavender vẫy tay gọi Hoàng Anh,cô mỉm cười đi lại chỗ anh,nhưng sao. . . . khoảng cách hai người xa đến thế,cô đi mãi nhưng vẫn không nắm lấy bàn tay anh được,mà bóng tối dần bao phủ lấy Vương Tuấn Duệ,anh vẫn giơ bàn tay để cô nắm lấy,nhưng giường như anh đang lùi lại mà cô thì vẫn đứng im.
17 Hoàng Anh buông hắn ra,cô lau sạch nước mắt tung tăng về phòng thay đồ. Sau khi nghe hắn nói đáp ứng điều kiện của cô hôm qua,Hoàng Anh vui sướng,lâu rồi,cô không đi chơi.
18 Trước mặt Hoàng Anh hiện giờ là cả một thung lũng hoa Oải hương rộng hàng kilomet. Mùi nồng của lavender làm cô dễ chịu,nhưng cũng phải sơn một phần vì ảnh hưởng của giấc mơ.
19 . . . . . Vương Tuấn Duệ cười càng lớn hơn,Hoàng Anh bắt đầu dỗi,không biết chụp ảnh thì sao?,người ta chưa được chụp bao giờ mà
-"Thôi thôi,được rồi,lại đây,anh giúp"
Vương Tuấn Duệ nhịn cười,Hoàng Anh hết dỗi,hí hửng cầm máy ảnh,đợi chỉ dẫn của hắn
-"Tay phải em đặt đây,.
20 Vương Tuấn Duệ quay sang Hoàng Anh,bốn mắt giao nhau. . . . . Hoàng Anh đỏ mặt cúi gằm. . . . Vương Tuấn Duệ anh cảm thấy có lỗi,vốn định đưa cô đi vườn hoa Oải hương này trọn vẹn một ngày.