1
Chương 1
Mặt trời mới đứng bóng, các khán đài trên sân vận động Thống Nhất đã không còn một chỗ trống, mặc dù ba giờ rưỡi chiều trận chung kết tranh Cúp quốc gia giữa hai đội Hy vọng và Điện lực Hoà bình mới chính thức bắt đầu.
2
Chương 2
Quý ròm tức lắm. Trước sự áp đảo về băng- rôn, biểu ngữ của cổ động viên phe đối phương, Văn Châu và Tiểu Long cũng tức, nhưng dĩ nhiên không tức bằng Quý ròm.
3
Chương 3
Tiểu Long đang xoay trần quần thảo với mấy bao cát lủng lẳng sau vườn thì Quý ròm cầm tờ báo đến.
Không đợi bạn kịp hỏi, Quý ròm chìa tờ báo ra:
- Mày đọc đi!
Gì thế? - Tiểu Long cầm lấy tờ báo, trố mắt nhìn bạn.
4
Chương 4
Không chỉ Quý ròm, Tiểu Long, Văn Châu mà tất cả các cổ động viên của đội Hy Vọng đều thấp thỏm theo dõi đội bóng con cưng của mình bước vào cuộc tranh tài khốc liệt với các đội mạnh của châu Á mà không có trung phong sắc bén Sĩ Hoàng trong đội hình.
5
Chương 5
Cách đãy hàng rào cọc gỗ phủ dày dây ti-gôn lấm tấm hoa đỏ khoảng mười mét có một cây me cổ thụ. Tiểu Long, Văn Châu và Quý ròm nấp sau gốc me khoảng hai mươi phút đã thấy trung phong Sĩ Hoàng dắt xe ra.
6
Chương 6
Vẫn ba người hai chiếc xe đạp, Tiểu Long, Quý ròm và Văn Châu tung tăng trên đường Trần Hưng Đạo, hướng về phía chợ Hoà Bình.
Tiểu Long guồng mạnh chân, giọng phấn khởi:
- Bữa nay chắc chắn tao sẽ có chữ ký của anh Sĩ Hoàng!
Lần này Quý ròm không buồn trêu thằng mập.
7
Chương 7
Trái với phỏng đoán của bọn trẻ, lá thư trung phong Sĩ Hoàng vừa đưa không có gì đặc biệt.
Nó tương tự như hai lá thư trước, nghĩa là vẫn những lời động viên chân thành: “Anh đừng lo nghĩ nhiều nữa nhé! Chỉ không đầy hai tháng nữa thôi, anh sẽ được tái ngộ với những người hâm mộ trung thành.
8
Chương 8
Đầu giờ chiều, Quý ròm, Tiểu Long và Văn Châu lò dò tới bưu cục Bàu Cát đã thấy nhỏ Xảo ngồi bó gối trước hiên.
- Anh Nở đâu em? - Quý ròm hỏi.
9
Chương 9
Anh em thằng Nở lại được triệu tập “làm nhiệm vụ”.
Trước bưu cục Bàu Cát, ngay trên lề đường, có một hòm thư màu vàng được gắn vào một cây sắt để tiện cho khách bỏ thư.
10
Chương 10
Ngoài hai mươi lăm ngàn người chen như nêm trên bốn phía khán đài, bên ngoài sân vận động Thống Nhất còn khoảng gần chục ngàn khán giải không vào được trong sân.