1 Ring ring ring. Một hồi chuông điện thoại reo lên như muốn nhắc nhở chủ nhân nghe máy.
-cạch. người đàn ông đi tới bàn, nhấc chiếc điện thoại lên, giọng nói trầm ổn “A lô,mẹ à?”
Đầu dây bên kia lên tiếng, giọng nói của người phụ nữ rất dễ nghe, rất từ tốn, toát ra vẻ đẹp sang trọng, quý phái:
- “Con à, nhớ chiều nay có hạn gặp tiểu thư Anna, lúc 3h.
2 Bà Đồng chỉ trơ mắt nhìn cuộc gắp gỡ tan nát, đem ánh mắt hận thù khi nhìn giặc bắn trọn sang người con gái không biết tốt xấu, đang cầm ly nước của bà uống sạch.
3 10 phút trước. hai mẹ con bà Đồng băt đầu cãi cõ, dù là người lễ nghĩa nhưng bà Đồng không chịu nổi tính cách con gái nên 2 người tùm lum, mà hiển nhiên cô cũng chẳng phải dạng vừa.
4 Nhắc tới cô gái nhỏ tiểu Hoa xinh xắn, không có mệnh làm nữ chính, nhưng lại cực kỳ quan trọng, giống như là bà mai mối vậy. Cô và Chương Huấn yêu nhau, hiểu lầm, rồi ngược đến cực đại, vỏn vẹn 10 ngày không gặp, nhớ nhung đã sắp cạn kiệt máu trong cơ thể mới hóa giải hiểu lầm.
5 Sau khi 2 người lính tiến lên mở khóa cho 2 người, cảm giác được thoái mái trở lại, ông John từ hi nãy đã không nói gì, có lẽ là shock. Quay sang nhìn anh ta chỉ thấy ánh mắt cứ liên tục bắn cảm tình về phía 2 người kia, họ ngồi gần nhau nên anh không biết anh ta nhìn ai.
6 Tử Đồng đang đi, đột nhiên nghe tiếng gọi thì nhíu mày, ngày gì mà xui xẻo. Mắng thầm lặng ông trời cứ ưu ái cô hết lần này đến lần khác, quyết định giả điếc, tiếp tục đi thẳng, tốc độ cũng không thong thả như trước.
7 Nói đến việc ngồi chờ, cô rất bực mình, tên tiểu tử kia đi từ đơn vị ra cũng mất 1 tiếng, cô k chịu nổi, tự nhiên nổi giận vô cớ, đập cái rình chiếc điện thoại xuống mặt bàn, lửa giận đã tràn lan.
8 Cô nhìn “a ấy” mà a ta nói, chẳng biết trong lòng nghĩ cái quái gì lại thốt ra 1 câu khiến 2 người k còn đường nào mà nói:
- Tôi k quen a ta, đừng làm phiền tôi.
9 Đứng trước câu chuyện tay 3 và lời nói vô tình đổ thêm dầu vào lửa của nghi can Đồng Á Lệ, Trần Chu hết sức ngốc ngếch k biết phải giải quyết thế nào.
10 Mấy người đàn ông bị chửi đến ngu đần cả người, tranh cãi vài câu đều bị cô mạnh mẽ với thái độ cứng rắn đáp trả mà k thể nói gì thêm. Chỉ ù ù nghe thấy 1 câu: “cha ông ngày xưa huy hoàng bao nhiêu thì các người tồi tàn bấy nhiêu.
11 Sau khi đưa cô về, rất hợp lúc gặp mẹ cô đi đổ rác, Lưu Cung nhìn mẹ cô cười cười thân thiết, dẫu sao là quân nhân nhạy bén trời rèn, a cũng biết làm thế nào để sớm thăng tiến, cũng như lấy lòng người thôi, đơn giản vì a đang yêu con gái bà mà.
12 Đột nhiên tên tiểu chết tiệt Hoa Nhị Đán nhìn về phía cô, rất nhanh vỗ vai tên đại chết tiệt Hắc Tử bên cạnh đang gào thét nhiệt tình, 2 tên nhìn về phía cô, cười cười thách thức.
13 Trên xe quân đội của Lưu Cung vang lên tiếng đt inh ỏi. Đám lính trên xe nghe thấy ồn ào, k chịu nổi, chau mày, mở hí mắt ra, định cảnh cáo tên nào đấy mau nghe đt.
14 Giãy dụa trên giường, xoay trái, xoay phải, 1 hồi, cô cảm nhận thần kinh mình đang căng lên. Tiếng đt ồn ào, cứ nhéo nhặt, không buông tha.
Cô nằm úp nửa người, vì phản ứng lúc nãy, đã khiến bộ ngực của cô hoàn toàn trần trụi với thiên nhiên.
15 Cô dứt lời, không thèm để ý đến người đàn ông đã nhiệt tình chèo trống suốt đêm hôm qua, đi thẳng tới bên tường. Cô nhìn chiếc đt đang lay lắt bên cạnh chân bàn.
16 Đóng chặt cửa. anh nhin xuống cô gái không biết vừa làm ra chuyện ngớ ngẩn như thế nào, cô đang trợn mắt nhìn bản thân bị gò trong vòng tay của anh.
Cô không vui!
Còn có biểu hiện……muốn đánh anh!
Anh ôm cô, giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt thâm trầm, tức giận của cô.
17 Câu chuyện 1:
Lưu Cung là 1 người thực sự xuất sắc cả về ngoại hình, gia cảnh lẫn học vấn. Là 1 sư huynh lạnh nhạt với chuyện đời, nhưng lại quan tâm sâu sắc đến Đồng Á Lệ- 1 sinh viên trong trường, bình thường, vẻ ngoài đậm đà,tuy không phải mỹ nữ ngoài đời nhưng đúng là bông hoa rực rỡ nhất trong trường quân đội!
Anh thích cô! Nhưng cô không nếm xuể tới anh!
1 bài ca cô hát tặng anh suốt 4 năm đại học là: ngó lơ, bỏ lơ và giả điếc!
Anh quyết tâm tỏ tình với cô năm thứ 2 sau khi 2 người quen nhau.