1 - "Rầm"- Các bạn có ai để ý không, cái thứ tiếng động này nghe quen quen nhỉ? Ờ đúng rồi, tôi vừa bị xe đâm mà. Haiz, tình trạng máu me bê bết, chân một đầu, cổ một nẻo thế này chắc chỉ có hai lựa chọn thôi.
2 . . . Tức giận tôi đẩy cửa lớp bước vào. Nhỏ Linh đi sau cứ cười chế giễu làm tôi vừa xấu hổ vừa tức điên lên á. Để hả giận, tôi bước tới tra hỏi mấy đứa cá biệt trong lớp:
- Kiên,Vũ ,Hoàng, Dũng lại đây!
Mấy đứa nghe tôi goị chợt ớn lạnh, cười méo xệch nhìn tôi:
- Lớp.
3 Thấp thoáng đã được một tuần kể từ khi cái tên Khôi đó chuyển đến lớp tôi.
Haizz. . . Phải nói là trước kia tôi đạt được bao nhiêu vinh quang thì giờ đây hắn cướp hết bấy nhiêu rùi á T-T.
4 . . . Vào học, tôi đang nghĩ chẳng biết nên cảm ơn tên đó như thế nào nhỉ. Hừm, tặng quà à,tôi nghèo nên chẳng có tiền mà mua gì đắt đắt cho hắn đâu. Tặng bèo quá thì lại sợ hắn chê cười, hay chỉ cảm ơn cho qua thôi nhỉ ? Ui zời ơi, tôi đâu rành mấy khoản quà cáp đó, nghĩ nát óc mà có thông đâu các bạn ạ.
5 Hôm đó trời đẹp, gió mát lồng lộng, mây trôi nhè nhẹ, trong cái tiết trời mát mẻ của mùa đông Hà Nội, tôi phi xe với tốc độ bàn thờ tới trường không màng tới tính mạng.
6 . . . . Ra chơi tiết 2, tôi vẫn đang ngồi trong phòng tế ăn vạ chị bác sĩ. Còn Khôi. . . thì lại đang ăn vạ lại tôi.
Hết chọt má rồi véo tai, nhưng tôi vẫn kiên cường, một mực không thèm mở miệng.
7 . . . . Cuối cùng, sau năm ngày bốn mươi ba tiếng hai mươi chín giây linh ba tích tắc chúng tôi cũng tập xong vở kịch, giờ chỉ cần đi thuê trang phục là xong thôi à.
8 Câu chuyện mà lớp chúng tôi diễn đại khái là về một cô gái nhà nghèo và hoàng tử ở vùng đất xa xôi nọ. Lần đầu hai người gặp nhau là ở vùng biển ngoại thành, khi tình cờ cả hai người cùng nhặt chung một chiếc vỏ ốc.
9 Thế là kết thúc hồi ức. Hiện tại tôi đang nằm chổng vó ngoài đường, xung quanh bê bết máu me, có tiếng còi xe cứu thương và cả tiếng xì xầm của mọi người xung quanh.
10 Khẽ mở cặp mắt thâm quầng một cách nặng nhọc, tôi nâng cánh tay lên xoa xoa trán và nhớ lại quá khứ vi diệu của mình. Hừm, ngày hôm qua, sau kí khế ước chấp nhận thử thách với Con Vịt, hắn không nói không rằng cứ thế mà ném tôi vào một cổng chiều không gian khác.
11 ______ **Hú hú, chào các độc giả thân iu của tui, vì bận bao nhiêu là công việc này và nọ nên tui đăng chap khá muộn, sory nhìu nhóa. Haizz, lại bị một số thành phần cũng " này và nọ" giục truyện nên tui đăng tạm chap nè nhá ( đợt 1), phần còn lại cuối tuần tui sẽ đăng vào cuối tuần.
12 ". . . Đun sôi nước vào 1 nồi
không quên cho thêm ít muối nha
(cho rau vào thôi)
cớ sao bây giờ đây
ốii zồi ôiii (nát sạch)
Chúng ta không luộc được rau !!! Không luộc được rau.
13 . . . Tôi ho nhẹ một tiếng, ý bảo nó né ra xíu xíu đi, nóng lắm rồi nha >< thế="" mà. . . ="" chậc="" chậc,="" con="" nít="" con="" nôi="" mà="" chẳng="" nghe="" lời="" người="" lớn="" tí="" gì="" cả,="" cứ="" càng="" áp="" sát="" sàn="" sạt="" tôi,="" lại="" còn="" thủ="" thỉ="" nỉ="" non="" mờ="" ám="" nữa="">
- Bà chị à, thích tôi thì cứ khai thật đi.
14
________________________ Đăng sớm ạ -^- _______________
Sau một buổi tối tốn bao nhiêu là "nước xuân", khua tay múa chân, blo bla mỏi cả miệng, cuối cùng.
15 ________
Hôm nay, là một ngày rất quan trọng, quan trọng vô vô vô vô vô cùng, phải gọi là ngày Tận Thế mới đúng!!!
Nó sẽ quyết định cho sự sống chết của sinh mạng nhỏ bé như tôi đây, có nghĩa còn liên quan tới Mama Đại Nhân uy quyền, mấy bấy bê đệ đệ thân yêu, à còn có nhỏ Linh hám trai và bla bla nữa.