1 -Lớp…. lớp…. A!!! Lớp 10. 7!! Hôm nay là ngày đầu tiên đi học quay trở lại sau 3 tháng nghỉ hè của học sinh và dặc biệt hơn là năm học thứ nhất cấp ba của cô nhóc Dương Nhật Dạ.
2 Một tuần sau ngày khai giảng, ai cũng bất ngờ khi học sinh mới đã nhanh chóng hòa đồng với mọi người và có hai cô bạn thân khá nổi tiếng trong lớp vì rất ngốc.
3 Tới mãi hết tiết đầu của cô Sinh, ba cô nàng lủi thủi đi vô lớp. Vừa vô lớp, bỗng dưng nguyên khán đài 10. 7 ngập tràn chướng khí mà không ai biết từ đâu.
4 -Hội trưởng hội học sinh à? -Ừ! Tôi và Karuku đang tranh cử đấy! Ngày mới bắt đầu, lần này nhóm nữ mong làm ơn sẽ gặp điểu may mắn chứ không phải là xui xẻo như ngày hôm qua là nhức đầu kinh khủng.
5 Tới ngày mai, thông báo về hội trưởng hội học sinh và hội phó hội học sinh. . . chưa kể có thêm hội trưởng hội thể thao nữa. Các nhân vật xuất hiện đều rất làm mọi người bất ngờ.
6 Cho mình xin lỗi vì đăng truyện trễ! Thứ nhất là do mình bị gián đoạn với mạng không lên được. Thứ hai là cái laptop của mình nó hay bị tắt giữa chừng nên sáng tác hơi khó.
7 -Thì ra là vậy!! Tội nghiệp Nhật Dạ quá! Chắc bả cũng phải ráng kìm khi gặp lại Thiên Vương!-Hải Ly và Karuku tình cờ gặp nhau trước cổng trường nên hai người đi chung tới lớp luôn.
8 -HẢ?HỒI NÀO?? –Nhật Dạ và Karuku đồng thanh làm Hải Ly giật cả mình. -Uí giời!! Tụi tôi cũng quen nhau được…. bốn năm rồi!-Hải Ly cười e ngại trả lời hai nhỏ bạn của cô.
9 Mình là tác giả đây! Ơ thì. . . . Vũ Vũ sẽ nói thêm là dạo gần đây thời gian của Vũ Vũ viết truyện sẽ rất chậm nên mong các bạn thông cảm nhưng Vũ Vũ vẫn tiếp tục sáng tác cho đến phần hồi kết chứ không bỏ truyện nên các bạn đừng lo là Vũ Vũ ngừng viết!Lí do sẽ là đây : Ngoài việc học thêm Tiếng Anh, Vũ Vũ còn phải học tiếng Nhật rồi những môn khác.
10 Bây giờ là đang 5 giờ chiều thứ bảy…. . -Trời ơi là trời! Cuối cùng ngày này cũng đã tới! Haiz!-Karuku đứng trước gương mà than ôi trời đất. Nếu cô nhớ không nhầm là khoảng hai giờ nữa là…cô đi …hẹn hò ….
11 -Karuku?Đồ ăn tôi gọi sao? -Sao? À đồ ăn ư? Ngon thật đó! – Sau một hồi giải thích với cái vấn đề trùng hợp gặp nhau không thể tương thì các cô nàng nặc đòi ngồi chung với nhau.
12 Sr vi dang truyen lau khoang 2 thag thi fai ??? Tg dang bi khung hoang chuyn tinh cam nen dao nay u buon lam nhug van rang let dzay viet truyen cho moi ng ay :))).
13 -Tốt nhất là anh nên biết điều nếu anh không muốn cả tứ chi của anh bị gãy!Anh Vũ kề sát bên tai Nhân Minh nói những câu man rợn rồi cười một cách hết sứ đểu cáng.
14 Màn đêm buông xuống trông rất đẹp , những vì sao lấp lánh thắp sang cả không gian them ánh sang mơ mịt huyền ảo của mặt trăng rọi xuống hai bong người đang nằm gần một con sông trải dài như thảm xanh trên cỏ.
15 Nhật Dạ bị Thiên Vương nhấc bỏng rồi ném thẳng vào vị trí ngồi kế bên anh. Nhật Dại bị quẳng một cú đau đớn định nhanh chân chạy ra nhưng không kịp vì Thiên Vương đã khóa kịp cánh cửa.
16 Sáng thứ hai đi học , Hoàng Anh bị tặng ngay một cú khủng hoảng tinh thần vì đám bạn than bên nữ. Ba đứa mới vô mà mặt đứa nào cũng bí xị , xám xịt còn hơn cả giông tố , bão bùng nữa.
17 Ba chàng hội trưởng hoặc có thể nói là ba chàng bạch mã của khối 10 cùng các cô công chúa xinh đẹp đi gặp hiệu trưởng là từ tiết 1 mà tới giờ tới tiết 4 còn chưa về.
18 -Tùng Lâm!
-Hả? Sao vậy Nhật Dạ?
-Đi ăn trưa chung nha!
5 tiết đầu vừa mới trôi qua , mọi người đang soạn đồ , xách vở , đẩy bàn chuẩn bị đi ăn ; Nhật Dạ lí lắc chạy qua bên Tùng Lâm vỗ vai đưa ra yêu cầu một cách vô tư.
19 -Vậy là cái cớ nào?? Tao rủ thằng Anh Vũ nó đã không đi ăn không lẽ mày cũng vô tâm không đi ăn chung với tao hả Thiên Vương???-Phong thản nhiên đứng trong lớp người ta la làng la xóm nhưng cũng chả ai trong lớp không dám làm gì anh mà chỉ lẳng lặng ra khỏi lớp đi ăn xế.
20 -Trời ơi ! Hai cái tên này đúng là quá đáng mà!!! – Phong vừa ôm bụng đói mà vừa ôm bụng tức chạy nhanh tới căn-tin lấy thức ăn. Mong làm ơn chưa hết đồ ăn nha chời!
Hội trưởng thể thao có khác, anh chạy nhanh như gió ập ngay tới căn-tin trong vòng 30 giây rất nhanh nhưng mất mấy giây phải thở tại… chạy mệt quá!!
-Hộc hộc ! Trời ! Nó cũng ít có mệt lắm luôn ấy!- Anh than vãn, mồ hôi chảy đầm đìa.