1
Một ngày như mọi ngày…
“Bốp”…
Một cái tát như trời giáng nhè thẳng vào mặt cô gái tên Thiên Hân.
- Mày muốn chết hả ??? Lại còn cãi nữa chứ !?
- Cô.
2
Hôm nay là ngày đầu tôi đến trường sau kì nghỉ hè, chuẩn bị xong tất cả, tôi bước ra khỏi nhà. Mong ước duy nhất của tôi bây giờ là trở thành một người bình thường khi làm học sinh lớp 10 trong ngôi trường mới nhưng hình như sự thật lại trớ trêu làm sao.
3
"Reng reng reng". . .
Lại là tiếng chuông đó, tiếng chuông quen thuộc mỗi sáng chuyên gia đi phá hoại mộng đẹp của tôi. Bật dậy làm thủ tục buổi sáng, tôi ngáp ngắn ngáp dài.
4
Sau bao ngày đắn đo suy nghĩ về các hiện tượng kì lạ của Thi Hữu Di, đầu tôi như muốn nổ tung. Cuối cùng thì tôi cũng chỉ chẹp miệng nói ra kết luận cuối cùng nhất : “Có lẽ tôi nên hỏi thẳng thì tốt hơn.
5
Tôi đang ngủ bỗng nhiên cảm thấy khát nước nên xuống nhà. Lấy xong đi qua phòng Thi Hữu Di tôi ngạc nhiên đến nỗi suýt đánh đổ chai nước lạnh đang cầm trong tay.
6
Cái gọi là ngày mai cuối cùng cũng đến. Nhưng thôi, chỉ là đưa một lá thư thôi mà, chuyện nhỏ! Nghĩ thoáng một chút đi Quách Thiên Hân. Thả lỏng, bình tĩnh, bình tĩnh… Mọi chuyện rồi sẽ qua mau thôi, đừng căng thẳng đến thế.
7
- Ê, Gia Bảo ! – Tôi gọi hắn, định bụng hỏi chuyện lá thư. -Gì ? – Hắn nói nhưng chẳng thèm ngước đầu lên.
- Chuyện lá thư … - Hừ ! Chẳng qua cũng vì đây là một phần kế hoạch chứ không thì không bao giờ có chuyện tôi ngồi nói với hắn.
8
Sau khi đã dọn dẹp xong xuôi hết tất cả “bãi chiến trường”, tôi và Thi Hữu Di cùng ngồi xuỗng bàn ăn bữa tối do cả hai cùng chuẩn bị. Vừa mới ngồi vào bàn cô ta đã mở miệng nói trước :
- Này Quách Thiên Hân!
- Gì?
- Chúng ta cùng là người trong một nhà đúng không?
- Phải, rồi sao?
- Người một nhà cũng có nghĩa là chị em đúng không?
- Đúng.
9
Ngày hôm sau tôi đến trường, đang băn khoăn không biết phải làm thế nào để chuẩn bị tinh thần đón nhận cuộc chiến tranh sắp tới của Thi Phan Bảo thì trên loa của trường đã oang oang một giọng nói quen thuộc của thầy hiệu trưởng trường tôi:
- Các em học sinh, các giáo viên chủ nhiệm chú ý! Ngày mai chúng ta sẽ tổ chức một buổi đi dã ngoại trên núi.
10
[ 6 giờ 30 phút sáng, trước cửa nhà họ Lưu… ]
- Diệc Phi, Diệc Phi, bà mở cửa ngay cho tôi! Mấy giờ rồi mà còn ngủ vậy hả? – Tôi đứng trước cửa nhà Diệc Phi gọi tên con bé om sòm.
11
- Các em học sinh chú ý! Hôm nay nhà trường sẽ tổ chức thi cắm trại giữa các nhóm. Đội nào trang trí đẹp, vững sẽ đoạt giải. Rất mong các em sẽ hợp tác cùng nhau tạo ra cho mình một chiếc lều thật đẹp.
12
*……. *
Từng giờ, từng phút trôi qua một cách vô vọng. Giaay phút này thật khó chịu làm sao. Chất độc đã phát tác khiến toàn thân tôi có càm giác như có hàng trăm, hàng ngàn mũi kim nhọn đâm khắp cơ thể.
13
Sau chuyến đi dã ngoại, chúng tôi lại trở về lớp học, mệt phờ người.
Tan học, tôi rảo bước lững thứng về nhà. Vừa đi vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.
14
- Thế nào? Vị quân sư đáng mến của tôi đã nghĩ ra được gì chưa? – Đang ngồi trong căn – tin ăn bữa trưa một cách ngon lành bỗng đâu có một bàn tay từ phí sau bất ngờ đập vào vai tôi làm tôi giật nảy mình.
15
Cuối cùng thì nó cũng đến. Cái ngày chủ nhật mất - tự - do!
- Gần 3 giờ rồi, chúng ta đi thôi kẻo trễ mất. Oái, 3 giờ kém 5 rồi đó! Á không, còn 4 phút nữa thôi, đi mau!
Thi Hữu Di từ nãy tới giờ cứ kêu toáng lên làm tôi điếc hết cả tai, cứ như thể con gà mái mơ sắp đẻ vậy.
16
Một ngày mới lại bắt đầu, không khí thật trong lành.
Chẳng biết tên Ngô Gia Bảo ra sao rồi nữa, đã qua hai ngày rồi mà hắn vẫn chẳng thèm cạy răng nói với tôi mọt lời.
17
Sau sự kiện đi “thăm ma” vừa rồi tôi đã thề rằng sẽ không – bao - giờ dám bén mảng đến mấy cái khu vực kiểu đó nữa, tôi thề!!! Hic!(-. -!). Từ sau vụ đó đến giờ cái bộ mà tôi mặc dính máu con chuột đấy giặt mãi không sạch khiến Thi Hữu Di gắt um lên.
18
- Oa oa oa… Lâm Diệc Hạ! Cô ấy kìa, điện thoại đâu lấy ra chụp mau lên!
- Ui, công nhận là xinh thật đấy!
- Uh. Tuy là con gái nhưng mình cũng chẳng kìm lòng được nữa rồi.
19
- Vậy nhé! Tôi đi đây.
Nói xong cô ta hất tóc bỏ đi với cái dáng ưỡn ẹo điệu chảy mỡ. Để lại tôi.
Hừ! Á quân à… Thôi kệ! Tôi phải tìm Ngô Gia Bảo trước đã.
20
Memories:
Ngày tôi gặp cậu
Cậu mang đến cho tôi nhiều cảm xúc
Cả vui lẫn buồn
Thật vui khi có cậu bên cạnh
Nhưng sao giờ đây…
Khi có sự xuất hiện của người đó
Đến để tìm gặp cậu
Thì cậu lại
Quay lưng lạnh lùng lảng tránh cả tôi
Sự im lặng của cậu
Như những vết kim nhọn xuyên thẳng vào tim
Sự im lặng của cậu như những mũi kim
Xuyên thẳng vào tim tôi.