41 - Ngồi xuống – Huyền quát thằng Bin. Nó sợ quá nên cũng ngồi
- Xin lỗi ba Tùng mau – Thằng Vũ hắng thằng bé
- Ton xin lỗi ba – cái mặt thằng Bin mếu máo sợ sết trông rõ khổ
- Thôi, không sao, đằng nào nó cũng xé hộ tao rồi – tôi nói
- Mẹ đã nói không được vào phòng ba Tùng cơ mà, ai cho con vào, khoanh tay vào nhanh – Huyền cầm đôi đũa để dọa nó
Thằng Bin bắt đầu mếu máo, rồi nó tu lên khóc, nước mắt ngắn dài nhìn tội lắm.
42 Tôi tiến lại gần và giật chén rượu trên tay Trang đặt xuống bàn.
- Đưa em - đôi mắt năn nỉ tôi
- Uống đủ chưa
- Sao anh lại đến đây?
- Anh hỏi em uống đủ chưa?
- Bao nhiêu là đủ, bao nhiêu là vừa, nhưng mà anh đưa chén rượu cho e đi
- Chị ơi uống vừa thôi, chị say quá rồi - thằng Nhật nói
- Chị bảo mình em đến, sao e lại dẫn theo ông dở hơi này làm gì hả, chị chưa tính tội e đâu - Trang lại lè nhè
- Thế giờ e muốn gì - tôi quát
- E chẳng muốn gì hết, e muốn anh khuất khỏi mắt e.
43 - Dạ, cháu chào bác
- Tôi hỏi cậu là ai ?
- Anh Tùng đó bố - Linh Nga nói
- Dạ, cháu là Tùng, bạn Linh Nga bác ạ
- Đến rồi thì vào nhà ngồi đi
Tôi đi vào trong nhà, thấy khuôn mặt khó chịu của bố Linh Nga tôi cũng chột dạ, nhưng thôi ko sớm thì muộn đằng nào chẳng gặp, tôi tiến đến giường ngồi cạnh Linh Nga
- Bác đến lâu chưa ạ
- Tôi vừa đến được 1 lúc, cậu ở gần đây à
- Không bác ạ, cháu ở cách đây vài cây số
- Đến nhà bạn gái mà ăn mặc tuềnh toàng thế này à, đi đâu thì phải ăn mặc cho đàng hoàng vào chứ
- Bố, sao xét nét vậy
- Bố không hỏi con – ông nghiêm khắc
Tôi bắt đầu khó chịu với bố Linh Nga, nhưng thôi vì đại cục nên cũng ngậm bồ hòn làm ngọt
- Cháu đi làm cả ngày mặc đồ công sở cũng khó chịu, giờ mặc đồ này cho thoải mái bác ạ.
44 - Tôi không cần biết cô có cái gì. Tôi đã nói cô và tôi ko liên quan gì đến nhau nữa hết. Cô không hiểu hay cố tình không hiểu vậy
- Anh ko gặp e, e sẽ tự tìm đến gặp anh
- Tùy cô - nói xong tôi cúp máy
Không biết cô ta giữ cái gì mà lại muốn đưa cho tôi? Thứ gì mà không nói được.
45 - Cô ta đến đây làm gì?
- Câu này e phải hỏi anh mới đúng. E đến thông báo thế thôi. Chị ta đang ngồi ở sảnh khách chờ đấy - nói xong Trang đi ra ngoài.
46 Vào đến nhà tôi mời cô ta ngồi
- Uống gì không?
- E uống gì cũng được.
Tôi vào tủ lạnh rót ra cốc nước cam đem ra cho cô ta
- Anh vẫn ở 1 mình à, hay cả cô bé bán hàng kia ở cùng anh?
- Ở 1 mình thì sao? Ở cùng thì sao?
- E hỏi thế thôi, anh vẫn chẳng bỏ được cái tính lạnh lùng như ngày xưa
- Có vấn đề gì nói luôn đi, tôi ko có nhiều thời gian!
- Thật ra, hôm nay e đến đây, e chỉ muốn nhìn thấy anh, nói chuyện với anh.
47 - Bố, có mình bố ở nhà à?
- Ừ. Vào nhà ngồi đi cháu - bố Linh Nga nói với tôi
- Dạ vâng !
- Anh vào ngồi uống nước với bố đi. E đi cất đồ
- Ừ
Tôi lại ghế salon ngồi đối diện bố Linh Nga.
48 Tôi cũng bất ngờ, vì không nghĩ là Trang và Linh Nga sẽ gặp nhau sớm như vậy. Nhìn đôi mắt Trang rưng rưng xen lẫn chút uất hận, thất vọng. . .
- Anh.
49 - Cái gì, chị có sao không - tôi hốt hoảng
- E vừa dìu chị lên giường nằm với pha cốc nước gừng để chị uống rồi. Mà chị còn mệt lắm.
- Ừ, anh về luôn.
50 Nằm 1 lúc thì cô ấy cựa quậy, chắc là tỉnh ngủ. Tôi nhìn xuống dưới bât gặp ánh mắt cô ấy đang ngước lên
- Giỏi nhờ! Ai cho e xuống đây nằm
- Tại e thấy a co quắp lạnh nên xuống sưởi ấm tí.
51 - Mày đi đâu thế con, Trang qua chơi này
- Con đi cafe với thằng Vũ, qua lâu chưa nhóc - tôi hỏi Trang
- E vừa đến thôi. 2 bác lên sao anh ko bảo e
- Toàn lên bất thình lình, anh còn chẳng biết bố mẹ lên lúc nào.
52 - Bố mẹ Trang sang chơi, dậy đi
- Rồi, rồi, con biết rồi. Mẹ ra trước đi rồi con ra.
Tôi uể oải dậy đi đánh răng rửa mặt rồi ra phòng khách. Bố mẹ Trang tươi tỉnh đang nói chuyện với bố mẹ tôi
- Cháu chào 2 bác
- Ừ, Tùng à
- Đấy, anh chị xem, như trẻ con ấy, sáng ra mẹ còn phải vào gọi dậy
- Ngày nghỉ mà mẹ, 2 bác qua lâu chưa ạ
- 2 bác qua được 1 lúc thôi.
53 Cô ta nghe thấy tiếng nói của tôi liền trở người nhìn lại
- Ơ… Anh…
- Mệt thì nằm yên đó đi - tôi kéo lấy chiếc ghế nhỏ ở bàn trang điểm và ngồi xuống cạnh giường.
54 - Anh. . .
Cô bé lấy tay gạt hết nước mắt!
- E sẽ giải quyết theo cách của e
- Trang này, a đã nói với e rồi. Chuyện tình cảm không thể ép buộc được, e đừng làm anh khó xử được không.
55 Mất cái gì, sao lại mất zin
- Thì mất zin chứ sao - giọng run run thở dốc
- Mày nói ko có đầu có cuối bố ai mà hiểu được. Tóm lại là làm sao?
- Thì mất zin, e mất zin rồi.
56 - Cháu. .
- Cháu bận à?
- Bác nói với Q. Nga lát nữa cháu mới đến được. Mà mấy giờ mổ ạ
- Bị chậm 2 tiếng nên 11h mới mổ cháu ạ. Cháu đến được à, thế thì tốt quá rồi.
57 Tôi vội vàng gọi lại cho Trang, cô bé tắt máy. Vừa dứt thì chú Quang gọi điện:
- Alo
- Tùng à, cháu đang ở đâu thế?
- Cháu đang ở nhà, có việc gì thế ạ?
- Ông Tuân vừa điện cho chú, bảo xin cho cái Trang nghỉ phép 1 thời gian.
58 Tôi lồm cồm bò dậy ra ngoài mở cửa. Mắt nhắm mắt mở nhìn nó, trông nó có vẻ hốt hoảng
- Có chuyện gì? - ngáp ngắn ngáp dài
- Anh phải giúp em không thì chết anh ạ.
59 - Sao lại thư kí mới, mới tuyển à chị, Trang đã nghỉ hẳn đâu
- Chị cũng không rõ, phong phanh thấy bảo là nhiều việc quá nên sếp phải tuyển.
- Ơ mà thư kí cho sếp thì liên quan gì đến em? Gặp em làm gì nhỉ, mọi lần sếp toàn gọi e chứ hiếm khi gọi thư kí lắm
- Chịu, chị ko biết, thôi chị bảo con bé vào nhé, nó đứng ngoài đợi 1 lúc rồi
- Vâng
Chị Linh đi ra ngoài thì cánh cửa cũng mở.
60 - Tự về đi!
- Đi mà, anh ra đón e đi, trời tối e sợ lắm
- Đi được tự về được, mới có 8h sợ cái gì, bắt taxi mà về.
- Anh đón e đi, e về cũng ko nói với bố mẹ, ko a bảo ông Quân ra đón e với, đi đêm hôm gặp mấy thằng taxi e ko yên tâm.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 9