161 - Sư phụ nói, mặc dù Hồng sư huynh không phải do ngươi đánh chết. Nhưng, nếu như không phải bị ngươi đả thương, Hồng sư huynh sẽ không phải chết. Huống chi, bất luận Hồng sư huynh là bị ngươi đánh chết , hay là tẩu hỏa nhập ma mà chết, người trên giang hồ cũng sẽ cho rằng, môn hạ Hồng Sách của Lục Hợp Thông Tí Quyền, bị một học sinh vô danh đánh chết.
162 Đúng là, mặc dù phu nhân này mất đi trượng phu rất đáng thương, nhưng Tùy Qua cũng không cảm thấy mình làm sai cái gì. Về phần người của Lục Hợp Thông Tí quyền muốn suy nghĩ thế nào, muốn làm cái gì, Tùy Qua vốn không để ý.
163 - Tạ ơn. . . Tạ ơn. Ninh Ngọc Trân rất khó khăn thốt ra hai chữ này, nhưng sau khi nói ra, tâm tình của nàng tựa hồ không còn nặng nề như trước. Sau đó, Ninh Ngọc Trân xoay người, đi về phía cổng khu dân cư.
164 Sử Vạn Hào bỗng nhiên tức giận, đám đệ tử còn lại lập tức câm như hến, ngưng đàm luận, đưa mắt nhìn Ninh Ngọc Trân. Ninh Ngọc Trân đón ánh mắt của mọi người, đột nhiên trở nên kiên định , nói:- Tôi là thê tử của A Sách, tôi biết suy nghĩ của hắn! Tôi đã nói rồi, chuyện này đến đây tạm dừng, tôi không muốn truy cứu cái gì nữa.
165 - Không có. . . Không có gì. Ninh Ngọc Trân đột nhiên nhớ tới tám viên dược hoàn Tùy Qua đưa cho nàng, kể từ khi nàng dùng nó, liền cảm giác thân thể tốt lên rất nhiều, rất hiển nhiên là dược vật cực kỳ trân quý.
166 - Tôi. . . Tiền thuốc thang cậu đưa tôi không đủ, cho nên. . . Tôi muốn hỏi mượn cậu một chút. Ninh Ngọc Trân ấp úng nói, sau đó nháy mắt với Tùy Qua.
167 - Ha ha ~Tùy Qua đột nhiên cười lớn, một lát sau mới dừng tiếng cười nói:- Nằm mộng giữa ban ngày! Xem ra lão già ngươi không chỉ già mà không kính, ngay cả đầu óc cũng có vấn đề.
168 Sử Vạn Hào thấy Tùy Qua đến, tựa hồ cũng không muốn trì hoãn thời gian, ôm quyền nói với ba người Triệu Tam gia, Đổng Kim Minh và Điền Đồng:- Người trong giang hồ chúng ta, chú trong ân oán rõ ràng.
169 Sơn Hùng không khỏi âm thầm kinh hãi, hắn không ngờ quyền pháp của lão già kia lại cương mãnh như vậy!Ánh mắt Diên Vân mở rất lớn, tựa hồ không muốn bỏ qua bất kỳ tình tiết nào.
170 Sơn Hùng nghe thấy thanh âm này, chỉ cảm thấy bộ ngực dị thường phiền muộn, lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Mắt Kiếng và những người còn lại bị thanh âm này chấn động đến ngất đi.
171 Cũng chính vì như thế, hôm nay Tùy Qua mới cho thấy bộ mặt tàn nhẫn của mình, dùng một cuốc giết chết Sử Vạn Hào. Sau này, nếu có người còn muốn nhắm vào Tùy Qua, đầu tiên phải suy nghĩ phân lượng của mình.
172 Ninh Ngọc Trân được cứu, đối với Tùy Qua đương nhiên là thiên ân vạn tạ. Trải qua chuyện này, Ninh Ngọc Trân càng thấy rõ ràng, ai là người tốt, ai là người xấu.
173 Hôm nay, trên cổ Thẩm Quân Lăng cũng quàng một cái khăn màu trắng, loáng thoáng có kiểu dáng tương tự như khăn quàng của Đường Vũ Khê. Sau khi khẽ thất thần, Tùy Qua hỏi Thẩm Quân Lăng:- Sao cô lại tới đây?- Tôi từng nói rồi, khi cậu hạnh phúc, tôi sẽ yên lặng tránh ra; khi cậu bất hạnh, tôi sẽ xuất hiện.
174 Thẩm Quân Lăng cười nói:- Vậy thì tới đây, để cho bổn nữ vương cưng chiều cậu. - Được rồi, bây giờ là ban ngày, hoang dâm vô đạo như thế cũng không sợ tranh quyền bị lật đổ sao.
175 Lúc này Tùy Qua mới nhớ tới những lời Đường Vũ Khê nói ngày hôm qua. . . , nhớ tới nàng cố ý kêu Tùy Qua chở nàng lên núi đi dạo, thì ra những điều này là điềm báo nàng chuẩn bị bỏ đi.
176 - Không cần. Tùy Qua nói:- Ngài cũng biết, bây giờ tôi tới không phải để uống trà. - Ừ, là vì chuyện của Vũ Khê?Hứa Hành Sơn khẽ thở dài:- Cậu là một tiểu tử tốt, Tiểu Khê cũng là một cô nương tốt, chỉ là, tại sao lại bắt nó bị căn bệnh như vậy.
177 Máy tính nữ trung úy sử dụng không phải là hệ thống windows Tùy Qua thường gặp, phía trên toàn là số hiệu chi chít, Tùy Qua nhìn thấy mà đau đầu. Nhưng, để không khí không quá tẻ ngắt, Tùy Qua lại hỏi nữ trung úy:- Xin hỏi, đây là hệ thống gì?- Đây là cơ mật quân đội, không thể trả lời.
178 Phi trường quốc tế Dung thị, lúc này mưa phùn mênh mông đang rơi xuống. Ngày mưa trong tiết thu đông, rơi xuống trên người mang theo rét lạnh. Ẩm, lạnh, sương mù, đây là đặc điểm khí hậu tỉnh Thục Xuyên.
179 Mấy ngày nay trời mưa không ngừng, tuy rằng Đường Vũ Khê thích ngắm mưa, nhưng nhất định không thích đi thưởng thức phong cảnh trong mưa. Như vậy rốt cục có địa phương nào không mưa, nhưng phong cảnh lại đẹp đây?Đường Vũ Khê, giờ này khắc này, rốt cục em đang ở nơi nào?- Ai, ngày khổ sở rốt cục vượt qua.
180 - Xin chào, tôi là hướng dẫn du lịch Trung Lữ, tôi có vị khách nhân đi lạc với bạn của anh ấy, mất đi liên lạc, tôi mời anh giúp tôi thẩm tra một chút, bạn của anh ấy có ở lại khách sạn các vị hay không.