181 Lúc này Dương Lỵ Lỵ cũng nhìn thấy rõ ràng, ngay địa phương cách đầu xe không xa mặt đường đã lún xuống, đất đá vỡ tan, ngay cả vòng bảo hộ cũng bị phá hủy.
182 - Đại khái do gần đây vận khí của tôi thật đen đủi đi, còn làm phiền hà tới cô đâu. Tùy Qua áy náy nói. - Đừng nói như vậy. Vừa rồi nếu không có anh chỉ sợ tôi đã sớm đi gặp diêm vương gia.
183 Bởi vì Tùy Qua biết rõ nếu hiện tại mình nhào đi lên, có lẽ, cũng không phải là khẳng định, có thể âu yếm nàng. Tùy Qua nuốt ngụm nước bọt, không ngừng nhắc nhở chính mình nhất định phải khắc chế, không thể chơi với lửa có ngày bị chết cháy.
184 Cho nên rất nhiều người tập võ tuy rằng luyện chân khí, nhưng rất ít dùng chân khí chữa bệnh cho người khác. - Ai, lại làm phiền anh. Dương Lỵ Lỵ khẽ thở dài, lúc này nàng biết thân thể mình đang trần trụi, nhưng không biết vì sao nàng không hề để ý, dù nam sinh ngồi sau lưng nàng chỉ mới quen không lâu.
185 Sau hơn hai giờ đường xe, Tùy Qua cùng Dương Lỵ Lỵ đã đến Cửu Trại. Cho dù thời tiết rất lạnh, hơn nữa còn có mưa, nhưng khách du lịch thật sự không ít.
186 - Tôi đến rồi. Tùy Qua nhẹ nhàng nói, chỉ ba chữ nhưng đã thay thế ngàn lời vạn ngữ trong lòng. Đường Vũ Khê gật gật đầu, mỉm cười hạnh phúc, ánh mắt bị nước mắt làm nhạt nhòa.
187 - Nói gì vậy. Tùy Qua “chính nghĩa lẫm nhiên” nói:- Em biết rõ tôi tới nơi này là vì cái gì, vì ai!- Nói đùa mà thôi, thật sự như vậy làm chi. Đường Vũ Khê cười nói:- Anh tới nơi này làm gì, vì ai, em đương nhiên biết, cũng thật cảm động.
188 - Cô cũng là bạn của tôi. Tùy Qua nói. Bạn sao?Dương Lỵ Lỵ cảm thấy chữ này vừa có vẻ quen thuộc lại có vẻ xa lạ. Nhưng nàng cũng rõ ràng quan hệ giữa hai người không có khả năng tiến triển xa hơn.
189 Sau một lát, Đường Vũ Khê rốt cục tỉnh lại, nhìn Tùy Qua nói:- Em đã biết. - Em biết cái gì?Tùy Qua hỏi. - Em biết tay anh vì sao ấm áp như thế. Đường Vũ Khê nói:- Bởi vì anh đem chân khí của mình truyền cho em, anh thật khờ!Bây giờ Đường Vũ Khê mới hiểu được vì sao mấy ngày nay Tùy Qua luôn thích nắm tay nàng, nàng còn nghĩ hắn thích ăn đậu hũ của mình, nhưng bây giờ đã tỉnh ngộ, hắn chỉ lặng lẽ điều dưỡng thân thể cho nàng.
190 Tùy Qua thở dài, bộ dạng thật chuyên nghiệp:- Xem loại phim kia, trong lúc nhất thời không tiếp thụ được, nhưng lại làm các cô bài xích cùng phản cảm chuyện đó, thật không bình thường.
191 Tùy Qua thật có xúc động muốn đâm đầu vào tường, vì sao nàng đột nhiên biến thành biết tra tấn người giống Trầm Quân Lăng đâu. Cho dù trong lòng hắn thật hối hận phải chết, nhưng không hết hi vọng hỏi một câu:- Ngon ngọt gì đây?- Em xem trong bộ phim vừa rồi, không phải có thể sử dụng tay sao…Thanh âm Đường Vũ Khê cơ hồ thật khẽ.
192 - Bọn họ đều là lang băm!Tùy Qua nói:- Anh không phải!Hai ngày nay trên mặt Trác Hoa luôn tràn đầy tươi cười, má lúm đồng tiền thật sâu chẳng khác gì hai đóa hoa nở rộ xinh đẹp.
193 - Phải. Trác Hoa không biết ý tưởng của Tùy Qua, còn có chút hưng phấn nói:- Linh chi này thật lớn, hơn nữa hình dáng có chút giống như xe ngựa đâu, anh nói có phải rất kỳ quái hay không.
194 Sau một lát nhiệt độ cơ thể Đường Vũ Khê bắt đầu tăng trở lại, màu da trở nên hồng nhuận, Tùy Qua biết đây là nhờ chân khí rót vào trong kinh mạch của nàng, thúc đẩy khí quan của nàng bắt đầu sinh động.
195 Ai biết sau một lát Tùy Qua chợt phát hiện mình chưa chết, ly kỳ hơn chính là chân khí trong thân thể như tìm được con đường mới, bắt đầu vòng đi vòng lại tuần hoàn.
196 Người đánh chính là Đường Vũ Khê, một tát tuy không có nhiều lực, nhưng vẫn đánh người đàn bà kia ngây người. Đường Vũ Khê mắng:- Tiện nhân, cô dám mắng nam nhân của tôi, muốn chết sao!Người đàn bà là một kẻ chanh chua, thường xuyên chửi đổng đánh nhau, lúc này bị tát bại tai tự nhiên muốn trả thù, nhưng khiếp sợ khí chất cùng khí thế của Đường Vũ Khê, nhất thời không dám nhào lên.
197 Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!Tùy Qua cầm tùng châm đâm vào trên lá Xa Mã Chi, sau đó chậm rãi đem chân khí rót vào. Sau một lát uy lực Ất Mộc Thần Châm bắt đầu hiển hiện, những nơi bị tùng châm đâm trúng bắt đầu toát ra hắc khí.
198 Nằm một lúc, Tùy Qua cảm giác trong túi quần cấn lên một đồ vật gì đó cứng rắn. Ách, là một hòn đá, vì thế hắn theo bản năng lấy đi ra. Đó là một viên cổ ngọc hoàng sắc dịu dàng, là do Tùy Qua từ trong tay quyền chưởng môn Lục Hợp Thông Tí Sử Vạn Hào mượn gió bẻ măng lấy tới.
199 Thanh niên kia vừa nhìn thấy dấu hiệu, nhất thời biến sắc, như tránh ôn thần vội vã rời đi. Nguyên lai dấu hiệu kia chính là dấu hiệu cảnh cáo có tia phóng xạ.
200 Đường Vũ Khê thật rõ ràng cự tuyệt. Vừa nghe nàng nói vậy, Tùy Qua thầm chấn động, trong lòng đắc ý. - No! Em đang nói Đông y giang hồ kia sao? Hắn không được!Người kia tiếp tục nói:- Nếu hắn thật có thể chữa khỏi bệnh của em thì em đã sớm lành bệnh, cũng không kéo dài đến bây giờ.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50