1 Buổi trưa nắng gay gắt.
Con phố trên thị trấn nhỏ nhuộm đầy nắng vàng đến chói mắt.
Vu Duyệt cáu kỉnh, đôi môi căng mọng khẽ cong lên, mắt thỉnh thoảng nheo lại vì nắng dáo dác nhìn xung quanh.
2 Vu Duyệt cảm nhận vật kia của anh đã cứng rắn cách một lớp vải mà chọc vào giữa hai chân mình. Cô nghịch ngợm buông tay, trượt xuống gấp gáp cởi áo khoác ngoài của anh ra, Ngụy Trì Vũ phối hợp, rất nhanh thân trên của anh đã chẳng còn gì, mà trước ngực cô váy cũng đã trượt xuống tận eo, hai bầu ngực trắng như tuyết căng mọng ép sát vào lồng ngực nóng hổi của anh.
3 Vu Duyệt lười biếng tựa cằm vào vai anh, để anh bế mình ra ngoài, theo bước chân lên xuống của anh, nơi đó của cô lại như có như không ma sát vào gậy thịt của anh.
4 Sáng hôm sau, khi Vu Duyệt vẫn đang cuộn tròn trong chăn say giấc thì mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài phòng khách, dường như ngày hôm qua, Ngụy Trì Vũ làm cô liên tục 2 tiếng mệt mỏi, cô mê man ngủ lịm đi.
5 Cơ thể hai người đều phủ một lớp mồ hôi mỏng, Ngụy Trì Vũ từ sau hôn lên da thịt trên tấm lưng trần của cô, gậy thịt đã mềm vẫn chôn trong hoa huyệt ướt át, nơi hai người kết hợp nhầy nhụa tinh dịch cùng dâm thủy.
6 Khi Vu Duyệt tỉnh dậy đã là gần trưa ngày hôm sau. Vừa khôi phục ý thức, cô đã bật dậy lấy điện thoại gọi điện cho Ngụy Trì Vũ, nhưng đầu bên kia chỉ là một tiếng "tút,tút" kéo dài, cô thầm nghĩ chắc anh đang ở trên máy bay.
7 Mấy ngày sau đó, Vu Duyệt luôn mang theo chiếc ô trong cặp sách. Trên lớp học chỉ mơ mơ màng màng, đến giờ ra chơi, Hứa Nặc bàn bên cạnh mới đập vai cô, ra vẻ thần bí, truy hỏi:
-Bạn học Tiểu Duyệt, mau khai đi, có phải bạn yêu rồi không?
Vu Duyệt bị nói trúng tim đen, gạt tay cô ấy ra:
-Bạn học tiểu Hứa, nếu bạn không nghiêm túc mình sẽ mách thầy bạn yêu sớm với tên họ Tưởng lớp bên cạnh.
8 Từ ngày hôm đó, Ngụy Trì Vũ mỗi ngày đều lấy cớ "tiện đường" đưa Vu Duyệt về tận nhà. Dù trên mặt vẫn lạnh lùng nhưng thái độ đã không còn xa cách nữa.
9 Sau hai tuần nhàm chán thì cuối cùng Vu Duyệt cũng nhận được thông báo nhập học cho sinh viên năm 2 và năm 3. Không chần chừ thêm giây phút nào nữa. Đêm đó cô dọn hành lí, thổn thức chợp mắt.
10 Cơ thể hai người ướt sũng dính sát vào nhau, hai chân Vu Duyệt quấn lấy thắt lưng anh không muốn rời. Ngụy Trì Vũ ôm cô vào lòng, thủ thỉ:
-Tắm đã nhé?
Vu Duyệt lười biếng lật người quay lưng lại về phía anh, nhỏ giọng:
-Khoan đã.
11 Vu Duyệt mặc một chiếc quần short và áo thun về trường, lúc bước vào kí túc xá đã thấy Quan Miểu Miểu nằm ngủ say như chết, tư thế mất hình tượng không thể tả nổi.
12 Lúc Vu Duyệt trở về kí túc xá, bực mình ném túi xách lên giường, ra sức mắng chửi:
-Hồ Ly Tinh Vưu Khả Khả, sớm ngày ta sẽ thu phục ngươi.
Hà Miên đang ngồi say sưa đọc tiểu thuyết, không thèm nhìn cô mở miệng:
-Cuối cùng cũng nhận ra mình đang bị cô ta uy hiếp sao?
Vu Duyệt hất tung đôi dép mình đang đi lên, leo tọt lên giường, cằn nhằn:
-Không phải, cô ta cứ phiền như thế, Trì Vũ nhà mình sẽ bị làm phiền.
13 Bận rộn thêm một thời gian, cuối cùng đã bước vào tuần nghỉ lễ Quốc Khánh ngắn ngủi. Vu Duyệt ngồi trên giường gặm bánh mì nhìn đám Hà Miên cặm cụi dọn hành lí về quê, cười khúc khích.
14 Cả người Vu Duyệt nóng ran, cô khó chịu áp sát vào lồng ngực Ngụy Trì Vũ, hai tay vội vã cởi áo sơ mi của mình rồi lại choàng lên cổ anh, môi lưỡi cùng anh dây dưa thật lâu.
15 Người lái xe nhìn đôi tình nhân ngoại quốc ôm nhau cười tủm tỉm phía sau, thì thầm trò chuyện mà tâm tình cũng trở nên tốt hơn, huýt sáo vài cái. Con đường kéo dài uốn lượn trên sườn núi, rừng phong cũng theo đó trải dài bất tận.
16 Lúc Vu Duyệt tỉnh dậy đã là 11h hơn, giường bên cạnh trống trải, cô lật người đưa tay sờ sờ vào ga giường, mát lạnh, chắc anh không ngủ. Cô ngồi dậy, vuốt vuốt lại chiếc áo len rồi ra ngoài.